9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng thứ 7 mẹ Diệp có mang một ít quà đến nhà em bé nho để xin đón em bé sang chơi một hôm với Diệp Anh nhà mình.

Chẳng qua là tối hôm trước có lỡ hứa với nhóc sẽ đón em qua chơi nếu nhóc chịu để yên cho bác sĩ nhổ răng. Thế mà  nhóc láu cá ấy lại ngồi im thật, từ đầu đến cuối nhóc chỉ mở to đôi mắt có mí lót lên nhìn ông bác sĩ nhổ đi cái răng sữa của mình.

Ba mẹ Diệp cũng hết hồn với nhỏ con, Diệp Anh nhìn cái răng vừa lìa khỏi hàm của mình nằm trên khây mà khuôn mặt bình tĩnh khác xa một trời một vực với đứa nhóc vừa nãy mếu máo ôm cửa không cho bác sĩ chạm vào mặt kia.

Ấy mà cũng phải tính đến chuyện chính nha.

Ngậm chặt bông trong miệng, nhóc con vẫn hất mặt lên trời mà nói với mẹ Diệp đang cầm tay mình.

"Mẹ hứa rồi đấy nhé sáng sớm mai mẹ phải sang nhà đón bé nho qua chơi với con đấy, lớn rồi không được nuốt lời đâu"

Bổng dưng mẹ Diệp cảm thấy hoang mang không biết lúc nảy có phải nhỏ con trời đánh này là đang diễn kịch với mình không.

Mang một tâm trạng rối bời do bị nhỏ con lừa, mẹ Diệp chỉ biết lườm nguýt từ trên cao. Nói gì thì nói nhỏ con này vẫn là tiểu tổ tông ở nhà, chọc nó giận có khi nó lại đuổi hai vợ chồng ra khỏi nhà để rước em bé nho về thì khổ.

Đấy là nguyên nhân dẫn đến một màn hôm nay. Mẹ Diệp đứng ở ngoài cửa Ninh gia đợi đúng 7h để nhấn chuông.

" 5...4...3...2...1" *ting tong tong ting tong tong* xin lỗi không phải tiếng chuông cửa, mà đó là tiếng chuông điện thoại của mẹ Diệp.

[Alo, không biết cô Diệp đã đến nhà vợ yêu của con gái cưng cô chưa]

"Dạ thưa tôi đã đứng trước cửa rồi ạ, không biết con gái cưng của tôi còn gì dặn dò không ạ"

[Không nhé cô Diệp, bây giờ con gái cưng của cô đang chuẩn bị để đón vợ đến chơi, mong cô Diệp hộ tống vợ của con gái cưng cô an toàn, tạm biệt]  nói rồi Diệp Anh tắt máy ngang. Chưa kịp để mẹ Diệp phản ứng.

"Ơ..."

Mẹ Diệp chỉ biết lắc đầu, không biết là ai đã sinh ra đứa nhóc này để hôm nay mình khổ thế này.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net