Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cao Khanh Trần cũng không biết bản thân tâm trạng thế nào khi đi tới phòng cộng hưởng, khi đến cửa, cậu thấy Châu Kha Vũ cũng dừng lại cách đó mười bước.


Nói thật lòng, Cao Khanh Trần không phải người đặc biệt có tham vọng, vinh quang thân phận dẫn đường đối với cậu mà nói chỉ là một phù hiệu bất đắc dĩ, mấy thứ trách nhiệm, tín ngưỡng, lòng tin . . . cậu đều không có.


Vấn đề khó khăn mà Châu Kha Vũ đưa cho cậu là, dựa theo quy định, lính gác cấp S có quyền ưu tiên nhất trong việc lựa chọn dẫn đường.


"Theo một nghĩa nào đó, chỉ khi có anh, mới có thể phát huy tối đa giá trị sức mạnh của tôi hiện tại." Châu Kha Vũ nói.


Được một lính gác cấp S lựa chọn, chắc chắn là may mắn của Cao Khanh Trần. Cậu nhận thức rất rõ ràng về năng lực của mình, tuyệt đối sẽ không tự xem thường bản thân, cũng không phủ nhận cộng hưởng tinh thần của cậu với Châu Kha Vũ mười phần hòa hợp.

Nhưng đột nhiên một chuyện đại sự như vậy rơi xuống thực sự khiến cậu hoang mang rối loạn, như thể nếu cậu từ chối lời đề nghị này, loài người sẽ vì sự tùy hứng của cậu mà gánh chịu tổn thất to lớn, thật là tội ác tày trời.


Cao Khanh Trần bắt đầu nhớ đến hình ảnh Châu Kha Vũ dưới chân núi lửa . . . mặc chiến phục màu lục đậm, nhìn xa như màu đen, lúc đó bản thân vô cùng chột dạ, người vừa dùng công nghệ đen tác động vào miệng núi lửa là mình, không ngờ vậy mà lại vô tội.


Sau đó, trong một số cuộc trò chuyện khó khăn, hai người phát hiện mục tiêu hành động của họ giống nhau. 

Cao Khanh Trần nhận được chỉ thị từ tổ chức điều tra sự biến động của năng lượng ngoài hành tinh gần bờ biển núi lửa, trong khi Châu Kha Vũ được lệnh của giám đốc điều hành tiêu diệt năng lượng ngoài hành tinh tại cùng một địa điểm.


Khi đang điều tra đáy biển, họ gặp phải một xoáy nước và Cao Khanh Trần không may bị cuốn vào. Đó cũng là thời điểm cậu và Châu Kha Vũ thực hiện liên kết tinh thần tạm thời. May mắn thay, năng lực lính gác của Châu Kha Vũ đủ mạnh, nếu không việc cậu có thể sống sót thoát ra được vẫn là một chuyện khác.


Sau đó, họ nhận được những tín hiệu không mấy thân thiện từ các Tháp gần đó và thậm chí còn bị tấn công bằng bom hàng không.


Và tiếp theo là thế giới tinh thần của Cao Khanh Trần . . . 


Cậu thở dài một hơi, rồi mới bước một bước cuối cùng.


Phòng cộng hưởng rất rộng, bốn phương tám hướng mênh mông, chỉ có một cái ghế. Châu Kha Vũ không có lý do để căng thẳng.


Cậu biết Cao Khanh Trần ở phòng bên cạnh, hiện tại chắc là đang ngồi trên ghế, đầu đội mũ cộng hưởng, trong tay cầm thiết bị phân biệt, căn cứ vào hệ thống chỉ thị hoàn thành hành động và phát ngôn, chờ đợi.


Nghĩ tới hình ảnh đó, Châu Kha Vũ thả lỏng không ít.



"Vết thương ở chân có cản trở không?"


Sau khi kết thúc, Châu Kha Vũ luôn đứng ngoài cửa đợi Cao Khanh Trần, Cao Khanh Trần vừa bước ra cậu liền đi tới, hơn nữa còn quan tâm tới vết thương trước.


"Không có cảm giác gì."


"Vậy, tình huống thế nào?"


Cao Khanh Trần biết kết quả cộng hưởng mới là điều cậu thật sự quan tâm, tuy sợ rằng kết quả sẽ khiến người kia thất vọng, nhưng cậu cũng chỉ có thể cười khổ lắc đầu, "Cũng không có cảm giác gì."


Kỹ thuật viên nhìn một đoạn sóng dài chạy qua màn hình, nét mặt khó coi như nuốt phải ruồi, "Tôi có thể đảm bảo quá trình thao tác không có sai sót."


Kết quả đo lường cho thấy tính tương thích của hai người chỉ đạt 10%.


"Sao có thể?" Châu Kha Vũ một mặt hoài nghi.


"Thật kỳ lạ, thiết bị phân biệt ghi lại tinh thần lực lính gác mạnh nhất có chỉ số 12 . . . "  Thao tác viên cũng mười phần khó hiểu, "Theo lý mà nói, lính gác trước khi kết hợp, thời điểm tinh thần lực mạnh nhất là khi thức tỉnh, tư liệu của cậu cho thấy chỉ số khi thức tỉnh là 10, chỉ số 12 nhất định là phải dựa vào dẫn đường tính tương thích cực cao mới có thể đạt được."

Thao tác viên lầm bầm và bật thiết bị đo lường, bắt đầu phát lại màn hình thử của phép thử cộng hưởng.


Núi lửa, biển xanh, nước xoáy, bạo phong . . . 


"Đây là cái gì?"


"Viễn cảnh cộng hưởng của cậu."


"Nhìn của cậu ấy."


Thao tác viên đổi sang hình ảnh khác, trên màn hình hiển thị một mạng lưới đại diện cho Cao Khanh Trần, hai người chờ rất lâu với sự mong đợi, nhưng màn hình vẫn là một mảng hố đen.


"Chuyện gì vậy?" Châu Kha Vũ đã ân ẩn có linh cảm.


"Vận hành thuận lợi . . . thao tác bình thường . . . " Thao tác viên nhìn trái nhìn phải, sắp xếp ngôn từ, cuối cùng nhìn Cao Khanh Trần đưa ra kết luận, "Đây là viễn cảnh cộng hưởng của cậu."


Khi Châu Kha Vũ liên hệ với cấp trên của mình, Cao Khanh Trần mười phần âm thầm né tránh. Kỳ thực biết rõ cũng không có bí mật gì đặc biệt, chỉ là báo cáo tình huống nhiệm vụ hôm qua, với kết quả đo lường hôm nay, nhưng cậu không biết tại sao bản thân lại có một cảm giác miễn cưỡng khó nói.


Buổi sáng khi làm kiểm tra đo lường, cậu đã chuẩn bị kỹ càng nên thể hiện viễn cảnh thế nào, nhưng khi cậu bước vào căn phòng đó, trong đầu đột nhiên giống như một mảng đen kịt, có chút tương tự bị mất cảm giác, nhưng lại không phải.


Đây không phải lần đầu Cao Khanh Trần làm thử nghiệm đo lường cộng hưởng với lính gác. 

Thành thật mà nói, cậu là một tồn tại nổi trội trong số dẫn đường, đặc biệt trong hoàn cảnh hiện nay dẫn đường khan hiếm, cậu càng được tổ chức coi trọng.

Lính gác tiến hành thử nghiệm đo lường cộng hưởng với cậu đều là chọn ra từ hàng trăm nhân tài, nhưng kết quả đều là không tương thích.


Một dẫn đường cấp thấp đi qua chào hỏi Cao Khanh Trần. 

Mấy lính gác dẫn đường cấp E thậm chí cấp F như bọn họ, tinh thần lực cũng chỉ mạnh hơn người thường một chút, căn bản không đủ năng lực chiến đấu, nên không có quá nhiều cơ hội thể hiện, nếu không muốn là một kẻ hèn kém, thì nhất thiết phải thông qua các hoạt động bên lề tìm kiếm cơ hội cho mình. 

Loại dẫn đường thân phận cấp cao như Cao Khanh Trần, không quản hữu dụng hay vô dụng, tạo quan hệ tốt luôn là không thừa.


"Cao Khanh Trần." Châu Kha Vũ nhìn cậu vẫy tay.


Cao Khanh Trần biết cậu đã nói chuyện xong, chỉ vội vàng gật đầu chào người dẫn đường không quen biết kia, rồi đi tới cạnh Châu Kha Vũ.


"Tôi vừa liên hệ với cấp trên, nói rõ tình huống của chúng ta."


Cao Khanh Trần gật gật đầu.


"Ý kiến của bên đó là, tôn trọng lựa chọn của tôi." Châu Kha Vũ chậm rãi nói, "Nhưng kết quả không tốt, vì tôi có thể cảm nhận được, anh không có phản ứng cộng hưởng."


Cao Khanh Trần thành thật gật đầu, ném lại một câu hỏi cho đối phương, "Tại sao lại như vậy?"


Châu Kha Vũ rõ ràng thấy được trong mắt cậu một tia ranh mãnh, "Thật ra cũng là lần đầu tôi gặp loại tình huống này, tôi đã gặp một người dẫn đường vô cùng phù hợp."


"Có lẽ là phản ứng bản năng sinh tồn?" Cao Khanh Trần nghiêng đầu cười cười.


Cứ cho Châu Kha Vũ là một kẻ đần độn, cũng nhìn ra sự gượng gạo của Cao Khanh Trần.


Thật lòng mà nói, cậu vẫn là lần đầu tiên bị dẫn đường từ chối.


Không chỉ một mà đến ba lần.


Cậu đã nhìn thấy nhiều dẫn đường mắt để trên trán, đơn giản vì số lượng lính gác và dẫn đường ngày nay rất mất cân bằng, dẫn đường trở thành tài sản hiếm có và giá trị. 

Một số lượng lớn lính gác không có dẫn đường thích hợp cho đến khi họ nghỉ hưu, và những năm tháng luyện tập chăm chỉ của họ đã bị lãng phí một cách vô ích. 


Nhưng Châu Kha Vũ không bị cản trở bởi phương diện này, cậu là lính gác cấp S mấy năm mới xuất hiện một người, mỗi lính gác cấp S đều được tổ chức toàn lực bồi dưỡng, theo lý mà nói cậu đang đứng trên đỉnh kim tự tháp, được tận hưởng nguồn tài nguyên tốt nhất, bao gồm cả dẫn đường.


Nhưng Cao Khanh Trần là thế nào? Đã trở thành dẫn đường, lại từ chối lính gác ưu tú nhất.


Cậu có biết bản thân mình đang làm gì không?



~ 🍓🍓🍓 ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC