[1]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi bóng tối buông xuống, không ai có thể phản ứng trước.
Trong một khoảng khắc, bóng tối đã bao phủ thế giới, như thể chúng ta đang sống ở trong ngày tận thế.
Sự im lặng, bí ẩn, nhưng mọi người vẫn có thể nhìn thấy rõ đồ vật, đó cũng là đồ vật duy nhất xuất hiện.
Nằm trên bầu trời là một lập phương màu đen khổng lồ.
Một cảm giác bất an, sợ hãi cứ lởn vởn trong lòng mỗi người ở đây, khiến họ vô cùng hoảng loạn.
Bọn họ muốn chạy trốn, lại phát hiện chính mình không thể làm gì cả.
Không biết tại sao, khối lập phương lại sáng lên.
Mặc dù bóng tối vẫn chưa biến mất, nhưng rốt cuộc lại có thể nhìn thấy mọi thứ xung quanh.
Một sức mạnh vô hình khiến họ ngồi yên trên mặt đất, chỉ có thể nhìn lên khối lập phương trên bầu trời.
Mà những người mạnh mẽ trong thế giới này, trong khoảng khắc bóng tối buông xuống, đã biến mất.
Một giây trước, Sauron (Zoro) đang đi tìm phương hướng trong một khu rừng không biết tên, và giây sau hai mắt anh ta tối sầm lại, dựa vào giác quan nhạy cảm đã cho anh ta biết rằng bản thân đã không còn ở đó.
Trong rừng rậm, ba vỏ đao xuất hiện, lại đột nhiên nhận ra mình đang ngồi trên một chiếc ghế, trong lúc vô thức anh ta đã bị dịch chuyển đến một địa điểm xa lạ.
Thử cố gắng đứng lên, nhưng lại không thành công.
Một sức mạnh vô hình áp chế anh ta, anh ta chẳng những không thể rút kiếm, thậm chí đứng dậy cũng không được.
Zoro: "Này! Là ai giở trò quỷ!"
Có rất nhiều người trong tình trạng tương tự với anh ta, Zoro lúc này mới phát hiện ra có một người ngồi bên cạnh mình.

Một người đàn ông có mái tóc vàng cùng với cặp lông mày tròn (xoắn?) đang hút thuốc, một người có chiếc mũi dài đang hét lên: "Tôi mắc một căn bệnh khi vừa mở mắt sẽ phải chết.", hai người phụ nữ và một con cầy hương? Một bộ xương khô? Một người máy? Một người cá?
Rõ ràng, bọn họ bị chia thành một nhóm.
Sau khi quay đầu nhìn lại, Zoro nhìn thấy rất nhiều hải tặc, hải quân, và ... Mắt ưng (Mihawk)!
Ánh mắt của Zoro lập tức tràn ngập ý chí chiến đấu mạnh mẽ. Mihawk tựa hồ ý thức được quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt của Zoro, lại không có nửa điểm để vào trong mắt. Chỉ liếc mắt một cái, lại quay đầu nói chuyện với Shanks tóc đỏ bên cạnh.
Zoro rất muốn lao lên chiến đấu , nhưng bây giờ anh ta chỉ có thể ngồi tại chỗ, không thể đứng dậy được.
Những người xung quanh anh ta rất hoang mang, và hoàn cảnh hiện tại cũng rất kì lạ.
Nơi anh ta đang ở là một không gian rất rộng lớn, ở giữa là một khối lập phương màu đen khổng lồ đang lơ lửng trên bầu trời. Lấy khối lập phương làm trung tâm, các dãy ghế được xếp thành vòng tròn bao quanh nó.
Trong không gian có rất nhiều người, có hải quân, các băng hải tặc nổi tiếng khác nhau, chẳng hạn như băng hải tặc Buggy, băng hải tặc Râu Trắng, và thậm chí cả Shichibukai (Thất vũ hải), Tứ hoàng, Thủy sư đô đốc Sengoku, ba Đô Đốc (Akainu, Aokiji, Kizaru),... và cả đội quân cách mạng bí ẩn.
Các phe tuy đối lập ở bên ngoài nhưng ở trong không gian lại rất yên bình, ngồi ngay ngắn trong khu vực được phân chia, không có xung đột nào xảy ra cả.
Thân thể của mỗi người đều bị áp chế bởi một lực lượng không rõ ràng, cho dù đó là năng lực từ những trái ác quỷ hay là dị năng khác, chỉ cần có ý định tấn công thì đều sẽ bị hạn chế.
Đô đốc Akainu nhíu chặt mày, vốn đã nổi cơn thịnh nộ, lại nhìn thấy rất nhiều băng hải tặc như vậy, nhưng hắn lại không có biện pháp đem toàn bộ bắt lại, nắm chặt hai bàn tay của mình làm cho gân xanh trên cánh tay nổi lên, nhưng lại không thể đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
Kizaru Borsalino bắt chéo chân, miệng nói lời ngả ngớn "Thật đáng sợ~"
Aokiji dứt khoát đem bịt mắt kéo xuống, dựa đầu ra sau, định ngủ thiếp đi. Nhưng không ngờ rằng hắn dùng bịt mắt che khuất đôi mắt, thậm chí nhắm mắt lại, nhưng vẫn có thể nhìn rõ cái kia khối lập phương!
Tuy nhiên, Fujitora người cũng bị sốc như anh ta (Aokiji), cũng nhận ra điều này, vì ông ta không thể nhìn thấy tất cả mọi thứ xung quanh, nhưng vẫn có thể nhìn thấy khối lập phương trên không!
Đây chính là ý tứ cho việc cưỡng chế bọn họ quan sát, hơn nữa sức mạnh của lực lượng kì lạ đưa bọn họ đến đây so với tưởng tượng của bọn họ còn khủng khiếp và mạnh mẽ hơn nhiều.
"Garp!" Sengoku hét lên với vị Anh hùng hải quân, chỉ thấy một túi Senbei không biết từ đâu xuất hiện ở trong tay của ông ta (Garp).
Ngược lại, Garp chỉ nói với sự ngạc nhiên: "Ở đây thật sự là một nơi thần kì, thế nhưng đồ vật có thể được tạo ra từ hư không. "
Quân Cách mạng vẫn giữ im lặng, không hề động đậy, trong khi băng hải tặc Râu Trắng ở phía bên kia lại bùng nổ.
"Ace !"
"Ace !"
"Bố già !"
"Mọi người..."
Một giây trước, Ace vẫn đang bị áp giải đưa về thành phố, hai bàn tay đều bị còng bởi Đá biển (Hải Lâu Thạch), giây sau, anh đã ngồi ở bên cạnh Bố già!
Ngay cả Hải Lâu Thạch trên cổ tay cũng đã biến mất!
Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra? Là Bố già tới cứu hắn sao?
Râu Trắng giơ tay ra xoa đầu Ace: "Không sao đâu." -Ace : "Bố già, chuyện gì xảy ra vậy? "
......
Chính là mọi người trong không gian đều có những nghi ngờ tương tự. Cho đến bây giờ, mọi người vẫn không làm ra bất cứ hành động nổi loạn nào, chỉ có một nguyên nhân.
Bọn họ không có cảm nhận được cảm giác nguy hiểm, cũng không nhận thấy ác ý.
Khi tất cả mọi người gần như xác định được hết những ai ở trong không gian, khối lập phương đen ở giữa cuối cùng đã chuyển động.
Khối lập phương này giống như một màn hình toàn diện, dù bạn ngồi ở hướng nào cũng có thể nhìn rõ nội dung được hiển thị trong đó.
Dòng chữ màu trắng trên nền đen từ từ xuất hiện.
[Một thế giới không có vua cuối cùng sẽ bị hủy diệt]
[Để ngăn chặn sự hủy diệt.....]
[Vì sự ra đời của một vị vua]
[Hiểu cho cho hắn, đón nhận hắn, cứu vớt hắn!]
"Cái gì vua?" Kaido, người cực kì nhạy cảm với từ này, cầm bình rượu trên tay cười khẩy.
Trong khi đó, Hải quân bên này sắc mặt đều không tốt đẹp, hiển nhiên bọn họ cũng nghĩ đến Vua Hải tặc.
Rayleigh ngồi không quan tâm, kể cả nói chuyện, nhưng cũng không mất đi chút xíu cảnh giác nào. Có rất nhiều người giống như ông ấy, chẳng hạn như Thất Vũ Hải, băng hải tặc Tóc Đỏ và nhiều người khác.
"Đây là cái gì !" Nami toàn thân cứng nhắc, cụp mắt xuống, không đành lòng cắn môi dưới, chỉ vì trong nhóm của cô ấy có một cái người cá.
"A a a! Thật đáng sợ, thật đáng sợ" Chopper co người lại trên ghế và rùng mình.
Trong nhóm của họ, ai cũng có nỗi bất an của riêng mình.
Sanji rít một hơi thuốc và liếc nhìn về phía nhà hàng trên biển, anh ta không hiểu vì sao mình là người duy nhất bị phân ra, chỉ có thể thầm mừng vì không bị phân vào trong gia đình Vinsmoke .
Robin nhìn chằm chằm vào khối lập phương trên không, ánh mắt bình tĩnh, một giây trước, một tảng đá sắp rơi xuống cơ thể cô, lại không nghĩ tới mình còn có thể sống sót.

Ngồi bên cạnh cô ấy (Robin) là Nami, nhưng vì mải suy nghĩ nên cuối cùng cũng không có ý muốn bắt chuyện.
"Yohohohohoho, nhìn nhiều người như vậy thật thú vị, tuy rằng ta không có đôi mắt, yohohoho." Brook đang cầm một tách trà đen trong tay, nhưng tâm trí lại dừng ở trên mặt đất.
Cái bóng. Vẫn là không có.
Jinbei bình tĩnh ngồi xuống, đại khái phân tích những khu vực được phân chia, nhưng không biết vì sao chính mình lại ngồi cùng nhưng người xa lạ này.
Tất nhiên, Jinbei chưa bao giờ nghĩ đến việc mình sẽ tham gia bất cứ một băng hải tặc nào, hơn nữa những người xung quanh ông ta cũng đều không giống như là hải tặc cho lắm.
Cuối cùng, chữ trên khối lập phương biến mất, thay vào đó là âm nhạc và âm thanh vang lên khắp không gian, các bức chân dung cùng hình ảnh xuất hiện trên khối lập phương.
Thủy sư Đô đốc nhíu mày: "Đây là chức năng phát sóng trên ốc sên truyền tin sao?"
Garp: "Có vẻ nó so với cái kia lợi hại hơn nhiều."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net