Chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng kì thi ma pháp kị sĩ cũng đã đến, nơi diễn ra vô cùng nhộn nhịp và đầy những thứ mới mẻ thu hút mọi người. Dù đã trải qua một lần nhưng Asta vẫn không thể không ngạc nhiên khi thấy lại một lần nữa. Cậu bước nhanh vào trong, xếp hàng đợi đến lượt mình để lấy số báo danh. Để tránh việc đụng phải Yuno, Asta quyết định xếp hàng sớm nhất.

"Sách của cậu có phải sách ma thuật không vậy? Trông nó dơ quá."_ Người giám khảo nhìn cuốn sách trước mắt mình rồi lại nhìn kẻ đã chìa cuốn sách ra trước mắt mình.

Asta thở dài. Bộ sách ma thuật nhất định phải thật sách sẽ sao? Người ta có bí mật tiếng nên mới để nó bẩn ấy chứ.

Asta định lên tiếng giải thích thì bỗng có giọng nói vang lên thu hút tất cả sự chú ý của mọi người.

"Cho cậu ta số báo danh nhanh lên. Hỏi gì lắm thế? "_ Giọng nói vừa kết thúc, người giám khảo tái mét mặt lại, nhanh chóng đọc số báo danh cho Asta.

"Của... Của cậu số 150. Tiếp...tiếp theo."

Asta vui vẻ nhận lấy số báo danh của mình rồi chạy về phía người đã nói giúp bản thân.

"Cảm ơn anh."_ Cậu mỉm cười cúi đầu cảm ơn người trước mắt. Ở kiếp trước, người này theo ấn tượng của cậu thực sự rất đáng ghét nhưng khi tiếp xúc một thời gian lâu, cậu nhận ra y không thực sự như vậy, rất tốt dù hay đỏ mặt khi tiếp xúc với cậu. Chắc do ngại đây mà.

"Ừ, đi đi. Ờ...Nhớ... nhớ... Nhớ... Chăm... chăm sóc Noelle hộ ta."_ Người kia gật đầu, xoa đầu Asta, giọng nói càng về sau càng nhỏ, nếu để ý kĩ có thể gương mắt người kia có chút hồng hồng. Nhưng do phải vội vào trong nên Asta chỉ mỉm cười gật đầu rồi chạy đi nên không chú ý đến nó.

Asta chạy vào trong hội trường, khi chạy lướt qua chỗ báo danh, cậu có thể nghe thấy sự ngạc nhiên của mọi người về sự xuất hiện của cuốn sách cỏ bốn lá. Hai má của Asta có chút nóng, miệng không tự chủ được cong lên.

Bạn thân tui ó. Bạn thân tui ó. Ngạc nhiên chưa? Ngạc nhiên tiếp đê!!!! Há há.

Trong khi Asta đang thể hiện cảm xúc đầy tự hào thì Liebe và Lita cùng nhau ngán ngẩn lắc đầu khi nghe được suy nghĩ của Asta. Cả hai cùng rít gào trong lòng. Bạn thân nào???? Người ta muốn ngủ với em thì có!!! Chỉ giỏi reo thính lung tung là nhanh.

Bước vào bên trong hội trường, Asta không nhịn được xúc động. Nơi này vẫn nhiều người như thế, tự dưng nhớ mấy con chim kia quá. Asta không tự chủ được mà đưa tay quệt nước mắt. Lita và Liebe tỏ vẻ kì thị người này. Đây là ai? Họ không quen. Ngước nhìn đàn chim chuẩn bị mổ mình, Asta chạy nhanh đi tìm vị đoàn trưởng tương lai của mình. Chỉ cần gần ổng là không sợ con chim nào hết cả. Đúng là người bảo kê chất lượng mặc dù cái đầu có thể bị bóp nát bất cứ lúc nào.

"Đoàn trưởng kính mến ơi!!! Em đến rồi đây!!!"_ Vừa nói cậu vừa nhảy phắt lên người của Yami - đoàn trưởng của Hắc Bộc Ngưu, trước sự sợ hãi, ngỡ ngàng của toàn thể mọi người trong hội trường và trước sự lắc đầu ngao ngán của Finral. Chưa kịp để Asta yên vị trên lưng, Yami đã túm lấy áo cậu rồi kéo mạnh ra, mặt hầm hầm sát khí.

"Thằng nhãi rang, bây giờ mày tính thế nào? Mi làm rơi điếu thuốc lá của ông thì tính đền thế nào đây?"

"Thui mà, đoàn trưởng. Ngài nể tình em là đoàn viên tương lai mà bỏ qua đi mà. Có mỗi điếu thuốc mà ngài cứ kì kèo là em rủa ngài ôm vê sinh suốt đời luôn."_ Thay vì sợ hãi như bao người khác, Asta cười hề hề và chọc ngược lại vị trước mắt.

Bỗng tiếng chuông vang lên, Yami chậc lưỡi, thả Asta xuống đất rồi tiến lên chỗ tập hợp cùng với các vị đoàn trưởng khác. Trước khi rời đi, gã cũng không quên đập mạnh vào lưng Asta một cái thật mạnh.

"Biểu diễn cho tốt vào."

"Vâng!!!"

Tiếng vâng vừa dứt thì hàng loạt những tiếng reo hò vang lên trước sự xuất hiện của các vị đoàn trưởng. Asta ngước lên nhìn những người mà cậu ngưỡng mộ, lần này cậu sẽ bảo vệ bọn họ.

"Asta, cậu có lo lắng không?"

"A! Noelle! Cậu đến rồi. Cảm ơn vì đã lo lắng cho tôi."_Asta mỉm cười, ở kiếp trước Noelle không hề xuất hiện ở hội trường. Có vẻ cậu đã thay đổi được cô bạn này rồi.

"Cái...Cái gì chứ!!! Ai...ai thèm lo cho cá..cái loại như cậu. Tôi...tôi chỉ không muốn bị cậu làm vướng chân thôi. Với lại...cậu được anh trai tôi đặt niềm tin thì không được phép thua cuộc chứ!"_ Người con gái với đôi mắt hồng đưa tay hất mái tóc dài màu bạc được thắt hai bím ra sau lưng, gương mặt đỏ bừng phản bác lại Asta.

"Rồi, rồi."_ Asta cười trừ trước tính cách của Noelle. Đến bó tay với anh em nhà này. Asta đưa tay nhận chổi từ cây ma pháp. Có vẻ trong lúc cậu và Noelle nói chuyện, phần giới thiệu đã kết thúc và giờ là yêu cầu của bài kiểm tra.

"Bài kiểm tra đầu tiên là sử dụng cái chổi đó để bay. Bất cứ ai có thể điều khiển ma pháp của mình đều có thể làm được. Đây là ma pháp đơn giản nhất. Nếu không thể bay bằng chổi thì cũng có nghĩa là các bạn không có đủ tư cách để gia nhập."

Giọng nói của vị đoàn trưởng vừa kết thúc, Asta có thể cảm nhận được ánh mắt ngạc nhiên và lo lắng của Noelle. Vì cô ấy biết việc cậu không thể sử dụng ma thuật mà điều đó có thể khiến cậu mất đi sự chú ý của các vị đoàn trưởng. Noelle ngập ngừng không biết phải nói thế nào thì nhận được ánh mắt tràn đầy sự tự tin của Asta. Đôi mắt màu hồng mở to ra đầy nghi ngờ nhưng rồi cũng chấp nhận ánh mắt của Asta. Noelle thở dài, nắm chặt cây chổi trong tay, ánh mắt thể hiện sự quyết tâm.

Cố lên, bản thân! Asta làm được thì bản thân mày cũng có thể. Nhờ có cậu ấy, mày mới được như bây giờ. Mày không thể để cậu ấy thất vọng được.

"BẮT ĐẦU!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net