Chap 1: Dare

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả Tổ đội thám tử đang rất vui mừng và mong chờ. Vì sao ư? Họ đã chiến thắng Guild- một bang hội năng lực siêu nhiên giống như họ đến từ Mỹ. Tuy là phải hợp tác với Port Mafia nhưng bỏ qua đi. Nếu đã có chiến vang dội thế, đồng thời bảo vệ luôn được Yokohama thì điều đương nhiên không thể thiếu, chính là phải ăn mừng rồi. Hôm nay sẽ tổ chức một buổi liên hoan "nho nhỏ" tại trụ sợ luôn. Đương nhiên toàn bộ chi phí đều do chủ tịch tự tay chi trả rồi. Không thì làm sao họ dám ăn chơi hoành tráng như thế cơ chứ? Bữa tiệc thực sự chỉ "nho nhỏ" thôi.

Họ quyết định sẽ tổ chức vào buổi chiều. Đáng lẽ ra thì nên vào buổi sáng, như vậy sẽ được lâu dài hơn. Nhưng theo Yosano- người chịu chơi nhất, đã phân tích rằng một buổi liên hoan như vậy, không thể thiếu... rượu được. Dù sao ở trong Tổ đội thám tử cũng chỉ có Kyouka và Kenji ra thì cả bọn đều đã đủ tuổi để uống rượu rồi (18 tuổi là đủ tuổi). Mà đã chơi thì phải chơi tới bến chứ!

Không say không về

Sau khi đã giải thích một lượt mặc sự phản đối của Kunikida, Yosano đã đưa ra quyết định bởi có thể nếu cả bọn say không lết về nhà được thì có thể ngủ ngay tại trụ sợ luôn cũng được (quả nhiên là thật có tâm). Tuy rằng nếu như vậy sẽ không ai bị thương và cô không thể "chữa trị" được nhưng đành thôi

Atsushi nhìn kiểm tra lại một lượt. Kunikida giao cậu và Dazai kiểm tra lại đồ dùng một lượt cho bữa tiệc. Nhưng mà nghe như chỉ bắt một mình cậu phải làm vậy. Dazai-san đời nào ở yên mà làm. Chắc đang đi tìm cách tự tử tại xó nào rồi. Dazai dù theo một cách nào đó cũng được coi là thầy của cậu. Anh là một người đáng tin tưởng và bất cứ chiến thuật nào của anh cũng rất hợp lý (à, ngoại trừ gán ghép cậu với tên chỉ biết giết kia)

- Xem nào, ly, cốc, bát đĩa nhựa, khăn giấy đủ cả rồi. Còn mỗi đồ ăn là đợi Kyouka mang về thôi. Còn gì nữa nhỉ? À, rượu, Yosano-san đi mua, không cần lo

- Băng đô, pháo bông, mũ cũng đều đã đủ, vậy là được rồi nhỉ

- Atsushi, đã xong chưa?

Tiếng Yosano-san gọi cậu. Chắc cả Kyouka cũng đã về rồi nhỉ. Tanizaki và Naomi chắc lại đi chuẩn bị vài món ăn vặt rồi. Đêm nay hẳn sẽ vui lắm đây

__________________________________________

Đếm tối

Ngoài đường đã bắt đầu sáng đèn. Nhưng trong trụ sở của Tổ đội thám tử vũ trang lại có đèn sáng trưng và tiếng ồn ào huyên náo mãi không dứt. Tuy chỉ đơn giản là ăn uống và nói chuyện với nhau thôi hưng lại hạnh phúc không ngờ. Đối và Atsushi, đây chính là mái nhà thực thụ đầu tiên mà cậu nhận được. Ai ai cũng đều quan tâm lẫn nhau, không còn sợ cô đơn như trước. 

Nhưng, có một chuyện. Dazai không đến. Anh không nói lí do mình không đến, cũng chẳng để lời nhắn gì cả. Cứ như vậy... mà biến mất. Điều đó khiến cậu khá buồn. Dù sao Dazai-san cũng đóng một vai trò chủ chốt trong chiến thắng lần này mà

- Atsushi, có chuyện gì thế. Vui lên đi chứ?- Yosano bước đến vòng tay qua cổ cậu, vui vẻ nói

- Đúng rồi đó. Nhưng không có nghĩa tôi sẽ chia kẹo cho cậu đâu- Ranpo ngồi yên một chỗ, thản nhiên nói

Ranpo-san vẫn luôn trẻ con như vậy. Thậm chí là tàu điện cũng không biết mua vé, suốt ngày ăn đồ ăn vặt... ai mà tin được Ranpo-san đã 26 tuổi cơ chứ?

- Atsushi-kun có chuyện gì sao?- Kenji

- Không có gì đâu ạ. Xin đừng để ý đến em 

__________________________________________

4 tiếng sau

- Hic~ A, hết rồi à- Yosano lèm bèm nói

- Yosano, im lặng đi. Hic~- Kunikida cũng không kém

Kyouka bàng hoàng nhìn khung cảnh trước mặt mình. Vì cô mới có 14 tuổi nên đã bị Yosano cấm uống rượu cùng Kenji. Và giờ chỉ sau có mỗi 4 tiếng mà cái trụ sở Thám tử này đã trở thành cái ổ say rượu không bằng. Mọi thứ thật đáng sợ (thậm chí với cái người đã giết 35 mạng). May mắn rằng để "xõa" hết mình thì bàn ghế của trụ sở đã bị dọn tạm đi hết mà thay vào đó vài cái bàn nhỏ và một chút ghế bông để ngồi, nhưng...

- Atsushi, nè

- Sao... ạ

Atsushi có vẻ cũng bị chuốc kha khá rồi

- Có vẻ chán quá nhỉ, hay bày trò gì đó chơi đi- Yosano tiên phong

- Em có trò gì không?

- Ể, không có

- Chán vậy, em kiểm tra mà lại để sót phần này sao? Không sao, để Yosano-san này là cho. Đơn giản thôi

Hiện tại lấy một chai rượu (hoặc bia) rỗng rồi xoay. Mọi người ngồi thành một vòng tròn xung quanh. Miệng chai quay vào ai, họ sẽ phải chọn thử thách hoặc sự thật. Mọi người sẽ cùng nhau đưa ra câu hỏi. Nói cách khác, đây chính là trò True or Dare nhưng sẽ có một nâng cấp. Nếu không thực hiện một trong hai cái trên sẽ phải chọn Die- một thứ có thể còn khủng hiếp hơn

- Bắt buộc mọi người phải tham gia nhé


- Truth

- Kunikida, anh đã từng phải lòng một cô gái nào chưa?

- Die

- Tanizaki, cậu hãy hôn Naomi đi

- Dare

- Kyoka, em hãy để xõa tóc ra đi

- Truth

- Ranpo, đối với cậu chủ tịch là gì và quan trọng như thế nào

(tiện thể nói luôn Ranpo trả lời là người cha)

- Dare

- Kenji à, cậu hãy ôm Kyouka đi

....

- Cuối cùng cũng đến lượt Atsushi rồi, em chọn gì?

- Dare

- Vậy hả... vậy thì...

Atsushi bỗng có cảm giác không lành, thực sự không lành

- Trong ngày mai, em phải để tai hổđuôi hổ suốt một ngày (cho dù rất giống mèo)

- Không thể thế được... vậy em chọn Die- Atsushi than thở, mong một điều gì đó đỡ hơn

Mặt Yosano nở một nụ cười nguy hiểm

- Die đúng không. Vậy thì giữ nguyên Dare và mai em bắt buộc phải thay Ranpo ra ngoài làm việc

Có vẻ cậu không có cách nào để thoát rồi. Luật có cấm lặp lại Dare đâu?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net