Chương 7: Thành phố M

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dọc đường đi thỉnh thoảng đều có một ít tang thi và biến dị động vật tấn công. Nhưng bọn họ đều là những dị năng giả cường hãn sao có thể bị đánh bại dễ dàng. Chính vì thế tang thi còn chưa đến được tới xe liền bị giải quyết.

Xe lại chạy một đoạn đường nữa, bọn họ dừng xe tại thành phố N để nghỉ ngơi, tranh thủ tìm kiếm vật tư cùng người sống sót. Đùa sao, lúc trước thành phố N chính là một đại cường quốc, lương thực cùng vũ khí ở đây, bọn họ tuyệt đối không thể bỏ qua.

Đến nơi, Trương Nghệ Hưng lưu loát nhảy xuống xe, liền bị Kim Tuấn Miên tóm lấy, "Hưng Nhi, đừng nháo". Cảnh tưởng kia một lần nữa khiến Lộc Hàm ôm tim nhỏ nghẹn ngào. Cẩu lương độc quá nga, hắn khóc thầm.

Trong lúc bọn họ còn thể hiện cảnh ân ái, Phác Xán Liệt đã nhanh chân đi trước, "Phiền phức, mau đi". Sát khí dày đặc tỏa ra từ người Phác Xán Liệt liền khiến bọn họ khiếp sợ, từ khi nào hắn lại trở nên như thế. Bọn họ đều có cùng một đáp án trong đầu. Là y phải không...Là Biện Bạch Hiền khiến Phác Xán Liệt trở nên như thế này...

Sau khi càn quét thành phố N, bọn họ lại tiếp tục liên đường. Đến với căn cứ to lớn nhất của phía bắc, thành phố H.   Cũng là nơi thi triều diễn ra mạnh mẽ nhất. Gần đến nơi, đột nhiên Lộc Hàm phát hiện ra mình có một dự cảm thật bất an. Hắn quả là không sai, một lúc lâu sau đó, Phác Xán Liệt liền bạo động năng lượng.

"Là bạo động dị năng, mau lên Phác Xán Liệt sắp đột phá".Trương Nghệ Hưng bắt ngờ lên tiếng, tay cậu bắt đầu ngưng tụ tạo nên kết giới giữa bọn họ. "Lần bạo động này sẽ rất lớn, hắn nhất định sẽ nguy hiểm  đến tính mạng ", Lộc Hàm khẽ siết chặt bàn tay, đôi mắt dần xuất hiện một tầng nước.

"Chúng ta không còn nhiều thời gian, tới rồi đã đến trung tâm thành phố". Kim Mân Thạc thở dài, chính là lúc này tại sao mọi thứ lại kỳ quái như thế. "Mọi người không chú ý sao, từ lúc chúng ta đến đây lại chẳng xuất hiện một bóng dáng nào của tang thi", Kim Chung Nhân im lặng đã lâu cuối cùng cũng miễn cưỡng lên tiếng. Dứt lời không khí càng thêm quỷ dị.

Chính là như vậy, rốt cuộc thành phố này có điều gì bí ẩn. Tại sao lại thế này, chẳng phải đây là nơi tang thi triều đột phá mạnh mẽ sao. Tại sao bây giờ lại tĩnh lặng đến thế. Hàng ngàn câu hỏi cứ xuất hiện trong đầu Lộc Hàm.

"Nguy rồi, là bẫy"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net