2. Tình bạn không rạn nứt dù có bao khó khăn và nghi ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, Hanbin tỉnh dậy với chiếc giường êm ái của mình. Tiếng chim hót lưu luyến cùng với tiếng sột soạt từ dưới nhà đã đánh thức Hanbin. Ánh nắng ban mai chiếu qua khe cửa sổ làm cho căn phòng trở nên tươi sáng. Hanbin bước xuống lầu với 1 tâm trạng vui vẻ. Chốc lát, Hanbin đã hoàn tất những gì cần làm vào buổi sáng như vệ sinh cá nhân hay mặc bộ đồng phục được ủi dưới bàn tay mảnh mai của Hanbin. Bước xuống nhà, như ngày nào, mẹ Hanbin vẫn luôn nói " Hôm nay tâm trạng của con thật tốt, phải không? ". Hanbin chỉ đáp lại lời nói tình cảm trìu mến đến người mẹ đã gắn bó với mình suốt chặng đường từ khi sinh ra đến bây giờ. Nhẹ nhàng nâng 1 thìa lên, nếm thử, Hanbin nhăn nhó mặt và tiến lại đến nồi bếp mẹ nấu đang sôi sùng sục. Vì liều lượng gia vị mà mẹ cho không đủ tiêu chuẩn cho món ăn, Hanbin chọn cách biến nó như bữa ăn nhà hàng sang trọng 5 sao. Lén lấy 1 chút mắm đổ từng giọt. Múc 1 thìa bột ngọt đổ vào. Á! Một tiếng hét toáng lên. Hóa ra là 1 con gián, chỉ vì 1 gián thôi á? Thật ra Hanbin là 1 người rất sợ gián, phải gọi là rất rất sợ con gián, nhiều khi chỉ cần nó cách xa Hanbin đến tận 2m thì Hanbin vẫn luôn chọn cách tránh xa nó. Quay trở lại với thực tế, vì đã sắp đến giờ đi học, Hanbin đành phải tự lấy đồ ăn dùng nĩa gắp thật nhanh để không bị trễ. Nhanh chóng đến trường, Hanbin đang đứng thấp thoảng cửa lớp thì thấy 6 người bạn kia đều tụ lại 1 chỗ ở góc lớp, "Hình như đang thầm thì cái gì đó thì phải" - Hanbin nói thầm. Hanbin chạy vội vào lớp, đến trước mặt 6 đứa bạn kia, không giấu giếm gì, liền hỏi thẳng mặt mấy đứa bạn "Này, các cậu đang khẽ thầm gì đó? Tớ mà phát hiện thì các cậu chết với tớ đó!", thật sự rất đáng yêu khi 1 có thể cân 6 từ a đến z - từ rén đến ngang. Vào lớp, Hanbin được cô mời lên trả bài, không khổ chỉ là học sinh giỏi mà đến kiến thức vượt xa tầm tuổi mình thì Hanbin vẫn có thể trả lời được, "Được tuyên dương mỗi ngày là chuyện thường ngày của tôi thôi." - Hanbin đắc ý trả lời. Ra chơi, bọn nó lại rủ rê nhau đi đâu chơi mà để Hanbin tìm hoài không thấy, tức quá giận luôn. Trong giờ học, Hanbin không chịu chú ý nghe giảng mà chỉ lo đi xem từng đứa bạn kia có vấn đề gì không và luôn có duy nhất 1 suy nghĩ trong đầu " Rốt cuộc là câu chuyện mà các cậu ấy kể là gì? Liệu, có phải là họ đã có bạn gái rồi không? " Hanbin ngao ngán lắc đầu, cho rằng là họ sẽ luôn thân độc với chúng ta, vậy mà giờ lại có bạn gái là như thế nào vậy?... Tên Tae thì luôn tự mãn với bản thân, Kẻ Hwa thì tự luyến như thằng nghiện rượu, Thằng Hyuk đào hoa suốt ngày, ngày nào mà chả có 1 em..., Quỷ Lew như ác mộng địa ngục, hổ báo cáo chồn như giang hồ vậy mà ai dám làm bạn gái hắn ta, Seop chỉ được cái dẻo miệng và tà lanh chứ xấu quắc xấu quơ ai mà chịu cho nổi chứ, còn... còn thằng Chan trầm tính như bị bệnh câm điếc hay sao ấy, hướng nội muốn chết, ai mà cũng muốn làm bạn gái cậu ta thì tôi cũng xin 1 lạy...
Suy nghĩ cứ liên tục lặp đi lặp lại trong đầu Hanbin và dần dần... dần dần... dần... "Ưm... đây là đâu vậy? Tại sao mình lại ở đây?"...

GÓC THẮC MẮC
Nếu các bạn có nhiều thắc mắc về cách làm truyện của mình (bố cục, câu chuyện, ý nghĩa,...) hoặc là tình tiết hay 1 số nội dung của truyện thì comment ngay dưới phần bình luận để bên nhà sáng tác giải đáp tất cả câu hỏi cho các bạn nhé! Yêu các độc giả nhiều ✨
Vừa mở mắt ra, đã gặp mặt thằng Hwarang trước mắt mình, vừa cử động ngón tay xíu thôi mà cứ ôm Hanbin như là ôm kho báu. Liên tục hỏi han tình hình như thế nào, "Cậu có bị làm sao không? Có đau nhức chỗ nào không?",... Nguyên 1 tràn câu hỏi được hiện ra ngay, tai Hanbin trước đây nghe rõ mồn một tiếng động mà giờ cũng không nghe kịp. Hanbin hỏi chuyện gì đã xảy ra với mình... Thì ra, do suy nghĩ quá nhiều dẫn đến Hanbin bị sốt nhẹ và ngất xỉu. Hên là không bị gì nặng nên tạm thời giữ được tình hình. Do là ở phòng y tế trường nên cô Bomin (thay đổi tên) và "lũ chó khốn" cũng xuất hiện ở đây, kèm theo đó là sự mỉa mai không hề nhẹ không kém cạnh gì tiểu thư "fake". Bomin giả trân quỳ xuống nắm tay Hanbin khóc lóc như đúng rồi, kể chuyện mình TỪNG "giúp đỡ" và "sót" khi người bạn bị "tổn thương" như thế này. Hanbin nghe mà mắc ói, muốn đ.ịch bủh bủh cho cô ta ngửi mà biết đường lui. Cô ta không kém cạnh gì mà nói " Mình cứ tưởng bạn chết từ lâu rồi ấy ", " Giá như điều này đến sớm hơn thì tốt biết mấy " và tiếng nhếch mép "không hề TO" của cô ả. "Lỗn chó lù" mà cô ta đem đến cũng phải kinh ngạc trước cái kinh nghiệm mà cô ta diễn xuất. Hyuk đứng cạnh mà bực không muốn nói, "Không thích đừng nhích, mồm thở ra câu nào là rác thải ra tới đó, nói như 🆑 người ta mà cứ nói như bọn "trẩu tre" chưa trải sự đời." Cô ả tức quá đứng dậy, "Này! Tôi mà tìm ra sơ hở của mấy người là tôi không tha cho đâu! Hứ" Tức quá rời đi, cô ả khiến cho bọn tôi 1 trận cười đã đời khi "sự quê" của cô ả bị "phơi bày" ngay ra trước mặt bọn tôi.

Tác giả : Cá.
NGHIÊM CẤM TẤT CẢ HÀNH VI LẤY CẮP Ý TƯỞNG HOẶC TRUYỆN CHƯA XIN PHÉP VÀ SAO CHÉP THÀNH TRUYỆN KHÁC HOẶC BẤT KÌ BẢN SAO NÀO KHÁC, TÔI SẼ BÁO CÁO!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net