Chương 3: Phòng Ngủ Của Alberu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Alberu nhìn Cale, Cale nhìn Alberu, hai người họ cứ như thế được một lúc sau khi cậu mặc đồ.

"Bệ hạ"

"Huynh-nim"

"Vâng huynh-nim, chuyện là em sắp chết rồi"

Alberu trưng đôi mắt cái chết nhìn cậu, nhìn con người tóc đỏ nay đã thêm đôi tai mèo và chiếc đuôi dài đằng sau. Anh khá chắc mọi chuyện nó không vắn tắt như thế, anh đã quen với khả năng tóm tắt của Cale khủng khiếp đến chừng nào.

"Chi tiết hơn"

"Vâng, em bị fan của White Star đầu độc"

"Ha... Em làm ta điên mất"

Cale vừa ăn bánh quy vừa tự chơi với đuôi của mình, mặc kệ anh trai kết nghĩa sắp tăng xông đến nơi, Cale ăn bánh quy cho qua chuyện.

"Cale, ta không đùa với em, nếu em không nói rõ ràng thì tôi dẹp bánh quy đấy"

Lời đe dọa tưởng chừng như chỉ dành cho trẻ con, nay lại phát huy tác dụng lên Cale - người ngoài bữa sáng ra vẫn chưa có gì trong bụng và bị ảnh hưởng từ sức mạnh của thần Rừng.

Cale sắp khóc, cậu không thể dừng bản thân được.

Alberu trợn tròn nhìn đôi mắt nâu đỏ ngập nước của Cale, cảm giác bối rối ập đến khiến não anh đình trệ nặng. Nhưng vào lúc anh đứng lên đi đến chỗ cậu để phát huy khả năng dỗ dành (con nít), một luồng ánh sáng màu vàng báo hiệu sắp có 'giặc' đến.

"Cale-nim-"

"Tên khốn-"

"Thiếu gia-"

"Cậu chủ-"

Hiện trường phòng Alberu có một sự hiểu lầm vô cùng to lớn. Đặt tình huống các bạn đến phòng anh ấy cùng mọi người, kèm theo đó là tâm trạng trong nồi nước sôi vì sự mất tích của Cale. Mọi người sẽ ngay lặp tức nhảy số rằng tên tóc vàng mắt xanh nào đó đang có ý định bắt nạt Cale.

Và nó áp dụng cho một nữa những người vừa xuất hiện trong phòng.

"Sao ngươi dám bắt nạt nhân loại của ta?!"

"Bệ hạ đang làm gì vậy??"

"Khoan đã- ngài làm thiếu gia khóc ư?!"

"Huyền thoại của tôi?!"

"Chuyện gì vậy thưa bệ hạ?!"

Và ty tỷ những câu hỏi như nắm đấm bay thẳng vào mặt Alberu.

"Tôi không sao, ảnh hưởng từ thần Rừng thôi"

Và một quả bom nhắm thẳng vào thần Rừng.

Nhìn ai ai cũng hừng hực khí thế hủy diệt khiến Cale rợn tóc gáy, cậu cảm giác nên nói đầu đuôi hơn là tóm tắt nhưng thường ngày.

"Mọi người ngồi xuống-"

"Mèo?"_ On trong dạng người thốt lên trong ngờ vực, Cale của nhóc là con người nguyên tem mà? Chẳng lẽ Cale giấu nhóc và mọi người?

"À, ngồi xuống đã"

Sau khi ổn định chỗ ngồi, Cale thở dài rồi kể chuyện cho mọi người nghe từ đầu đến cuối.

"Chuyện là tôi bị fan cuồng của White Star hạ độc, tên fan cuồng đó là học trò của một vị thần nên vị thần đó cam kết chữa khỏi cho tôi, chỉ cần tôi chịu khó hôm hóa chó hôm hóa mèo là được"

"Độc đó nặng không?! Rồng Vàng và Rosalyn không thể chữa sao?! Nhân loại! Ngươi đừng an nhàn như vậy chứ?!"_ Raon bay vòng tròn trên đầu Cale rồi đáp xuống đùi cậu, cái đầu nhỏ ngẩn lên 'hỏi cung'.

"Độc ấy à, độc này của thần, nhưng không sao đâu, ta sẽ sống rất lâu đấy"

"Thiếu gia Cale, vị thần đó là là thần Chết?"_ChoiHan.

"Không, cô ta là thần Rừng"

"Vậy tại sao ngươi phải 'hóa chó hóa mèo'?"_ Eruhaben.

"Cô ta bảo rằng quyền năng của cô ta không thể ngăn chặn chất độc lâu được, nên cô ta đưa ra ý tưởng hạ lời nguyền để chặn nó"

"Tức là sức mạnh của cô ta trong người cậu sẽ chiến đấu chống lại chất độc của Thần kia?"_ Alberu.

"Vâng, đúng rồi đấy ạ"

"Bây giờ chẳng lẽ chỉ ngồi và chờ sao? Tôi không tin đâu"_ Ron.

"Chúng ta cần thu thập những tạo vật của cô ấy, vì Thần không tự do đi đây đi đó ở thế giới loài người nên chúng ta sẽ tìm chúng"

"Cale, hôm nay em hơi lạ đấy"_ Alberu nói.

"A...?"

"Thường ngày em có nói nhiều vậy đâu?"

Ừm...

Cũng phải...

Sau hôm nay Cale nói nhiều vậy?

"Meow"

ChoiHan đứng gần Cale nên phản ứng nhanh nhất, anh ôm lấy cục bông đỏ đang nhảy về phía mình rồi bắt đầu ngơ ngác.

"Cale-nim?"

"Meow~"

Tiếng mèo kêu ngọt ngào như mật rót vào tai, mọi người nhanh chóng gục xuống do chỉ số nghị lực về 0.

"Ngài muốn ngủ không?"_ ChoiHan thận trọng hỏi, tinh mắt lắm mới thấy tay đang bế mèo Cale đang run lên.

"Meow"

"Anh ấy nói không, có lẽ anh ấy đói"_ Hong trở về dạng mèo phóng lên người ChoiHan cho hay.

"Meow"

"Ta đoán cậu ta nói 'đúng rồi'?"_ Eruhaben đoán.

"Vâng ạ"_ On trả lời thay cho em trai đang mãi mê nhìn mèo Cale.

"Ôi cuộc đời của ta"

[...]

Tối đó mọi người chia tay Hoàng đế Alberu rồi về biệt thự Super Rock. Alberu muốn kéo Cale ở lại lắm nhưng sao đọ lại quân đoàn diệt thế của Cale? Thế là ngậm đắng nuốt cay buông đôi 'măng cụt' đáng yêu của cậu.

Trước đó Cale nói muốn gặp ba mẹ trước khi ngủ, cậu muốn nói họ biết mình vẫn an toàn. Nhưng thay vì thở phào nhẹ nhõm, Công tước hỏi ý muốn đốt đền thờ thần Rừng, Violan nghiêm túc cưng nựng cậu, Basen và Lily được một pha ôm tim vì anh trai quá đáng yêu.

Sau đó họ về biệt thự Super Rock như đúng kế hoạch ban đầu.

Chỉ là đêm hôm khuya khoắt Cale mở cửa sổ bay qua phòng Eruhaben rồi nằm lên bụng ông ngủ.

Lý do cực kì đơn giản.

Cale thích.











































Yee! Đúng lịch! Nay dầm mưa vui quá các bác ạ! =)))

Nói chứ lạnh nha, vui nhưng lạnh quá.

Chương này otp thơm như bát bún riêu vậy đó! Mặc dù tôi thích ăn bún bò cơ...

Cmt và cho tôi lượt bình chọn nha! Cảm ơn mọi người!

Bật mí: Eruhaben chưa ngủ, ông ấy đang đấu tranh tư tưởng giữa việc ngủ và việc ôm cậu ngủ.

〜( ̄▽ ̄〜) ehehe

(Chưa check chính tả)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net