Chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng cũng đến lễ hội, vì hôm nay có sự kiện nên trường sẽ nghỉ học nguyên ngày và chỉ tập trung vào hoạt động ngoài trời nên đi trễ một chút cũng chả sao. Hiện tại là 8 giờ sáng và em vẫn còn đang ở nhà chọn đồ diễn với Hyung Suk, em thì dễ chứ anh ta là 2 tiếng rồi chưa xong.

-Anh xong chưa? Ta trễ rồi đấy!

Hyung Suk xách chiếc balo ra rồi bế em lên.

-Xong rồi đây! Đi thôi!

Đến nơi thì cả hai đã mệt lả rồi nên Hyung Suk quyết định dẫn em đi ăn bên khoa điện ảnh để bù lại sức. Phải nói là họ nấu rất ngon nên em cũng ủng hộ nhiều mà tại sao tự nhiên khu này đông bất thường vậy? Đàn anh năm 2 của khoa bếp bánh có vẻ khá thích em nên cho em bánh ăn. Đang vừa gặm bánh vừa lướt điện thoại khi đang trong lòng Hyung Suk thì có 1 chiếc xe thùng vào, trên đó là hai DJ một nam, một nữ. Em nghe nói họ là hai học sinh đã tốt nghiệp và hiện tại đang rất nổi tiếng. Bỏ sự ồn ào đó qua một bên hai người về khoa thời trang. Vừa tới thì Ji Ho đã ra đón em rồi.

-Hai cậu đến rồi! Hôm nay phải diễn thật tốt đấy nhé!

-Tụi mình biết rồi! Mà nay khoa mình làm gì thế?

Ji Ho chỉ tay ra sau lưng và ngạc nhiên đó là Jin Sung đang né những đòn đánh của người khác. Chỉ tay lên tấm băng rôn gần đó rồi cậu bạn nhỏ của em giải thích.

-Cậu ta do cố chấp không muốn làm nô lệ trong buổi đấu giá nên mới bày ra trò này, đấm trúng cậu ta là nhận được 5000 Won, cậu muốn thử không?

Em xua tay cười xòa.

-Không, cậu biết nếu mình tham gia thì kết quả như nào mà.

Ji Ho phải ôm bụng nhịn cười khi tưởng tượng ra cảnh Jin sung khi bị em đánh trúng, đang run run thì cậu ấy như nhớ ra gì nên nói với em.

-À! Do Jin Sung không tham gia đấu giá nô lệ nên bọn tớ đành phải bốc thăm giữa cậu và Hyung Suk. Cậu đoán xem là trúng ai nào?

Em hít thật sâu rồi trả lời.

-Mình phải không?

Ji Ho vỗ vai em rồi cười đầy cảm thông.

-Chính xác.

Em thở dài rồi chào tạm biệt Ji Ho để thăm quan các  khoa khác. Ngó qua khoa thẩm mĩ học thì em thấy một hàng dài các cô gái đang xếp hàng chờ cắt tóc, nhìn người thợ thì em hiểu tại sao rồi. Người đứng cắt là Jang Hyun, chàng trai đẹp mã và là thành viên nam duy nhất của khoa này. Nhìn cô nàng đang say mê nhìn Jang Hyun mà không chú ý đến cái mái xiên vẹo, rối bời của bản thân thì em chỉ có thể cạn lời. Em biết là cậu ta cắt xấu nhưng không ngờ là xấu đau đớn đến mức này.Chú ý đến mái tóc của Hyung Suk thì đề nghị.

-Này, anh cắt tóc đi! Dài quá rồi!

Anh nghe vậy cũng gật đầu thả em xuống, rồi để em nắm tay dẫn đi. Nàng trưởng khoa Lee Seo Yeon đã theo dõi cả hai nãy giờ khi thấy em đến chỗ chị thì thở phào. "May là thằng bé không dẫn thằng bạn mình đến chỗ Jang Hyun" chị nghĩ thầm trong lòng, ngoài mặt thì chị vẫn bình tĩnh chào đón cả hai.

-Chào hai em, hôm nay ai cắt vậy.

Em kéo Hyung Suk lên rồi nhấn vào ghế.

-Tên này cắt này chị, kiểu thì theo ý của chị miễn sao anh ta trông gọn và đẹp là được.

Chị ấy gật đầu rồi bắt tay vào làm việc còn em thì ngồi đọc tạp chí cho đỡ chán. Hơn 30 phút sau thì chị ấy bảo là xong rồi, ngước lên nhìn thì em thấy Hyung Suk đang để side part 7/3 thậm chí là còn highlight vài cọng màu trắng phía trước nữa cơ.

-Trông hợp với anh đấy!

-Cảm ơn.

Em trả tiền rồi rời đi cùng Hyung Suk, chị Seo Yeon vừa cất tiền thì quay ra đã thấy một dãy dài học sinh cả nam, cả nữ đang xếp hàng chờ chị làm tóc. Seo Yeon nhìn theo bóng lưng của cả hai mà trong lòng không ngừng cảm ơn bộ đôi mèo thần tài kia. 

Lướt qua khoa kiến trúc thì em thấy Vasco đang làm bia ném bóng nước nhưng không ai ném cả. Em thấy cũng thương nên bỏ ra 4000 Won ném ủng hộ vậy. Em cố tình ném hụt để không trúng cậu ấy nhưng quả cuối thì Hyung Suk có huýt vai em một cái nên quả đó lệch và bay thẳng vào mặt Vasco. Dù ướt nhẹp với đang có dấu hiệu chảy máu mũi nhưng Vasco vẫn cười rất tươi, Bằng một thế lực nào đấy thì bắt đầu có người mua bóng để ném khiến mọi chuyện sôi động lên hẳn.

Em thì Hyung Suk cắp vai đem đi từ lúc nào rồi.

-Anh cố tình phải không?

-Tôi chỉ giúp thôi mà~

Em bất lực với cái tính bất thường của anh ta rồi. Sau một lúc dạo chơi thì sự kiện đầu tiên đã bắt đầu, và đó là show thời trang của năm 2. Nhìn người mẫu bước ra mà mắt em giật liên tục, biết thời trang là thỏa sức sáng tạo rồi nhưng như này thì có hơi quá đà rồi. Hyung Suk thì đang úp mặt vào vai em mà run. Người mẫu thì đang ngượng chín cả mặt còn người xem thì cười, một khung cảnh thật quái dị. Kết show em và Hyung Suk ra sau cánh gà thì thì anh người mẫu đang nắm áo bạn mình.

-Mày may cái gì đây hả?!

-Sao? Đẹp mà tại mày xấu thôi.

-Ý gì hả ?!

Hai người sau một hồi cãi nhau thì cũng chú ý đến bọn em.

-Hai đứa là bạn của Jin Sung phải không? Sau này lên năm 2 tìm thằng nào thiết kế cho ra hồn chứ đừng như thằng này.

-Hoặc là tìm một thằng đẹp hơn thằng này.

Sau đó hai người tiếp tục đấu đá nhau. Sau đó thì đến phần mà em chẳng mong đợi gì rồi, buổi đấu giá nô lệ. 

-Xin chào mọi người đã đến với buổi đấu giá nô lệ, tôi là Kim Hwan hiện tại là học sinh năm 2 của khoa bếp bánh. Do tôi là người có giá tiền cao nhất năm ngoái nên năm nay tôi sẽ là Mc của chương trình này. Đây là chương trình dành cho các bạn nữ có nhu cầu hẹn hò với các chàng trai, sau khi đấu giá thành công thì cô gái ấy sẽ là chủ sỡ hữu của chàng trai trong 8 tiếng, đương nhiên là việc hẹn hò ban đêm sẽ bị cấm. Gọi là nô lệ thôi chứ làm ơn đừng đối xử với người ta như thế và toàn bộ số tiền của buổi đấu giá này sẽ được quyên góp từ thiện. Giờ thì bắt đầu thôi!!!!!

Mọi chuyệ đều êm xuôi cho đến khi Jang Hyun Và Vasco xuất hiện. Jang Hyun thì được mua với giá 500000 Won bởi cả khoa thẩm mĩ học còn Vasco thì không ai mua. Nhìn thấy danh sách đã chạm đến cuối cùng Kim Hwan hít một hơi thật sâu.

-Và sau đây là người cuối cùng, "Hoàng tử bé của khoa thời trang", cực phẩm nô lệ. Daniel Park của khoa thời trang!!!!!

Em vừa bước lên thì sân khấu đã bùng nổ.

-Kyaaaaaa

-Cậu ấy kìa!!!

-Dễ thương quá!!

Mc thấy vậy thì bắt đầu hưng phấn mà bắt đầu.

-Vâng!  Và hiện tại sân khấu đang rất nóng có ai ra giá khộng ạ!

-Phư Phư, nam sinh năm nay hôm nay chất lượng quá.

Kim Hwan như bật công tắc gì đó trong cơ thể mà quay nắm vai em.

-Này Daniel, cẩn thận cô ả vừa bước vào nhé. Cô ta là Kim Lala từ trường tư thục Shanel và người mua tôi năm ngoái với DJ  Rupi 2 năm trước. Lịch hẹn hò với cô ta đúng là ác mộng, cẩn thận với sát thủ đấu trường nô lệ này đấy.

Em dửng dưng mà trả lời.

-Anh yên tâm, em sẽ không lọt vào tay cô gái ấy đâu.

Gật đầu xong Kim Hwan quay ra.

-Vâng! tôi xin hỏi lại là có ai ra giá không ạ!

-300000 Won!

Ha Neul đập tay mạnh xuống sàn sân khấu hô to giá, trong lúc đang đắc ý thì Kim Lala đã đẩy giá lên rất cao.

-1000000 Won.

-Vâng! 1 triệu Won thưa quý vị! Đây là mức giá đã mua DJ Rupi 2 năm trước! Còn ai có giá có hơn không ạ!

Cả sân khấu vắng lặng như tờ, trong lúc hai đàn anh đi trước là Kim Hwan và Rupi đang lo lắng cho em thì 1 tiếng nói đã vang lên.

-2000000 Won.

Mức giá được nâng lên gấp đôi làm cả đấu trường lẫn Kim Lala ngơ ngác, em ở phía sau lưng Kim Hwan mỉm cười.

-Tới rồi à.

Thấy cái giá 2 triệu Won được đưa ra Kim Lala bắt đầu nao núng rồi.

-2500000 Won.

-Ồ! 2 triệu 5 trăm ngàn Won, Kim Lala chạm giới hạn rồi ư?

Lời MC vừa dứt mức giá cao hơn đã được đưa ra.

-5000000 Won.

Kim Hwan phấn khích thốt lên.

-5 triệu Won, là gấp đôi thưa quý vị!!!

Kim Lala chạm tới giới hạn rồi nên bỏ cuộc còn em thì bước xuống chỗ người đã mua em.

-Lâu rồi không gặp Crystal Choi. Khỏe chứ cô bạn?

Crystal cười.

-Tớ khỏe, dạo này thay đổi nhiều nhỉ Daniel? Lần đầu tiên cậu chủ động gọi tớ đấy!

Nụ cười trên môi em càng sâu hơn. Vài phút trước em đã gọi cho Crystal cầu cứu cô nàng vì em biết cô sẽ không động gì đến em đâu.

-Vậy giờ cậu muốn mình làm gì? Quý cô triệu Won.

-Đừng trêu tớ, 5 triệu Won đó cho cậu đấy. Nhiêu đó cũng chả là gì so với giá trị thật của cậu, mà tiền đó cũng là từ thiện nên bỏ qua đi.

Em thấy vậy cũng vui vẻ bắt tay cô nàng. Bỗng em chú ý sang kế bên cô, tên vệ sĩ này em gặp rồi.

-Này Crystal, nếu cậu không hẹn hò được với mình thì chắc là người kế bên cậu thì được, đúng không?

Cô thử hỏi tên kế bên.

-Jong Gun, anh thấy thế nào?

Gã nhìn em một lúc rồi trả lời.

-Cũng được.

Em cười tươi rồi đưa điện thoại.

-Thế nhé, anh cho tôi xin số điện thoại để liên lạc.

Gã trao đổi số điện thoại rồi cả ba đường ai nấy đi. Vừa xong xuôi tất cả thì Hyung Suk trở lại.

-Cậu có vẻ hứng thú với tên kia nhỉ?

-Người mạnh mà, sao tôi kiềm chế được. Với lại có lẽ là có duyên nên mới gặp lại.

-Hưm, vậy là tôi sẽ phải cô đơn một ngày rồi~

-Được rồi, giờ thì tìm Duk Hwa thôi, tới giờ hẹn rồi.

Cả hai quay đi khuất bóng trong làn người đông đúc. Nhưng em và Hyung Suk nào biết Gun đã luôn nhìn bọn em từ khi bước vào trường.

-Đúng là thú vị.  

  -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Sorry mọi người vì sự cố hôm trước nhé. 

                                                                                                                        18/7/2024

                                                                                                                        Marionetta









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC