chap 2 : gặp lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

bước vào ngôi trường nơi em từng mơ ước và yêu quý, bấy giờ đây chỉ còn cảm giác khó chịu và tởm lợm. Chỉ là hiện tại em không biết những người trong liên minh tội phạm đang ở đâu, nên đành phải dành đc sự tín nhiệm của lũ này trước đã.

Mải chìm đắm trong đóng suy nghĩ em không may va vào một người nào đó cả cơ thể ngã nhào về phía sau may mắn được một người khác đỡ lại. ngã? chẳng lẽ là ochako? mong là ko phải.

ngước nhẹ đầu lên nhìn. ditme nó, tránh quả dừa gặp quả sầu riêng .

 //sầu riêng đúng nghĩa//

-ka.. kac...kachan... _izuku_

-hả.. sao lại là mày hả? vậy mà lại còn va phải tao mày muốn chết hả deku 💢💥_bakugo_

-t...ớ..tớ....xin lỗi, tớ không cố ý va phải cậu đâu. _izuku_

"làm ơn, ai đó xích cổ cậu ta lại giùm đi╥﹏╥" _izuku_

-này ở đây không được gây chiến đâu, nếu không sẽ bị loại tư cách thi đấy. _lida_

quay đầu lại em thấy Lida đang dung bộ mặt nghiêm nghị để chỉ trích, vậy mà người đỡ em lại là Lida . rốt cuộc hôm nay ngày gì mà em xui vậy trời.

-hả 💥💢_bakugo_

-ở trên bảng có quy định mà._lida_

trong lúc hai người đang tâm sự tình cảm, em nhanh chóng lẻn đi. các bài thi diễn ra như cũ, mặc dù ko muốn nhưng em vẫn phải tỏ vẻ ra tay CỨU GIÚP để xây dựng lòng tin.

sau khi về nhà nhìn thấy người mẹ mà mình ngày đêm nhớ mong cảm xúc của em như vỡ òa hai hàng nước mắt thi nhau chảy xuống ,ôm chặt lấy bà mà khóc. mẹ em thấy con mình khóc thì cứ nghĩ là ko làm được bài thi nên chỉ biết vỗ về, an ủi.

_________


Trong thời gian chờ đợi kết quả em đã cố gắng tìm cách để tìm được mọi người. Trời không phụ lòng người may mắn trong lúc đi mua đồ ở siêu thị em đã vô tình thấy tomura trong một con hẻm nhỏ.

-xin chào _izuku_

-c... cứ... cứu...

một tên tay chân bị gãy, mặt mũi bầm dập cố níu lấy em cầu cứu, miệng nhỏ nở nụ cười tươi không nói gì mà dơ chân đá bay tên kia , rồi lại tỏ ra như ko có ngoảnh về phía tomura

-xin chào, em là Midoriya Izuku anh là tội phạm nhỉ? _izuku_

-ko có ai là học sinh UA gặp tội phạm lại tỏ ra như cậu đâu _tomura_

- hửm...? _izuku_

-trên tay cậu có sách _tomura_

-à, đúng là em thi vào UA nhưng thay vì làm anh hùng em lại khá thích làm tội phạm như anh hơn đấy ạ. ^_^ _izuku_

-ồ vậy sao? _tomura_

-đúng vậy, thế anh thấy em có cơ hội ko? _izuku_

-lấy gì để tôi tin cậu đây? _tomura_

-vậy anh muốn như thế nào? _izuku_

-... trước tiên cậu cứ cung cấp vài thông tin hữu ích cho tôi trước đi. _tomura_

-hừm~...em thi vào UA nhưng vẫn chưa có kết quả nên thông tin nội bộ em ko rõ lắm nhưng em biết 1 thứ khá hay _izuku_

-ồ, là gì.. _tomura_

-năng lực của all Might đang dần suy yếu các lần biến hình đều có giới hạn   _izuku_

-làm sao cậu biết?  _tomura_

-bởi vì ông ta tin tưởng em, nói tóm lại sau này vào được UA em sẽ cho anh nhiều thông tin hơn, sẽ ko thiệt đâu  _izuku_

-đc rồi tạm thời tin cậu đây là số đt của tôi có gì cứ liên lạc _tomura_

-vâng^^ _izuku_

em vui vẻ rời đi để lại tomura với 1 bầu trời đầy câu hỏi .

-ha~ kì lạ thật đấy, Midoriya Izuku mong là mọi thứ cậu nói là thật, nếu ko phải thì... _tomura_

"lúc đó tôi sẽ bắt cậu lại nhốt vào một cái lồng sắt để cậu ko thể thoát ra, mãi mãi ko thể nhìn thấy mặt trời. " _tomura_

___________


đang vui vẻ vì lấy được số liên lạc của tomura thì em bỗng khựng lại .

-này trời sắp tối rồi ban đêm sương rất nhiều ,cậu còn ở đây sẽ bị cảm lại đấy _izuku_

"hazz lại phải giả vờ rồi" _izuku_

______


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net