Chap 2 : Gặp gỡ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiện tại Izuku, một cậu học sinh trung học trường UA đã mất tích ! Theo như lời của học sinh trường UA cho rằng....

_ Nè! Làm ơn đi! Nói cho chúng tôi biết hiện tại cậu học sinh này đã đi đâu?_ Một phóng viên nữ chen chúc giữa "đàn" phóng viên "điên cuồng" tra hỏi.

_ Tôi đã nói rồi! Chúng tôi còn không biết em ấy ở đâu nữa là...!_Mic nhăn nhó khuôn mặt, tỏ vẻ tức tối vì bị làm phiền mà trả lời.

Đúng lúc Bakugou đi ngang qua, khuôn mặt hắn hiện giờ đang rất là cuk suk, phải nói là cuk suk hơn bình thường. Hắn nhìn lũ phóng viên đang tra hỏi về tên đó mà tặc lưỡi một cái.

_ Ồn ào quá!_ hắn gằn giọng nói .

Bổng  nhiên một đám phóng viên chạy ùa về phía hắn, hỏi đủ thứ trên đời .

_ Nè nè! Em có phải là Bakugou Katsuki ở sự kiện lần trước không?! Theo như chị biết thì em học cùng lớp với cậu học sinh Midoriya Izuku có phải không?! Nói cho chị biết đi!! Hiện tại cậu học sinh đang ở đâu?? Nghe nói vì tai nạn lần trước mà mẹ của cậu ấy đã thiệt mạng! Có người cho rằng cậu ấy vì quá đau lòng mà tự vẫn! Nếu em biết gì thì mau nói đi!_  Một phóng viên đại diện đứng ra hỏi tới tấp.

Hắn im lặng, tặc lưỡi bỏ đi! Chỉ để cho đám phóng viên đang đợi câu trả lời.
( Bữa nay hiền zữ '-' )

_ Nè! Mau trả lời câu hỏi đi!! _ một phóng viên nam kêu lớn.

_ Thôi đủ rồi đó! Các người đừng làm phiền bọn tôi nữa! Đặc biệt là đừng lôi học sinh của tôi vào cái trường hợp hỗn loạn này!_ Aizawa mặt nghiêm nghị nói.

______________________________________

_ Bakubro! Cậu đọc tin tức trên mạng chưa? Hiện tại Midoriya đang hot lắm đấy!_ Kirishima đi tới bàn học của Bakugou, cậu hỏi với giọng không thoải mái lắm.

_ Câm mồm !_ Bakugou nằm úp mặt xuống bàn, nói với giọng ra lệnh.

Kirishima nghe vậy cũng không nói gì nhiều, chỉ lẳng lặng đi chỗ khác.

_" Deku...thằng đó sẽ không yếu đuối tới nổi tự vẫn đâu..." _ Bakugou nhăn nhó suy nghĩ. _"Tsk! Mắc cái Đell gì mình phải quan tâm thằng 2 mặt đó!"

Todo ngồi nhìn chằm chằm vào bản tin trên mạng, mặt lạnh mà nhìn lên phía Bakugou đang nằm úp mặt , sau đó anh từ từ nhìn ra cửa sổ, suy tư.

_"a~ Shoto đẹp trai quá à~ sao anh còn chưa đỗ em? Katsuki bữa nay cũng ngầu nữa~ quả nhiên, khi tên đó biến mất thì câu truyện này mới hay!" _ Shureto ngồi một góc nhìn đắm đuối vào 2 người mà ngẩm nghĩ ngân nga.

_ Deku...kun..._ Uraraka buồn rầu nhớ tới người bạn mà cô yêu quý , tự miệng thốt lên .

______________________________________

Ở một căn phòng lạ , có người còn trai với mái tóc xù xanh rêu cùng đôi tàn nhan trên má đang bất tỉnh , nhưng nhìn một góc độ nào đó thì nhìn cậu như nàng công chúa ngủ trong rừng.

Bổng nhiên, cánh cửa phòng mở ra. Một người phụ nữ bước vào , trên tay cô còn cầm theo một thau nước và khăn.

_Chưa tỉnh dậy nữa à..._ Cô ngồi bên cạnh cậu , nhìn vào cậu một cách triều mến mà thương sót. Tay cô cầm khăn lên , nhẹ nhàng lau lên mặt cậu.

_Chiiru-nee-san! Em về rồi!_ Một giọng nữ sinh cất to gọi tên cô dưới nhà.

_Chị biết rồi! _ Cô cũng đáp lại tiếng gọi ấy một giọng không rõ to.

_Chị đang làm gì thế?_ Cô nữ sinh ấy chậm rãi bước lên lầu và hỏi hang.

_Không có gì đâu! Em mau xuống nhà rửa tay dọn cơm đi! Rồi chị xuống liền!_ không kịp để cho cô bé ấy bước tới cửa phòng , cô nhanh chóng dùng lời nói để đánh trống lảng câu hỏi kia. Đồng thời nhanh tay khóa cửa phòng lại.

_ Mồ~ Chị giấu em cái gì phải không? Dạo gần đây chị lạ lắm đó! _ Khi bị đánh trống lảng như vậy , cô bé tỏ ra nghi ngờ và tiếp tục tra hỏi.

_ Đã bảo không có gì rồi mà! Chị chỉ đang thay đồ thôi! Em mau đi dọn cơm đi! _ Cô cương quyết chối , hối thúc cô bé nọ.

_Vâng~_ Cô bé tỏ vẻ bất lực đồng ý đi xuống dưới nhà.

_ "Phù~ May quá! Bữa sau phải cẩn thận hơn mới được... Con bé bắt đầu nghi ngờ rồi, chuyện này sẽ không giữ kín được lâu đâu...Nếu như mà con bé biết thì nó sẽ làm ầm lên cho xem !"_ Cô ngồi bên cạnh giường, lấy tay lau mồ hôi , suy tư một lúc rồi tiếp tục lau người cho cậu ấy.

Bổng nhiên, đôi mắt nhắm chặt ấy động đậy, từ từ hé mở. Một đôi mắt to tròn , con ngươi mệt mỏi nhìn về phía người con gái cầm khăn trước mặt, cậu hé môi một cách mệt mỏi .

_ Cô...là ai? _ Hai người nhìn nhau trong một khoản thời gian ngắn.

_ Tôi là--_ Chưa kịp nói , cô đã bị ai đó cướp mất lời.

_ Nee-san! Chị nghĩ em không tìm thấy chìa khoá dự phòng à? Đợi đó! Em sẽ khám phá ra bí mật của chị!_ Cô bé nói với một giọng ranh mãnh , lấy chùm chìa khoá trên tay, từ từ mở tay nắm cửa bước vào, vừa bước vào phòng, cô bé không nổi xúc động, chạy ùa đến người con trai đang bỡ ngỡ ngồi trên giường ấy._Dekuuuuu!_ Cô bé gọi tên cậu ( mặt dù éo phải tên thật :)) ) Hiện tại não cậu còn đang loading .

_ Nuno à! Xuống khỏi giường mau! Cậu ấy chỉ vừa mới tỉnh dậy thôi! Chưa khoẻ hẳn đâu!_ Cô ngồi đó cũng một phen hú hồn nhưng cũng lấy lại bình tĩnh rất nhanh, cô lặp tức ra lệnh cho cô bé .

_ Thì ra bấy lâu nay chị bắt cóc Deku! Em méc Lyne sang cùng em hội đồng chị giờ!_ Nuno bĩu môi, hù doạ .

_Thôi! Xin khiếu! Bắt cóc cái đầu em á! Chị đây là cứu người! Cứu người đó hiểu chưa?_ Cô cốc đầu Nuno một cái, phủ định vụ bắt cóc và khẳng định lại việc mình làm.

_Thế sao Deku lại ở đây? Đã có chuyện gì xảy ra à?_Nuno xoa chổ bị đánh, tỏ vẻ khó hiểu.

_ Chuyện là..._ Cô bắt đầu kể lại.

__________('v')__________(-_-)___________

Hết truyện :))))
Muốn biết tại sao Deku lại xuất hiện ở nhà Chiiru thì đợi chap sau đi nè :3

Có cả giới thiệu sương sương về 3 nhân vật vừa xuất hiện trên luôn nha :)))

Gặp lại sau (´∩。• ᵕ •。∩') 💕

(1158 từ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net