HarDra-It's first time and last time as well

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


AU hiện đại, Thầy giáo 27t x Nam sinh 17t.


Đây là lần đầu Harry Potter đi gia sư một một. Và anh nghĩ có lẽ đây cũng là lần cuối.

Chuyện là mắt xanh có nhận dạy kèm tại nhà cho một cậu học sinh mà anh chủ nhiệm. Vị thiếu gia này chính là kiểu trâm anh thế phiệt, con ông cháu cha nên tính tình ngổ ngáo rất nghịch ngợm. Có cái được ông bố làm to chống lưng nên không ai dám dây mơ rễ má vào.

"Draco nhà chúng tôi học cũng không đến nỗi, nhưng tính nó ngông quá. Nhà tôi cũng tìm đến lượt anh là người thứ năm rồi. Tôi hy vọng anh chủ nhiệm nó thì sẽ kiên nhẫn hơn các giáo viên trước. Về tiền lương không phải vấn đề, sau buổi thử hôm nay chúng tôi sẽ bàn kĩ vấn đề này với anh sau."

Bà Malfoy từ tốn nói, thuận tay đưa cho Potter năm tờ phiếu điểm được ép plastic cẩn thận. Potter xem qua một lượt, kết quả học tập của trò Malfoy cũng không đến nỗi tệ, không môn nào dưới điểm liệt nhưng cũng không quá xuất sắc bất kì môn nào.

"Về điểm số của em ấy hiện tại thì cũng không đến nỗi. Nhưng nếu muốn theo nghề về mảng y dược của gia đình hiện giờ thì có lẽ hơi khó. Tôi sẽ hỏi thêm em ấy sau. Trò Malfoy đang ở trên lầu hai ạ?"

Bà Malfoy gật gật đầu và gọi người hầu đưa Potter lên phòng. Phải nói là biệt thự nhà Malfoy rất rộng và đẹp. Đâu đâu cũng là dấu vết của lối kiến trúc cổ điển.

"Cậu Malfoy, thầy Potter tới rồi ạ"

Cô hầu gái gõ nhẹ vào cửa rồi nói vọng vào. Phải đến dăm phút sau cánh cửa gỗ màu ghi xám kia mới chậm chạp mở ra. Và Potter nhẩm thầm trong lòng rằng hẳn buổi nay sẽ chẳng ra gì. Đằng sau cánh cửa đó, một mái tóc màu bạch kim lộn xộn ló ra. Malfoy có lẽ hẵng còn đang ngái ngủ. Nhóc đó nhăn mặt, quét ánh mắt khó chịu lên người Potter.

"Vào nhanh đi ạ."

Cậu ta nói. Như thể đang ra lệnh. Cô hầu gái ra dấu tay mời Potter bước vào.

Ấn tượng đầu tiên của Potter về học trò mới của mình là: trò Malfoy rất thơm. Phòng ngủ của trò ấy cũng vậy, nội thật băng gỗ màu ghi xám, tường sơn màu xanh lục nhàn nhạt mát mắt. Và có lẽ màu xanh khốn đốn ấy cũng đang củng cố thêm cho Potter về cái mùi thơm thoang thoảng tràn ngập khắp phòng.

Ấn tượng thứ hai của Potter về học trò mới của mình là: cậu ấm cô chiêu cũng mặc áo phông, quần đùi ngắn trên gối đi ngủ như bao người. Không phải là mắt xanh chưa bao giờ gặp người nào đi ngủ mà ăn mặc như thế mà là trong mắt anh, người giàu đi ngủ sẽ khoác lên mình mấy bộ đồ lụa đắt tiền.

Ấn tượng thứ ba của Potter về học trò mới của mình là: quần đùi của cậu trai này hình như hơi ngắn quá. Tính từ gấu áo phông rộng của cậu thì chiếc quần chỉ lộ ra được phần viền màu trắng và một chút ống quần màu đen.

Được rồi, Potter đoán hôm nay chắc cũng không đến nỗi nào đâu.

Malfoy đang đứng trước giá sách, rướn người lên để lấy ra mấy cuốn sách giáo khoa đã sớm phủ bụi từ lâu. Mắt xanh nãy giờ đang nhìn chằm chằm vào đôi chân dài không tì vết của cậu nam sinh kia thừa nhận rằng có lẽ mình thu tầm mắt lại và tập trung vào việc chính. Anh ngồi xuống chiếc ghế đơn duy nhất trước bàn học và bắt đầu thăm dò cuốn sách đang mở tơ hơ ở trên bàn. Cuốn này cũng đầy bụi.

"Thầy đừng chạm vào quyển đó, tôi chỉ mở làm cảnh thôi chứ có đọc bao giờ đâu."

Nói rồi Malfoy đặt mấy cuốn giáo trình dày mỏng đủ cả xuống bàn. Và bằng một cách hết sức tự nhiên. Cậu ngồi lên đùi Potter. Anh hoàn toàn cứng đờ người. Vội vàng đẩy cậu trai kia ra.

"Trong phòng có đúng một cái ghế thôi, thầy ngồi rồi tôi ngồi đâu nữa?"

"Em để tôi đứng cũng được, mau đi ra đã."

Malfoy đứng dậy, mặt mày vẫn bình thản như không. Potter lúc này đang khủng hoảng hơn bao giờ hết. Cậu trai mắt xám coi như không có chuyện gì xảy ra mà ngồi lại xuống ghế, tay cẩn thận mở ra cuốn giáo trình dày nhất.

"Mình bắt đầu được chưa?"

Malfoy hỏi khẽ, Potter cảm thấy như hồn mình sắp bay đi mất.

Dù vậy nhưng buổi học vẫn diễn ra khá suôn sẻ. Đến giữa buổi bà Malfoy có vào đưa bánh và trà. Và đó là thời điểm kinh hoàng nhất cuộc đời mắt xanh.

Malfoy bê khay bánh ra giường, cậu ra dấu ý muốn Potter ra ngồi ăn cùng mình. Mắt xanh ngồi xuống giường bằng một cách hết sức đề phòng.

"Thầy có thuốc lá không?"

Malfoy lại hỏi, Potter lại cảm thấy như hồn sắp bay đi mất.

"Em chưa đủ tuổi đâu cậu nhóc ạ."

Malfoy nhìn chăm chăm Potter và tặc lưỡi. Mắt xanh cá là mình không nhìn nhầm đâu, cậu nhóc còn cười khẩy nữa.

Malfoy thây kệ ông thầy giáo cổ hủ kia, cậu với tay vào ngăn kéo tủ đầu giường và lôi ra một bao thuốc lá đang dùng dở. Mắt xám rút lấy một điếu và châm lửa vô cùng thuần thục. Cậu nhóc nằm bò ra, nửa người dưới sàn và hai chân gác lên đùi Potter.

"Ba má có biết em hút thuốc không đấy?"Malfoy ngó lơ câu hỏi của Potter, cậu nhổm người dậy, kéo lấy cà vạt người kia và lôi anh xuống sàn. Mắt xanh hoảng loạn và kinh hãi cực độ. Làn khói xám thơm mùi thảo mộc cùng dâu tây kia cứ phả vào má anh, nó mơn man hai cánh môi và thâm nhập vào khoang miệng, quấn quít lấy đầu lưỡi. Potter nuốt nước bọt và ngay lập tức ngồi bật dậy. Nhưng Malfoy lại kéo anh xuống, cậu trèo lên người anh và đè anh xuống sàn.

"Trò Malfoy, nếu trò dừng lại ngay bây giờ tôi sẽ coi như không chuyện gì và tiếp tục buổi học."

Malfoy nheo mắt lại và nhìn chòng chọc vào đôi môi đang mấp máy của Potter. Cậu nhóc cúi xuống, tay phải giữ điếu thuốc và nhả khói vào mặt mắt xanh.

Và trong tíc tắc, Potter cảm nhận được vị khói chan chát trong miệng mình. Giây phút đó, anh hoàn toàn đắm chìm. Anh ngấu nghiến lấy đôi môi mềm mại của cậu trai phía trên. Hai tay vô thức đặt lên đùi Malfoy. Nhưng mắt xám lại cắn anh một cái. Đôi môi mỏng của Potter bật máu. Anh nhăn mặt đẩy Malfoy ra.

Ôi Chúa ơi. Ôi Chúa. Mắt xanh vội buông bàn tay đang đặt trên đùi mắt xám xuống. Anh đứng phắt dậy và thu vội đồ đạc chạy xuống lầu. Mặt anh cắt không còn giọt máu, mặc kệ việc ca học mới diễn ra được phân nửa, anh quyết định ra về.

Bà Malfoy thốt lên với giọng cả kinh khi anh chạy xuống với vết máu trên môi.

"Ôi thầy Potter! Draco lại làm trò gì không phải phép sao!? Chúng tôi sẽ dạy bảo lại nó, mong cậu đừng xin nghỉ!"

Potter nhìn vị phu nhân đáng mến rồi lại nhìn lên cầu thang, cậu trai tóc bạch kim đang đứng đó chống cằm nhìn anh với ánh mắt thách thức. Và mắt xanh có thể nhìn rõ được vệt máu mờ mờ anh để lại trên mặt cậu trong lúc hoảng loạn. Potter cười khẩy và đáp lại bà:

"Ồ không thưa bà, trò Malfoy hợp tác rất tốt. Chỉ là đáng tiếc quá, tôi vừa nhận được tin gia đình có việc đột xuất. Thật ngại quá, buổi học đầu tiên lại phải kết thúc sớm hơn dự kiến. Tôi sẽ dạy bù vào ngày mai mong bà thứ lỗi cho."

Bà Malfoy thở phào nhẹ nhõm. Bà tiễn anh ra cửa với cái chào nồng hậu.

"Vậy cậu sẽ tiếp tục bổ túc Draco vào các buổi tiếp theo chứ?"

"Vâng thưa bà, vào các buổi tiếp theo."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net