Chương 2: Phát hiện.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấm thoắt ba năm đã trôi qua, Daniel và Harry đã làm quen được với cuộc sống mới.

Vì thân phận đặc biệt, Daniel bắt buộc phải biết sử dụng pháp thuật cho dù không đủ tuổi. Đây coi như là một cách phòng vệ.

- Em cũng muốn dùng đũa phép!

Harry sáng mắt nhìn Daniel đang thực hiện những câu thần chú đơn giản, hào hứng như một đứa trẻ năm tuổi. Daniel nhìn vậy chỉ cười cười, nhìn cây đũa phép trong tay mà chỉ có thể thở dài.

Cây nhựa ruồi và lông phượng, hai tấc chín. Cây đũa phép anh em với kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy. Đúng là định mệnh không thể tránh khỏi.

Daniel xoa đầu Harry, nói:

- Em không thể dùng đũa phép ngay bây giờ được. Dùng sớm sẽ có nhiều nguy hiểm tiềm tàng, ít ra em phải hơn 11 tuổi.

Harry 'ể' một tiếng, phụng phịu:

- Vậy tại sao anh chưa đủ 11 tuổi mà vẫn dùng đũa phép? Nếu nói như anh thì không phải anh cũng đang gặp nguy hiểm sao?

- Vì anh hiện tại là người quản lý gia tộc, hơn nữa với thân phận Chúa cứu thế, anh có thể đối mặt với nguy hiểm hơn điều này bất cứ lúc nào. Không ai chắc điều tồi tệ nhất có thể xảy ra. Cho dù có tình thương của mẹ bảo hộ, cùng lắm Chúa tể Hắc ám không thể chạm vào anh nhưng cũng có thể cho anh mấy cái Avada đấy. Chưa nắm vững căn bản thì em tốt nhất không nên xài đũa phép. Dùng phép thuật sớm cũng không tốt lành gì, khi không lại trở thành Squib đấy.

- Ể lại cái lý do đó hả.....

Harry chán nản chống cằm, nghe đi nghe lại cái lý do mang tính 'sứ mệnh' này, tự nhiên nó cảm thấy ghét điều này.

Daniel phải quản lí gia tộc, vì tương lai anh ấy là gia chủ đương nhiệm.

Daniel phải tham gia các cuộc xã giao trong giới quý tộc, vì anh ấy cần nhiều mối quan hệ ngoại giao.

Daniel phải biết dùng phép thuật dù chưa đủ tuổi, vì anh ấy là Chúa Cứu thế.

Còn phải cắt xén thời gian nghỉ của mình, vì đống giấy tờ nhàm chán.

.

Thời gian ở bên cạnh nó còn có là bao!!! Nhàm chán!!!

.

Chú mèo đen nào đó kêu gào, nó muốn đòi quyền lợi cho người anh yêu dấu.

Anh ấy chỉ là một đứa trẻ 10 tuổi thôi mà!!! Tại sao ba James có thể trốn việc mà anh ấy lại không được chứ!!!

Bất công a!!!

.

.

.

.

.

.

.

.

Trốn việc thì ai mà chả trốn được...

Cơ mà... Với cái tính cách của Daniel... Trốn tránh trách nhiệm mới là chuyện lạ đấy.

Harry thở dài nhìn đống thiệp mời trong tay. À thì, thiệp mời đi dự tiệc trà... Mà trà đắng nghét có gì hay ho mà họ mời hoài thế.

- Anh Daniel, từ chối không được à? Đây là cái thiệp mời thứ ba trong ngày rồi đó.

Daniel thở dài, anh vốn có muốn đâu. Vì đã có thể quản lý được một phần kinh tế của gia tộc, nên cần một hậu thuẫn vững vàng trên thị trường, nói đúng hơn là sự giúp đỡ của các quý tộc. Kinh tế của gia tộc Potter đã đình trệ mấy năm rồi, do sự lười biếng của ông bố nào đó mà ra. Thành ra Daniel phải tăng nhanh tốc độ phát triển của gia tộc trước khi những điều tồi tệ xảy ra. Họ có thể cần sức mạnh của đồng tiền và nhiều mối quan hệ. Họ cần một chỗ đứng vững chắc trong giới quý tộc thượng lưu chứ không phải là cái tiếng tăm truyền từ bao đời của dòng họ.

Muốn mọi thứ diễn ra tốt đẹp, đồng nghĩa với việc Daniel bắt buộc phải tiếp xúc nhiều người hơn trong giới quý tộc. Ngoài tạo lập mối quan hệ thì chính là lôi kéo họ về phe mình, tìm kiếm đồng minh chống lại Chúa tể Hắc ám.

.

.

.

.

.

.

Cầm cái thiệp mời thứ 3 trong ngày và thứ 42 trong năm, Harry lăn lộn thở dài trên giường.

- Àiiiiiiiii....... Mệt thế!!!!

- Ha ha. Em có cần phải đi đâu mà than ghê thế.

Daniel trong bộ tây trang lịch lãm, cho dù vẫn chưa trưởng thành nhưng vẫn toát ra khí chất thành thục, lịch lãm. Nhẹ nhàng xoa đầu Harry, Daniel nói.

- Thôi nào, đến tối anh sẽ về. Công việc đã sắp xếp ổn thỏa rồi nên giấy tờ hôm nay sẽ ít hơn. Anh sẽ dành thời gian cho em một lúc nữa, được không?

Harry mắt sáng lên, quên hết mọi phiền não vừa rồi, gật đầu lia lịa nói.

- Anh hứa đấy. Nhớ nha.

- Ừ.

.

.

.

.

.

Daniel đi rồi, Harry cũng không chỉ ngồi không, bắt đầu những công việc thường ngày ghét bỏ: đọc sách, điều chế độc dược.

Trong những năm gần đây, trình độ của Harry có thể coi là tiến bộ vượt bậc.

Cậu đã đọc những cuốn sách từ cơ bản đến nâng cao hơn, cùng với quyết tâm của cậu, sự chỉ dạy của ông Kevin và sự tư vấn của bà nội đáng kính. Khả năng của Harry đã được nâng cao hơn rất nhiều.

- Thật may mắn là cái đầu nhồi đầy cỏ lác của ngươi cuối cùng cũng có chút thịt người. Vì không muốn nhà Potter lại sập thêm mấy chục cái phòng ta miễn cưỡng cho ngươi một cái 'P'. _ vị giáo sư độc mồm độc miệng nào đó đã nói như thế đấy.

- Yeah!!!_ Harry vui mừng sau khi bị 103 lần con 'T' và 75 lần con 'D', sau vài tháng dốc sức cuối cùng cùng cũng được một con 'P'!!! Một điều đáng mừng cho đứa chân tay vụng về như Harry.

Và tất nhiên để có những thành quả đó, phủ Potter đã phải tu sửa đến 118 lần. Đến ông Kevin còn phải ếm mấy chục lần bùa chú để hạn chế số lần tu sửa nhất. Mức độ phá hoại còn hơn bọn gia tinh.

Không phải Harry cuồng nhiệt với môn độc dược này đâu, mà bị ai đó khích tướng.

- Ta hi vọng cái tay run rẩy như sắp chết đói của ngươi cầm chắc dược liệu.

- Hi vọng cái não rỗng tuếch của ngươi có thể nhớ được 10 từ, còn nếu ngươi nhớ được 11 từ thì ta cho rằng Melin là con của Authur.

- Mong rằng ngươi vẫn còn tình người, không gây sập hầm đè chết vị giáo sư hèn mọn này.

Đúng vậy, với bản tính của một con sư tử xù lông, Harry quyết định sẽ cố gắng đến cùng để nhận được sự công nhận, sau đó cười thẳng vào cái mặt khó ở của vị giáo sư nào đó.

Vị giáo sư nào đó tỏ vẻ: Ta hi vọng tới lúc đó ngươi có thể làm được.

.

.

.

.

.

Vì chưa đủ tuổi để dùng đũa phép nên Snape phải chọn lọc một đống tài liệu về độc dược phù hợp với tên nhóc này. Mới bé tí mà đã thích ra vẻ. Bộ phá hoại nhà cửa, thằng anh của nó không tiếc tiền à?

Daniel chỉ tỏ vẻ : Nếu em đã cố gắng đến nhường này anh sẽ ủng hộ em đến cùng.

Daniel xoa đầu Harry đầu sủng nịnh, nói thêm:

- Nhưng khi nào em thực hành mà thấy bùa chú của ông Kevin sắp hết tác dụng thì bảo ông ấy lập thêm vài chục cái nữa rồi hẵng làm gì thì làm nhé.

Harry:...

.

.

.

.

.

.

.

.

Vì thực hành dở tệ y như khi vào bếp mà không dùng sự trợ giúp, Harry quyết định đầu tư, ôn cho chắc phần lý thuyết. Khi nào được dùng đũa phép sẽ dễ dàng nắm chắc hơn.

Đối với con sư tử coi sách là kẻ thù không đội trời chung, Harry có thể làm được tới mức này là một điều đáng mừng. Lần đầu tiên Harry đọc hết một quyển sách mà không bỏ một dòng nào, Daniel đã tự hào đến mức tổ chức hẳn một bữa tiệc cho sự kiện trọng đại này. Harry được Daniel khen vui tít mắt ra, về sau càng cố gắng hơn, mục tiêu là được sự công nhận của vị giáo sư khó quen khó ở nào đó.

Đó cũng là một điều tồi tệ khi.... Nhà Potter lại mất thêm vài chục căn phòng trong một thời gian ngắn.

Ông Kevin thở dài.

Thôi, coi như đánh đổi gia tài để lấy sự nhiệt huyết của cậu chủ nhỏ đi.

.

.

.

.

.

.

.

Tối đến, Daniel về đúng như đã hứa nhưng có điều...

- Anh lại uống rượu à?

Nhìn Daniel sắc mặt đỏ tận mang tai, thân hình lảo đảo cùng mùi rượu thoang thoảng. Harry chán nản thở dài.

Rượu là một trong những phương thức giao lưu trong giới quý tộc nên việc mời rượu là điều hiển nhiên. Daniel cho dù có thể từ chối một hai lần nhưng cũng không thể từ chối mãi được. Mặc dù vẫn chưa đủ tuổi, nhưng Daniel không thể không uống vài ly nếu không muốn làm đối phương mất lòng.

Điều đó không hẳn là xấu, điều tồi tệ là tửu lượng của Daniel vô cùng thấp, đã thế những loại rượu mà chỉ có những kẻ có tiền mới mua được thì nồng độ tuyệt đối cao. Daniel mới uống vài ly đã không chống đỡ được nên phải xin về trước hoặc uống dược giã rượu.

Đỡ thân hình lão đảo của Daniel, Harry thở dài.

Với cái tình hình này chắc không thể nói chuyện với Daniel quá mấy câu.

Đúng như dự đoán, vừa lên giường một cái Daniel liền ngủ luôn, cả quần áo cũng không thèm thay luôn.

Cởi bớt áo ngoài cho Daniel thoải mái. Chợt có một phong thư rơi từ túi áo vest rơi ra.

Cầm phong thư lên, Harry nhìn nó với ánh mắt tò mò.

Một phong thư trông có vẻ cũ, nhìn dấu ấn thì người gửi chắc chắn là phù thủy. Nó đã được bóc ra sẵn, có nghĩa là Daniel đã đọc nó rồi.

Hơn nữa bên ngoài còn đề tên người gửi, Albus Dumberdore.

Harry xoa cằm, thắc mắc.

Tại sao cụ Dumberdore lại gửi thư vào lúc này? Thường thì cụ sẽ gửi thư vào lúc sáng sớm chứ không phải chiều tối vì trong đó vẫn là khoảng thời gian làm việc của Daniel. Bây giờ là mười hai giờ đêm, Daniel đi dự tiệc lúc 6 giờ tối, thư được gửi đến trong khoảng thời gian đó. Phong thư nhăn nhúm hơi mùi rượu thế này chắc được gửi đến lúc Daniel đang say mèm rồi, lúc đó chắc tầm mười giờ, quá muộn rồi.

Chẳng lẽ có việc cấp bách?

Harry nhíu mày, nhìn tên người nhận là Daniel Potter. Tức là chuyện này cụ Dumberdore chỉ nói với Daniel?

Thư hỏi thăm sao? Cũng thật kì lạ vì cụ Dumberdore thường sẽ đề tên người nhận là Harry Potter. Với lại sáng nay cụ Dumberdore cũng mới gửi thư hỏi thăm sức khỏe rồi mà? Nếu như bình thường thì gửi như vậy không phải quá nhiều sao?

Hay Daniel hỏi về những vấn đề chính trị sao? Hoặc là về phép thuật? Nhưng hôm nay Daniel có viết thư gì đâu. Dù có việc gì cụ Dumberdore sẽ không bao giờ gửi vào thời gian nghỉ ngơi duy nhất trong ngày của Daniel được.
Một việc quan trọng và gấp rút sao?

Cầm cái phong thư nhăn nhúm, Harry tò mò nhìn nó.

Không biết cậu đọc có việc gì không nhỉ? Chắc là không sao nhỉ?

Nghĩ vậy, Harry mở bức thư ra. Với những dòng ngắn gọn:

''Daniel, ta có việc quan trọng cần nói. Có lẽ nó sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến con. Một lời tiên tri mới vừa được phát hiện.

'Ngày Chúa ra đời, kẻ phò tá Hắc ám xuất hiện, đối đầu với Quang Minh. Một con dao hai lưỡi. Kẻ phản bội. '

Lời tiên tri này khá mơ hồ vì đã chìm vào lãng quên nhiều năm, nhưng ta hiểu con sẽ biết phải làm gì.

Còn một việc nữa, ta vừa nhận được thông tin Chúa tể Hắc ám lần nữa hồi sinh và nghe nói hắn đã mạnh hơn. Có lẽ hắn đã dung hợp một cái Trường Sinh Linh Giá nào đó, kẻ trung thành với hắn rất nhiều nên có vô số kẻ sẵn sàng chết để hắn hồi sinh. Ta chỉ biết nhiêu đó thôi. Con hãy cẩn thận.

Albus Dumberdore."

.

.

.

Harry kinh ngạc. Nghe như vậy là sẽ có kẻ thù mới xuất hiện sao? Nếu tính trong vài năm trước và trong năm nay, những đứa trẻ sinh vào cuối tháng 12 hoặc Giáng sinh sẽ bị nhắm tới sao?

Hơn nữa Chúa tể hắc ám lại hồi sinh lần nữa.... Và hắn đã mạnh hơn lúc lần đầu gặp mặt...

Một điều tồi tệ.

Đùng đùng!!!

Rào rào!!!!

Trời đột nhiên đổ mưa, cho dù thời điểm đã vào cuối thu.

Đứng bên cạnh cửa sổ, nhìn mọi thứ bên ngoài. Harry linh cảm sẽ có điều chẳng lành trong tương lai.

- Đây là... Điềm báo sao?

.

.

.

.

.

.

.

Những ngày sau đó, mọi thứ vẫn bình thường, nhưng không có nghĩa mọi chuyện đã êm đẹp.

Daniel đã từ chối mấy cuộc gặp mặt, hạn chế ra khỏi phủ Potter nhất có thể.

Anh cầm phong thư của Dumberdore trong tay, trầm mặc.

Harry ở bên cạnh đứng nhìn, mấy ngày nay Daniel đã như vậy rồi. Anh ấy cứ nhìn chằm chằm vào bức thư và suy đoán một điều tồi tệ nào đó có thể xảy ra. Không hiểu tại sao lại như vậy.

- Có chuyện gì khiến anh lo lắng sao?

Harry đứng bên cạnh hỏi.

- Không có gì. Có lẽ 'nó' không đáng để tâm.

Chỉ hi vọng mọi chuyện không tồi tệ như anh nghĩ.

- Chắc vậy.

Đứng bên cửa sổ, Harry nhìn ra ngoài.

.

Tuyết rơi.

Dày đặc và phẫn nộ.

.

Mới đầu mùa mà đã nặng hạt và lạnh lẽo.

Âm u đen tối cùng tiếng gió thét gào. Làm linh hồn trở nên giá buốt.

Đó là lý do mà Daniel và Harry đều không thích mùa đông.

Không khí quá lạnh lẽo và nguy hiểm...quá gần kề.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Linh cảm là giác quan thứ ba.

Có thể đúng có thể sai.

Và có thể coi là một điềm báo.

.

.

.

Ầm!!!

Rầm!!!

Đùng đùng!!!

Rắc!

Hàng loạt tiếng đổ vỡ vang lên.

Vị trí của gia tộc Potter nhanh chóng bị phát hiện, Tử thần Thực tử bắt đầu tổng công kích.

Lá chắn bảo vệ gia tộc đã vỡ nát trước những đợt tấn công dồn dập.

Tử thần Thực tử tràn vào, xuyên qua những lớp bảo vệ, bao vây cả tòa nhà.

- Hai vị thiếu gia đi trước đi. Tôi sẽ cố gắng cầm chân lâu nhất có thể.

- Ông Kevin... - Harry hốt hoảng nói.

Trước truyền tống trận, ông Kevin đẩy Daniel và Harry vào. Bắt đầu niệm chú. Vì truyền tống trận này mỗi lần dịch chuyển chỉ được hai người nên ông Kevin phải ở lại.

Rầm!!!

Trước khi biến mất Daniel và Harry thấy được một khung cảnh hỗn loạn. Bọn Tử thần Thực tử đã xông vào.

Bụp!

Daniel và Harry xuất hiện trong một khu rừng cách đó khá xa, Daniel nhanh chóng kéo tay Harry chạy đi vì Daniel biết, dựa vào vết tích phép thuật để lại, bọn chúng sẽ nhanh chóng tìm ra vị trí truyền tống thôi.

Chạy liên tục trên nền tuyết dày, chân đã tê cứng cho dù đã có thần chú giữ ấm. Nhưng Daniel và Harry không quan tâm điều đó. Giờ là thời khắc quyết định sự tồn tại.

.

.

.

.

.

- Chà, chúng ta lại gặp nhau rồi nhỉ?

Daniel và Harry rùng mình, khẽ quay đầu nhìn bóng đen dần bước ra khỏi bóng tối.

Ánh mắt đỏ rực lóe lên trong đêm. Cụ Dumberdore đã nói đúng, Voldermort đã hồi sinh và hắn đang ở ngay đây.

Với sự tàn nhẫn và hùng mạnh hơn lúc đầu.

Thật tồi tệ.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Hết rồi.

Xin chúc mừng bạn đã đoán đúng, Voldermort đã lên sàn với năm dòng ngắn gọn :)

Chương sau vô cùng gay go :) liệu có ai phát hiện điều gì chưa?

Có lẽ sẽ khiến mọi người bất ngờ đấy.

.

.

.

.

2813 từ.

Đã đăng tải: 20/06/2021.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net