4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sakura đang ngồi ăn món bánh mì mà Kotoha làm cho , thì 1 đứa à không 2 đứa lăn quăng xuất hiện.

Không ai khác chính là chú bé nhút nhát Nirei và 1 trong 3 tam giác quỷ - Tomi!

"Chị Kotoha ơiii"

"oho Nirei à?"

"Cháu chào bà"

Tomi thấy thế cũng bắt chước chào hỏi lễ phép chứ nó cũng không biết bà ấy là ai.

"Tomi chào bà ạ!"

"úi chà đáng yêu quá!"

Sakura liếc mắt nhìn Nirei rồi lại nhìn sang Tomi , đúng lúc Tomi đang nhìn em , nó cười tươi như hoa phóng thẳng đến chỗ em.

"mami ơi, chào buổi sáng ạ!"

Và tất nhiên không quen nụ hôn lên má nữa.

Này, vừa phải thôi! hệ thống điều khiển của Sakura không loading được trường hợp này! vui lòng đợi cập nhật IOS mới.

"Oáiii làm gi thế!!!"

em hét toáng lên, bật dậy khỏi ghế với cái mặt đỏ như cà chua chín.

"Mami...lớn tiếng với Tomi...Tomi sẽ buồn.."

Nói rồi nó xị mặt xuống , mím môi có vẻ như sắp lệ tràng tuông rơi rồi.

Kotoha thấy vậy thì hối thúc Sakura và Nirei dỗ nó.

Nirei said: Tính ra tui hong làm gì luôn á? sao bắt tui dỗ nó vậy??

"A này..nín...ê này"

"a nhóc mau nín đi anh cho kẹo"

"hức..hong...nhà có mà cả kho"

...Nirei hoá đá yêu cầu đừng ai đụng đến!

Kotoha cũng triệt để im lặng , hết cách Sakura cuối xuống ôm nó.

"Ngoan mau nín đi"

Chả hiểu sao nó mang lại cho em cảm giác quen thuộc , ấm áp và bình yên? em nghĩ thế. [Tình Mẫu Tử Đó Sakura ơi]

"Hức...mami đừng lớn tiếng với Tomi nhá...mau hứa hứa đi!"

Nó sụt sịt nói tay thì đưa ngón út ra để hứa hẹn , em thì cũng đành chiều theo để nó nín khóc.

Cơ mà giờ Kotoha và Nirei mới để ý, thằng bé này liền tục gọi em là mami , nhưng có vẻ em không để ý thì phải.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net