9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Này!! lũ kia ra ngoài nhanh!"

1 ông anh trai với bộ lông mày không thể nào lạ hơn quát lớn với cả đám.

Sakura đang bế Umishugi thì lên tiếng phàn nàn.

"mới vào lớp được tí , với cả anh nói bé thôi trẻ con chúng nó nhảy cảm"

Chả biết từ lúc nào mà Sakura lại rất quan tâm đến tâm trạng của mấy đứa nhỏ chắc do tình mẫu tử , dù tương lai hay quá khứ thì vẫn là con của mẹ , nhưng mà láo thì vẫn ăn đòn nhé các con.

"Tsk Tụi mày đừng nói xàm xí nữa mau xuống sân trường tụi mày đến trễ tao cũng bị mắng chung đấy!"

"ĐỪNG CÓ LỀ MỀ!!!"

nói rồi anh ta phóng đi , đám người thấy thế cũng đi xuống theo , xuống tới thì thấy ông anh Hiiragi [ 1 trong 4 tứ thiên vương ] đang nhăn mày nhó mặt vì đám "trẻ mẫu giáo" xuống trễ.

"CHÚNG MÀY XUỐNG ĐÂY MÀ TỐN TẬN 7 PHÚT 48 GIÂY 26"

"còn lề mề hơn trẻ mẫu giáo!"

-Chi Li Thế

-Má Tính Cả Giờ
-Tới Vậy Luôn Hả Trời??

Đó là 1 trong vô vàn suy nghĩ của đám người.

Sakura vừa nhìn đã nhận ra người trước mặt là kẻ đã xuất hiện ngày hôm qua!!

"anh là cái ngườ-!!!"

Chưa hết câu đã biết Hiiragi xách ra xa thật xa để nói chuyện , trông mặt rất nghiêm trọng , Umishugi đang được em bế cũng im im mà hong chuyện.

"N-này!! làm gì thế!?"

Sakura bực bội mà quát lớn làm cả đám người giật mình.

"Anh không thấy tôi đang bế con bé sao?! còn đẩy như thế lỡ té rồi con bé bị gì thì sao hả??? sao mà lớn đầu rồi chơi kiểu gì thế hả???"

Sakura xã 1 tràng ra Hiiragi không biết tại sao nhưng vẫn gật gật đầu.

"rốt cuộc là anh muốn nói gì?"

Umishugi từ tay Sakura dãy dãy muốn Hiiragi bế , Hiiragi cũng hiểu ý mà bế nó , đến anh cũng chả hiểu tại sao nữa.

"Chuyện ngày hôm qua đừng kể cho ai biết , tuyệt đối tuyệt đối không được kể nếu không anh mày sẽ ói ra máu mất"

Nói rồi Hiiragi tay bế Umishugi tay lục túi lấy 1 hộp thuốc Gaskun10 ra , nhờ Sakura lấy hộ vài viên , ổng không lấy được tại đang bận bế Umishugi , Sakura thấy thế cũng cho ổng 1 viên để ổng uống khỏi phải ho ra máu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net