#20.[TsukiOiHina/3P/R18] Lần đầu đi bar

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo: cảnh báo là nó dài zl, btw lần đầu viết H nên viết non, cùng với đó mình không có hay cho mấy khúc rên vô cho lém :'( Viết xong mới nhận ra

_____

Hinata là một con người vừa ngây thơ vừa trong sáng, trong đầu chỉ biết làm việc rồi đi về nhà lủi thủi nấu cơm sau đó tắm rửa rồi lên giường đi ngủ. Cả ngày của cậu cứ lặp đi lặp lại như vậy, thực sự vô cùng nhàm chán nhưng hiện tại Hinata đã quen rồi.

-"Hinata, hôm nay đi bar không?"
-"Hả?"

Hinata đang chú tâm đến chồng tài liệu trước mặt, nghe thấy đồng nghiệp nói liền nhanh chóng quay sang, ánh mắt còn hiện lên một tia quỷ dị.

-" Đi đi, thú vị lắm"

Hinata còn chưa kịp định hình, từ đâu đó có một bàn tay to lớn nắm chặt lấy một bên vai cậu khiến Hinata có chút rùng mình.

-" Đúng đó Chibi-chan, đi với bọn anh nào"

Oikawa hăng hái tóm chặt lấy cậu, anh thực sự muốn nhìn thấy một Hinata yếu đuối ngồi một ở một góc của quán bar rồi ngượng ngùng nhìn mọi người xung quanh.

-"Tsukishima, cậu thì sao?"

Tsukishima có chút lạnh nhạt dùng một ngón tay đẩy cái kính lên rồi mới quay về phía mọi người, anh có chút để ý đến con người tóc cam đang run rẩy nhìn xuống dưới đất kia.

-"Cũng được thôi"
-"Oa, Tsukishima như thế mà cũng đi sao, vậy Chibi-chan cũng phải đi chứ"

Tất cả đều đang trông ngóng câu trả lời của cậu, Hinata cũng vì sợ mọi người chờ mà có chút bối rối tìm câu trả lời. Hai mang tai cậu bắt đầu đỏ lên hơn nữa khi Oikawa ghé sát mặt vào cậu.

-"Có mà, em sẽ đi cùng mọi người mà"

Nhận được câu trả lời như mong muốn, ai nấy đều vui vẻ cười tươi, còn có người liên tục vỗ vai cậu mà cười nắc nẻ một cách khoái chí. Oikawa cũng sung sướng bám chặt lấy vai cậu mà cười to, thỉnh thoảng liếc sang Tsukishima đang cười khẩy về phía cậu.

Chẳng một ai biết hai người họ đang nghĩ gì cả.

Hinata tối hôm đấy đã về nhà thật nhanh để tắm rửa rồi thay đồ, ngồi trên giường mà tim không tài nào bình tĩnh nổi. Cậu thực sự đang rất hồi hộp, cậu chưa đi đến quán bar bao giờ, chỉ biết trong đó chỉ là một nơi nhộn nhịp, nhạc nhẽo um sùm.

-"Hinata, cậu đâu rồi?"

Tsukishima nhẹ bấm hai lần chuông của chung cư cậu đang ở, Hinata vội tắt TV và tắt điện, xỏ giày vào rồi mở cửa ra.

Cậu lo ló cái đầu bé tý đáng yêu đấy ra ngoài để nhìn Tsukishima. Anh vẫn ăn mặc kín đáo như bình thường, chỉ là không được nghiêm túc như dân văn phòng nữa.

-"Ngó gì nữa? Có nhanh lên không?"
-" Chờ tớ tý"

Hinata nghe theo Tsukishima liền vội vã đóng cửa, đầu ngón tay có chút lạnh mà đỏ lên, run run tra chìa vào ổ rồi khóa cửa lại. Tsukishima có chút lo lắng nhìn về phía cậu, nay cậu chỉ mặc một áo khoác khá mỏng, có lẽ do chủ quan thời tiết nên ăn mặc phong phanh.

-"Mặc vậy không lạnh chứ?"
-"Tớ ổn mà"

Hinata nói dối đấy, lạnh muốn chết!

Nhưng dù lạnh đến đâu, khi ngồi lên chiếc xe năm chỗ thì cậu liền ấm áp trở lại. Hôm nay chỉ có năm người đi bar, hai người đồng nghiệp ngồi phía trước còn Oikawa, Tsukishima lẫn Hinata ngồi ở đằng sau. Vì Hinata vào trước Tsukishima thế nên hiện tại cậu đang bị kẹp thịt giữa hai lát bánh mì là Oikawa và Tsukishima.

Tsukishima đương nhiên sẽ yên phận ngồi im tại chỗ ngồi, nhưng Oikawa thì không, thú vui của anh chính là trêu cậu.

-" Má của Chibi-chan thực sự mềm đó~"

Hinata cũng đã có chút quen thuộc, chỉ làm một bộ mặt nhăn nhó đáng yêu rồi mặc kệ Oikawa nắn xoa thế nào cũng được. Họ cùng nhau nói chuyện phiếm tầm 20 phút, rồi tất cả đã đến nơi.

-"Hả?! Là bar gay ư?"

Tsukishima nhìn lên biển hiệu rồi có chít bất ngờ, một đồng nghiệp cười to nhìn về phía Tsukishima.

-"Không phải chúng ta đều cong sao? Tôi đã lựa đúng người để vào bar gay mà?"

Tsukishima không có thấy khó chịu, chỉ có chút ngạc nhiên rồi lại thôi. Anh nhanh chóng mở cửa xe ra, có chút ân cần giữ cửa xe để Hinata bước ra khỏi xe.

Cả bốn người đã đứng trước quán bar, người còn lại đi đỗ xe, sau đó cả năm người cùng nhau tiến vào. Hinata thực sự đã căng thẳng gấp bội khi bước vào trong. Không khí thực sự ồn ào gấp vạn lần cậu nghĩ, nhạc to đến mức muốn phá nát lồng ngực và tai cậu vậy.

-"Chibi-chan, em thích nghi được không đấy?"
-"Đ-Được mà..."

Hinata lại một lần nữa nói dối, cậu đang sợ muốn chết đây này.

Oikawa không trêu cậu nữa, bá vai cậu rồi cùng nhau đi tìm chỗ ngồi phù hợp. Cả bốn đều vô cùng biết ý khi chọn một chỗ ngồi khá kín phù hợp với Hinata, trên mặt bàn là cả đống chai rượu và bia, cùng với đó là vài đồ ăn lặt vặt.

Hai đồng nghiệp chỉ cùng cả ba uống vài ly, rồi sau đó đứng dậy nhập cuộc với quán bar, để lại ba con người nhạt nhẽo ngồi một góc.

Tsukishima hiện tại cũng đã uống kha khá rượu, trong người có chút nóng liền nhanh chóng cởi chiếc áo khoác ra, thuận mắt lướt sang phía Hinata.

Hinata vì cũng muốn học uống thử rượu, cũng muốn chiến thắng Tsukishima nên đã uống tầm 3 đến 4 chén. Rượu này là một loại rượu nặng, uống tầm 2 chén đã có thể khiến cậu cảm thấy không ổn rồi, nhưng Hinata tu một mạch 4 chén để có thể chiến thắng Tsukishima, kết quả là giờ cậu đã say không ngóc đầu lên nổi.

-"Tsukishima~"

Hinata lúc say không có cựa quậy nghịch ngợm nhiều, chỉ đôi khi quay sang ôm hoặc gọi Oikawa lẫn Tsukishima vài tiếng. Đối với Tsukishima thì tuyệt vời nhất chính là cậu không nôn mửa khi say.

-"Chibi-chan, lại đây với anh nào"

Hinata rất nghe lời, Oikawa nói lại gần là cậu lập tức ôm chầm lấy anh. Cả cơ thể nóng ran cọ xát với Oikawa khiến anh có chút thích thú. Oikawa ôm chặt lấy cậu, không nói gì rồi quay sang nhìn Tsukishima.

Cả hai biết phải làm gì mà.

-"Chibi-chan, chúng ta về trước nhé?"
-"Vâng..."

Oikawa đặt cậu ngồi vào lòng Tsukishima, rồi sau đó đi tìm hai đồng nghiệp để thông báo trước. Tsukishima nhìn thấy bóng Oikawa khuất sau nhóm người đông đúc rồi mới bế cậu đứng dậy, bắt cậu quàng tay vào cổ mình rồi mới đi ra ngoài quán bar.

-"Tớ nóng quá"

Hinata người có chút nóng nực khi mặc áo khoác, cậu tính buông tay để cởi áo thì bị Tsukishima giữ chặt lại.

-"Không được cởi, về nhà sẽ mát sau"
-"Thật không?..."
-"Thật"

Tsukishima tiện tay bóp nhẹ má cậu rồi cười, khuôn mặt cậu mơ màng, hai cái má giờ đã đỏ ửng lên. Cùng với cái mũi hồng hồng vì có chút lạnh. Tsukishima phải công nhân rằng lúc Hinata say thực sự rất đáng yêu.

Tsukishima cảm thấy mặt mình có chút nóng lên...

-"Nhanh bắt xe đã..."

Anh nhanh chóng lắc lắc cái đầu, có lẽ anh cũng hơi say rồi. Vội vã bắt chiếc xe Taxi, cùng lúc đấy Oikawa cũng đã ra tới nơi.

-"Cần tôi phụ cậu ôm Chibi-chan không"

Tsukishima nhìn anh một lúc rồi sau đó từ chối, ai lại đi đưa người mình yêu cho tình địch ôm ấp chứ.

Taxi cũng đã đỗ đến nơi của hai người, Tsukishima vào trước rồi sau đó Hinata và Oikawa vào sau, cậu một lần nữa bị kẹp giữa hai con người to lớn. Hinata vì nóng mà bắt đầu ngọ ngoạy, tay không yên phận mà bắt đầu thoát y.

-"Shouyou, về nhà đã"

Oikawa cởi cho cậu áo khoác, sau đó nắm chặt lấy tay cậu, có vẻ thuốc thực sự ngấm rồi.

Ban nãy lúc Hinata còn đang lúng túng trước mấy chai rượu, Oikawa đã nhanh chóng lấy xuân dược loại nặng rồi bỏ vào rượu. Xuân dược này không màu, không mùi, không vị thế nên Hinata làm thế nào cũng không phát hiện được có gì trong rượu. Xuân dược loại nặng lẫn rượu nặng, càng khiến Hinata được một trận ngứa ngáy toàn thân, cậu thậm chí còn muốn thoát y bản thân ngay trên Taxi. Khắp người cậu như có dòng điện chạy qua khi Tsukishima luồn tay vào chiếc áo phông mỏng manh ấy, Hinata giữ chút lý trí cố gắng không phát ra tiếng, khuôn mặt phiếm hồng dựa vào vai Oikawa để kiềm chế lại bản thân.

Cả hai đều kinh ngạc khi Hinata có thể lấy lại lý trí nhanh đến thế. Nhưng rồi cậu lại đê mê trong cảm xúc sung sướng khi Tsukishima lần mò trên làn da mịn màng trước ngực cậu.

-" Đừng mà...."

Hinata dựa sát vào Oikawa hết mức có thể, thế nên anh nghe rõ mồn một cái tiếng rên ngọt ngào ấy phát ra.

-"Chết tiệt, đừng như thế chứ Chibi-chan, em làm anh cứng mất rồi đấy"

Hinata mơ màng dùng đôi mắt phủ một lớp sương nhìn về phía Oikawa, nhưng rồi nhanh chóng ú ớ rên rỉ lần nữa khi núm vú nhạy cảm bị Tsukishima liên tục cọ xát. Oikawa liếc nhìn Tsukishima với đôi mắt tóe lửa, rõ ràng là anh đang cố tình khiến Oikawa phải phát điên lên vì Hinata ngay trên xe.

-"Xin lỗi, đường hôm nay tắt quá nên có lẽ sẽ về muộn một chút"

Tài xế lái xe bíp còi rồi nói vọng xuống dưới, giọng điệu có chút bực bội. Dù là giữa đêm nhưng xe cộ vẫn rất đông, có lẽ vì tai nạn phía trước nên hiện tại các xe đang chật cứng, những tiếng còi xe inh ỏi át luôn cả tiếng rên rỉ như mật ngọt của Hinata.

Cậu sắp phát điên mất, thân thể ngứa ngáy không chịu nổi nhưng xe thì lại không thể nhích nổi một phân để mau chóng về nhà.

-"Oikawa-san..."

Hinata thì thầm một cách run rẩy, cậu nhẹ kéo cổ áo Oikawa xuống rồi rướn người lên tỏ ý muốn hôn môi. Oikawa đắc chí nhìn về phía Tsukishima, anh không nóng vội, lấy chiếc áo khoác của mình và cậu đắp lên người của cả hai để che chắn rồi mới nhập cuộc.

-"Oikawa-san, anh có phải hơi nhanh khi chiếm hết phần của tôi không?"
-"Hửm? Tại cậu nhập cuộc muộn thôi mà"

Oikawa lẫn Tsukishima đấu khẩu nhau vài câu, rồi mới nhận ra một bé mèo yếu đuối đang thèm muốn hai người lắm rồi. Cả hai không cãi nhau nữa, tập trung vào Hinata đang ngứa ngáy cọ quậy trong lòng cả hai.

Oikawa nâng cằm cậu lên, áp môi anh lên môi cậu rồi nhấm nháp từ từ. Cái mông cong của cậu cũng không chịu nổi mà liên tục cựa quậy vào đùi của Tsukishima. Oikawa trêu đùa núm vú của cậu, cùng với đó cái lưỡi ranh ma nhanh chóng tiến vào trong khoang miệng, tham lam hút cạn những mật ngọt trong đấy. Hinata được chiều chuộng liền ủy khuất dựa vào người Oikawa mà tận hưởng, núm vụ cương cứng bị chà xát khiến đầu óc cậu mơ màng.

Tsukishima bị cái mông cong cọ xát cũng chịu hết nổi, anh một tay nắm lấy một quả đào, còn một tay luồn vào trong áo day đầu núm vú còn lại. Ngực cậu rất mềm, cùng với làn da mịn màng khiến Tsukishima mê mẫn, anh len lén cúi xuống, dùng lưỡi liếm vành tai đang đỏ ửng kia. Hinata vừa bị kích thích ở phía dưới, vừa bị kích thích ở ngực cùng với nụ hôn ướt át xâm chiếm lấy toàn bộ lí trí còn sót lại của cậu.

Oikawa hôn đến mức Hinata muốn tắc thở mới thôi, đầu lưỡi nhỏ nhắn xinh xịn của cậu đỏ hỏn, sợi chỉ bạc xuất hiện giữa hai người. Nước bọt chưa kịp nuốt xuống chảy dài đến tận cổ, Hinata vô cùng kêu lên tiếng rên khi Tsukishima mò xuống đến đũng quần cậu. Hinata thở dốc nhìn về phía tài xế, đường vẫn chật kín một đoạn dài, thế nên may mắn thay những tiếng ồn ào đã át hẳn tiếng rên rỉ mật ngọt ấy.

Lén lút như vầy thực sự khiến cả ba cảm thấy hưng phấn hơn, Tsukishima quay mặt Hinata lại về phía, cả hai lại có một nụ hôn đầy ướt át, nhưng Tsukishima không càn quét như Oikawa. Anh từ từ nhấm nháp mọi thứ rồi nhẹ nhàng vờn lấy cái lưỡi đầy rụt rè của cậu, bàn tay vẫn không ngừng nghỉ xoa nắn núm vú ấy. Oikawa giờ đây đã muốn hướng đến nơi đũng quần cậu.

Oikaws ghé sát môi kề với cổ cậu, nhẹ nhàng hôn lên những nụ hôn khiến cậu phải rùng mình. Bàn tay thô ráp trườn bò vào trong chiếc áo khoác mỏng, tìm lấy nơi tư mật của cậu. Hinata đang hôn Tsukishima phải giật nảy người lên, nơi đó giờ đã ẩm ướt, mong muốn được cả hai chiều chuộng nhiều hơn. Oikawa sợ bị tài xế phát hiện, nên đã ngừng hôn cậu, chỉ nhanh chóng bắt lấy dương vật nhỏ bé đang cương cứng, ở mã mắt còn ủy khuấy rỉ chút bạch trọc. Vì là làm trong lén lút, anh chỉ có thể dùng tay mà miêu tả hình dáng dương vật của cậu. Cậu nhỏ của Hinata không to, y như thân hình mảnh mai của cậu vậy, rất nhỏ nhắn và đáng yêu.

-"Nơi đó đáng yêu thật đấy"

Oikawa ghé sát tai cậu rồi nói. Hinata từ lúc nào đã ngừng hôn, Tsukishima giơ tay áo ra để cho cậu cắn chặt răng, không để phát ra tiếng rên rỉ. Cậu cong người lại, cả cơ thể vô lực dựa vào Tsukishima, hàm răng cắn chặt lấy mảnh áo của anh. Cho dù thế nhưng những tiếng rên ú ớ vẫn liên tục phát ra khi Oikawa dùng sức vuốt lên xuống, thậm chí còn dùng sức đè một ngón tay lên mã mắt khiến Hinata không thể chịu nổi. Không lâu sau đó cậu liền bắn ra tay của anh, Oikawa cẩn thận rút tay ra ngoài, bàn tay nhớp nháp đầy tinh dịch ấm nóng của cậu. Cậu ra khá nhiều, có lẽ cậu chẳng "tự xử" bao giờ cả.

Hinata đang dần lấy lại lí trí, nhưng tác dụng của thuốc còn rất lớn, cậu lại tiếp tục một lần nữa chìm trong dục vọng.

-"Chibi-chan, em có thể liếm nó không?"

Oikawa giơ bàn tay đầy nhớp nháp đó ra trước mặt cậu, ghé vào tai cậu rồi thì thầm. Tsukishima nhíu mày có chút không đồng ý cho cậu thử liếm.

-"Shouyou, cậu có muốn thử không vậy?"

Hinata dùng ánh mắt mơ màng nhìn cả hai, lí trí đang bị lu mờ, chả hiểu sao cậu lại gật đầu đồng ý. Cái lưỡi đáng yêu lè ra, liếm từ đầu ngón tay rồi đến khắp bàn tay. Cậu ngoan ngoãn liếm như đang ăn một cây kem vậy. Khi sạch sẽ rồi, Hinata mới dừng lại, dừng đôi mắt lờ mờ nhìn Oikawa. Tsukishima từ đằng sau ôm lấy cậu, gặng hỏi cậu cảm thấy như thế nào.

-"Vị thế nào?"

Lúc này Hinata mới có chút nhăn nhó đáng yêu nhìn về phía Tsukishima.

-"Tanh lắm..."

Oikawa cười mỉm, hôn cái chóc lên môi cậu rồi chỉnh lại quần áo cho cả hai. Hinata hiện tại trong người vẫn ngứa ngáy khó chịu, nhưng cũng phải ngồi im trong lòng Tsukishima vì xe đã thoát khỏi đám đông kín mít.

-"Xin lỗi nhé, chúng ta chậm mất hơn 20 phút rồi"
-"Không sao đâu bác tài, chúng cháu cũng không vội"

Đâu có, thực ra là vội muốn chết, họ cũng muốn được thỏa mãn lắm chứ, cương cứng muốn hỏng rồi!

Khi xuống xe, Oikawa dẫn cậu lên chung cư trước còn Tsukishima sẽ ở lại để trả tiền cho tài xế.

-"Tsukishima, anh 'ăn' trước nhé"

Tsukishima chẹp lưỡi một cái, ánh mắt tỏ vẻ khó chịu nhìn về phía Oikawa rồi nhanh chóng trả tiền. Oikawa có chút nóng vội ôm chặt cậu vào lòng khi trong thang máy, cũng khá muộn nên bây giờ không có ai đang dùng thang máy cả, thời gian tuyệt vời để anh ôm hôn bé quạ đáng yêu của anh. Nói là làm, Oikawa xoay người Hinata lại, cậu đang mơ màng, tay đang ôm chặt lấy vạt áo nhìn anh.

-"Em đang khó chịu lắm nhỉ? Chịu một chút, sắp về rồi"
-"Ừm"

Hinata ngoan ngoãn gật đầu, sau đó lại cùng Oikawa hôn một nụ hôn sâu. Hinata đang từ người lấy được chút lí trí bị hôn xong liền mềm nhũn dựa vào anh. Sau khi hôn, Oikawa hôn một cái lên trán cậu, rồi hỏi vài câu.

-"Ngứa không?"
-"Ngứa"
-"Muốn anh làm gì nào?"

Hinata không trả lời, có chút giận dỗi rồi tựa vào lồng ngực anh, Oikawa không trêu nữa khi thang máy đã đến nơi. Anh nhanh chóng mở cửa phòng rồi sau đó bế cậu lên giường, nhưng chiếc áo khoác mỏng vứt lăn lóc ngay tại hành lang của căn hộ.

Nhưng Oikawa còn chưa kịp hưởng thụ bao lâu, một Tsukishima cao to đã đứng trước cửa nhà.

-"Oikawa-san, có phải anh đang muốn 'ăn' một mình không đấy?"
-"A, Tsukishima nhanh thế, anh còn chưa kịp làm gì mà?"

Tsukishima không còn nói gì nữa, có chút vội vã tháo giày, tiếp đến là cởi chiếc áo khoác cùng với áo len mỏng vướng víu ra. Hinata nằm trên giường, người nóng bức ngứa ngáy liên tục cọ xát với ga nệm, cậu có chút ủy khuất nhìn Oikawa.

-"Oikawa-san... Em không chịu được nữa rồi~"

Hinata có chút giận dỗi nắm chặt lấy gấu áo của Oikawa, sau đó nhìn về phía Tsukishima đang bước lại gần bên cạnh giường.

-"Rồi rồi, giờ em lật người lại nào"

Hinata không nói gì, cơ thể có chút yếu đuối muốn chống tay quay ngược lại, Oikawa thấy vậy liền xốc người cậu lên để giúp cậu. Cái mông cong tròn hiện đang vểnh về phía Tsukishima, còn mặt cậu hướng đến nơi đũng quần che giấu con quái vật to lớn của Oikawa.

-"Tưởng Oikawa-san sẽ 'ăn' trước?"
-"Là một tiền bối phải biết nhường chứ nhỉ"

Tsukishima không nói nữa, nhanh chóng cởi chiếc quần vướng víu còn sót lại trên người cậu. Oikawa cũng không chậm trễ, anh cởi quần dài ra, mặc độc một chiếc quần lót, ở nơi tư mật đã dính chút bạch trọc ẩm ướt.

-"Nào, hãy làm gì để thỏa mãn anh đi"

Hinata nhìn lên khuôn mặt mong chờ của anh, rồi cái miệng nhỏ hướng đến đũng quần. Cậu hé miệng ngậm mấp mé ngậm lấy dương vật to lớn đang bị che lấp bởi một lớp vải ấy. Đằng sau Tsukishima cũng không nhàn dỗi, anh dùng một lượng lớn gel bôi trơn đã chuẩn bị sẵn đổ vào một bàn tay. Tay còn lại nắm lấy quả đào phúng phính căng tròn đang mong chờ được yêu chiều, Tsukishima dùng một lực nhẹ kéo một bên mông ra, nơi hậu huyệt ngứa ngáy đã có chút ẩm ướt nhờ tác dụng của xuân dược loại mới. Xuân dược đó thậm chí còn có thể khiến nơi này của con trai ướt đến mức này, thực sự Tsukishima cũng không cảm thấy tiếc đống tiền mà anh đã bỏ ra để mua nó.

-"Mông cậu tốt thật đấy, nắn cảm thấy vừa tay"

Hinata từ lúc nào đã cởi chiếc quần lót còn sót lại của Oikawa ra, dương vật thô to kích thước khoảng 3 đến 4cm, chiều dài tầm 20cm, to đến mức hai tay cậu nắm mới có thể trọn vẹn nổi nó. Cậu nghe lời Oikawa liếm nó như liếm kem, từ đỉnh cho đến tận gốc, không nơi nào mà cậu bỏ sót. Cái miệng dưới cũng được Tsukishima nhiệt tình chăm sóc, dùng đầu ngón tay vân vê lên nếp nhăn hồng hồng, anh từ từ đẩy một ngón tay vào. Hinata đang chú tâm phía trên, thấy động tĩnh phía dưới liền thất thần, hai mắt mở to, giọng rên rỉ thêm một quãng.
Tsukishima thở hắt ra một hơi, cậu hẳn là chưa quan hệ ở nơi hậu huyệt này lần nào nên nơi đây còn chật hẹp vô cùng, chỉ cần nghĩ đến việc đưa vật thô to của bản thân vào cũng khiến Tsukishima cảm thấy thích thú hơn.

Hinata thấy hơi trướng, nhưng đồng thời cũng cảm thấy đã ngứa hơn, cái mông căng tròn tự động lùi về phía sau cầu mong Tsukishima đâm sâu hơn nữa.

-"Chibi-chan bỏ rơi anh sao?"
-"H-Hah... hah.... không..."

Hinata ngày càng vội vã hơn khi Tsukishima đưa ngón tay thứ hai vào, từng nếp nhăn ấm nóng chưa từng được khai phá bây giờ bị dãn căng ra. Ngón tay thô dài liên tục ra vào khiến Hinata "bỏ rơi" cậu bé đang cương cứng phía trước.

-"Shouyou..."

Hinata cuối cùng cũng có thể tập trung vào chuyên môn, cậu lấy hai bàn tay bao bọc lấy nửa dương vật rồi dùng sức lên xuống, nửa còn lại tiếp tục lấy cái lưỡi nhỏ nhắn để liếm. Hinata có chút mơ hồ nhìn lên đỉnh dương vật, nơi đó chất nhầy nhụa đã rỉ ra khá nhiều, Hinata nhớ rằng lúc nãy Oikawa cũng đã đè lên mã mắt của cậu. Hinata không suy nghĩ gì nhiều, lấy lưỡi nhỏ đè lên nó rồi liếm quanh bao quy đầu. Oikawa thở hắt ra một tiếng, anh ngạc nhiên không biết từ lúc Hinata đã học được cái đó.

-"A- Shouyou.... em mút nó cho anh được không?"
-"Ưm...Dạ...?"

Cậu nghe theo anh há to miệng, cả vòm miệng ấm nóng bao quanh phần đầu khiến Oikawa thoải mái, cái lưỡi nhỏ nghịch ngợm cố gắng đâm chọt lấy mã mắt khiến anh thở dốc, tay anh nhẹ nắm lấy tóc cậu. Dương vật thô to nên Hinata không thể đưa vào sâu, được một nửa là đã đến giới hạn. Thế nhưng đối với anh vậy là quá đủ, khoang miệng ấm nóng cố gắng lên xuống. Ban đầu cậu cảm thấy khá buồn nôn khi dương vật chọc đến tận cuống họng, nhưng lặp đi lặp lại động tác cũng khiến cậu cảm thấy quen dần, nước miếng chảy xuống tận gốc dương vật và lên cả tay cậu.

-"Um..."

Miệng trên được lấp đầy thì miệng dưới cũng thế, hậu huyệt như ngập nước chào đón Tsukishima. Giờ đây bốn ngón tay đã vào trong một cách thuận lợi, những tiếng nhớp nháp đỏ mặt vang lên khắp căn phòng. Tsukishima cảm thấy khuếch trướng đã đủ, anh cởi nốt quần, rồi đưa đầu dương vật mấp mé ngoài hậu huyệt. Hinata có chút khẩn trương, lưng hạ thấp xuống còn cái mông cong thì vểnh lên, cúc huyết ủy khuất mà "khóc" khi Tsukishima vẫn chưa tiến vào.

-"Đừng nóng vội quá"

Hinata hiện tại đang bận rộn với cái miệng trên, thế nên cậu không trả lời lại

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net