#86

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bài đăng kì quái của "Hinata"nhanh chóng trở thành đề tài bàn tán sôi nổi.Bọn con gái trong lớp tụ tập buôn chuyện,kể ra đủ mọi suy luận,giả thuyết về cái chết của cậu.

-Sợ thật đấy.-cô bạn cảm thán.

-Lại chả thế,hình như là giết người cướp của.-Một nữ sinh khác lên tiếng.

-Cần gì nặng tay thế không biết,chắc chắn là còn gì đó mờ ám.-Cô bạn tóc cam đập bàn,nói bằng giọng chắc nịch.

-Tớ cũng nghĩ vậy.-Những người còn lại đồng loạt đồng tình rồi nhanh chóng tản đi nơi khác khi nghe thấy tiếng chuông vào học.

...

Cuối buổi học hôm ấy,trước khi rời đi cô giáo đã gọi các học sinh của mình lại:

-Hinata...Cuối tuần này đám tang em ấy sẽ diễn ra.Nếu sắp xếp được thì các em hãy đến nhé.

Trái ngược với vẻ ồn ào ban đầu giờ đây mọi người đều đồng loạt im lặng.Cô giáo không nói gì thêm,ra hiệu cho học sinh có thể ra về rồi lẳng lặng nhìn lớp thưa dần cho đến khi không sót lại bóng người nào.Hoặc có nhưng lại không ai nhìn thấy.Từ khi cái chết của Hinata xảy ra,trường lại có thêm một luật mới đó là cấm học sinh tụ tập tại trường sau giờ tan học.

Nhưng có hai học sinh nào đó lại không tuân theo điều luật này.Yamaguchi cẩn trọng nhìn quanh,cậu không muốn ở lại trường nhưng Tsukishima đã giữ cậu lại.Anh ta cho rằng nơi này chính là nơi an toàn nhất để bàn bạc với nhau bước đi và hướng giải quyết cho tương lai.

-Không cần lo,chẳng còn ai đâu.-Tsukishima nhún vai,tỏ vẻ bình thản.

Nhưng Yamaguchi vẫn dè dặt:

-Tớ cứ có cảm giác ai đang nhìn chằm chằm vào chúng ta ấy.

Tsukishima nhíu mày,gắt gỏng đáp:

-Cậu nghĩ nhiều quá đấy.Nếu có ai thì đó là lương tâm của tôi và cậu đấy,đồ ngốc.

-Cậu có đến đám tang của Hinata không?

-Tất nhiên là phải đi.Cậu không muốn ai nghi ngờ đến mình chứ?

Tsukishima tiến đến,nắm lấy vai Yamaguchi:

-Cố quên nó và tỏ ra tự nhiên đi.Chẳng có tòa án nào xử tội lãng quên cả.Hiểu chứ.-Nhác thấy ánh mắt hoang man lẫn tội lỗi của cậu bạn,anh chỉ có thể thở dài,nói thêm một câu:

-Tôi sẽ không bỏ mặc cậu dù thế nào.

...

Kageyama đi ngang qua con ngõ Hinata đã thiệt mạng.Tất nhiên không phải là vô tình.Anh nhìn chòng chọc vào khoảng tối bên trong hẻm.Những con người lăng xăng thu dọn,chụp ảnh hiện trường,Xe cảnh sát bâu chật kín.Cả những sợi dây vàng dùng để ngăn cách hiện trường khỏi người dân hiếu kỳ.Hoặc hung thủ đến phá hiện trường hòng xóa chứng cứ.Tất nhiên,hắn ta không cần làm thế.Kageyama đứng nhìn cả buổi,cũng không rõ là đang nghĩ gì,mặc cũng  không biểu lộ cảm xúc.

...

Đám tang Hinata được diễn ra vào cuối tuần đó.Cái xác đã được cấp đông lâu ngày nhằm mục đích điều tra.Sau khi thu thập đủ tư liệu liền được trả về với gia đình để lo ma chay.

-Bên này.-Nishinoya hét to,đủ cho hai người em cùng câu lạc bộ kia nghe thấy.

Yamaguchi hít một hơi thật sâu,tay siết chặt vạc áo,tỏ ra tự nhiên hết mức có thể.Tsukishima vẫn thế,vẻ dửng dưng thường ngày luôn là lớp mặc nạ hoàn hảo khiến anh trở nên khó đoán trong mắt người khác.

-Em mặc vest đấy à?-Sugawara hỏi.

-Vâng,nhà em chỉ có bộ âu phục này là màu đen thôi.-Tsukishima đáp,đầu hơi cuối xuống,không vì lý do gì cả,anh chỉ là không muốn trực tiếp nhìn vào mắt của Sugawara.

Cả đám người sau đó sóng vai nhau,cùng tiến về phía lễ tang.Màu sắc ảm đạm bao trùm lấy không gian nơi đây.Tiếng sụt sịt của cô em gái,tiếng gào khóc của người mẹ xấu số mất con,tiếng quạ kêu thất thanh.Yamaguchi rùng mình vài cái.Không phải vì cái lạnh của mùa đông.Cơn lạnh sống lưng tạo ra một cảm giác bất an khó tả.Tsukishima vẫn nghiêm mặc.Kageyama tiến đến chỗ hai người,tay chỉnh lại cổ áo.

-Tôi cứ nghĩ cậu sẽ không đến.

-Tại sao không?

-Không gì hết.Ai mà biết cậu có bao nhiêu bí mật muốn che dấu đây.Thật may tôi cũng không phải người thích tọc mạch chuyện người khác,nhỉ?

-Ồ,tôi bất ngờ đấy.

-Yeh chỉ thế thôi.

Cuộc trò chuyện gồm nhiều câu nghi vấn sẽ trở nên khó xử hơn bao giờ hết.Họ bắt gặp mẹ và em gái của Hinata ở hướng ngược lại.Giáo viên chủ nhiệm,thầy hiệu trường cùng lớp trưởng đang trò chuyện với cả hai.

-Thằng bé...hức...rất ngoan.Ai lại nỡ ra tay ác độc như vậy chứ.-Tiếng khóc than ai oán của người phụ nữ vang lên giữa khoảng không tĩnh mịt.Bà ôm chặt đứa con gái nhỏ vào lòng.Sắc mặt bà trắng nhợt,phờ phạt,mắt thâm quầng do mất ngủ nhiều ngày.Chỉ có vẻ phẫn nộ và đau buồn là lộ rõ nhất.

Đã đến lúc hạ huyệt,mọi người thay phiên ném đất xuống cái huyệt được đào sẵn-nơi quan tài Hinata đã yên vị.Bọn người cũng học theo.Đất ẩm ướt do có tuyết tan trở nên nhớp nháp dính đầy tay họ,cả trong móng tay nữa.

Sau khi lễ tang được hoàn tất,mẹ Hinata đến tiếp đám người,tiện tay đưa khăn giấy để họ lau tay.

-Các cậu là?

-Bọn cháu là thành viên câu lạc bộ bóng chuyền.

-À,Hinata rất hay kể với cô về các cháu.Nhưng mà thằng bé...-Câu nói bị cắt ngang bởi tiếng khóc.Daichi với vai trò là đội trưởng,tiến đến nắm lấy tay bà,an ủi:

-Cháu biết,cảnh sát vẫn đang điều tra,sẽ có kết quả sớm thôi,bác ạ.

-Bọn giết người đó sẽ bị giày xéo dưới địa ngục.-Kageyama nghiến răng kèn kẹt.

Có lẽ điều Kageyama giỏi nhất sau bóng chuyền ra là khiến mọi người im lặng.Yamaguchi cảm thấy tim mình như hẫng mất một nhịp.Tsukishima đã nói rằng họ không trực tiếp giết Hinata.Nhưng nhiêu đó chưa đủ để tòa án lương tâm không dằn dặt cậu.Điều đó dường như thôi thúc cậu làm gì đó...ngu xuẩn.

...


Bóc được bias wrecker nên ngoi lên ra chap mới cho mọi người nè:33




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net