Chap 1 : Nỗi Hận thù

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nỗi hận thù khiến em chìm sâu vào trong bóng tối.... một ánh sáng mãi mãi lụi tàn nó chẳng thể nào rực sáng như thuở ban đầu nữa rồi , cái nơi em cho là nhà ấy từ khi nào lại đáng sợ như vậy? Từ khi nào em lại sợ nó đến thế từ khi nào......?

Một thiên thần vốn chẳng thể nào mãi mãi thuần khiết . Em một thiên thần bị nhuộm đen bởi thứ gọi là hận thù ấy cũng chỉ dám cất nó trong lòng . Em chẳng thể nào cười nửa chẳng thể nào nữa rồi.....

Máu ! nó nhuộm đỏ tay em đôi tay nhỏ bé của em ! Một đôi tay gầy guộc đến đáng thương những vết bầm tím những vết thương đỏ tươi vẫn đang hòa mình cùng nhau tạo nên cảnh tượng thật sự khiến con người ta sợ hãi , máu từ con dao sáng chói phản chiếu hình ảnh cậu thiếu niên với mái tóc cam u buồn đang dần trở nên vô vọng.....

Máu đang bao bọc lấy cơ thể em nó chảy dài khắp nơi trên cơ thể em từng giọt máu tươi chảy ra chảy xuống sàn nhà lạnh lẽo nhưng cũng có thể ấm áp hơn gia đình em . Ôi em ơi em đừng ngủ mà đừng bỏ tôi lại thế giới này một mình mà làm ơn đi em ơi!

Hôm ấy em bỏ tôi một mình nơi trần thế tồi tệ này....Em ra đi trông thật đau đớn nhưng sao nhìn em tôi lại thấy được sự thanh thản của em vậy? Liệu việc em chọn từ bỏ thế giới này là điều đúng đắn? Liệu em từ bỏ ước mơ của mình từ bỏ hết những thứ mà em có để đi thật xa là điều tốt cho em ?

Ngày hôm ấy , người ta thấy ngôi nhà tồi tàn cuối phố đã từng rất nhiều cuộc cãi vã , ồn ào và tràn nhập đau thương ấy giờ đây lại đang rực rỡ bừng sáng cả một khu phố những tia nắng ấm ấm chíu sáng len lõi qua từng loài hoa dại trong vườn tiếng chim hót líu lo bay cao lên bầu trời xanh thẳm . Thật đẹp làm sao giống như ông trời đang mừng rỡ đón một thiên thần nhỏ chở về một thiên thần đã trải qua quá nhiều đau khổ chỉ vì loài người ích kỷ......

------------------------------ ------------------------------

- ưm.....

Đôi mắt nâu xinh đẹp của em từ từ hé mở đón nhận những tia nắng ấm ấp từ bên ngoài cửa sổ  . Đôi tay nhỏ bé của em có chút đau nhói nhưng chủ nhân của nó chẳng quan tâm , cứ thế ép buộc cơ thể của mình ngồi dậy.....

- Đâ... đây là đâu?

Đôi mắt em hờ hững nhìn xung quanh nơi này , em khẽ nhăn mặt một mùi hương em chẳng mấy thích sộc thẳng lên cánh mũi em là thuốc sát trùng phải là mùi em ghét nhất nó gợi cho em một cảm giác sợ hãi như lúc em ngồi ngoài phòng cấp cứu chờ mẹ vậy . Em ghét mùi này!
* Cạch*

- Hinata... cậu... cậu...

Âm thanh vang lên làm em quay đầu về nhìn... ừ thì một cô gái trẻ có mái tóc vàng ngang vai và một chùm tóc được buộc rất dễ thương làm em có chút em gái mình.....

- Hinata!! cậu tỉnh rồi!

Cô bạn ấy khóc lóc lên rồi chạy thật nhanh đến nằm khóc bên cạnh em tay cô không ngừng nắm chặt lấy tay em mà khóc không thành tiếng

- Hinata!!

Lại một cô gái có mái tóc đen khác xinh đẹp không kém cô bạn đang khóc bên cạnh em lao vào em chẳng hiểu gì mà nhìn hai người lạ này mừng rỡ khi nhìn thấy em.....

- Hinata... hức...tớ rất lo cho cậu đấy!
- Thằng nhóc này lần sau đừng làm chị lo lắng như thế nữa nghe chưa?!
- Khoan đã...cho em hỏi....

Hai người đó ngừng hết những hành động của mình nhìn chằm chằm vào em với ánh mắt chờ đợi em đã rất lâu họ không nói chuyện liệu em sẽ nói gì với hai người họ đây?

- Hai người là ai vậy ạ ?
- Chị đi gọi bác sĩ đây!!
- Hinata cậu không nhớ tớ sao ?!

- .....xin lỗi tớ không biết cậu

Cô bạn tóc vàng như hóa đá tuyệt vọng chất tuyệt vọng cô tưởng em sẽ nói những câu như " Tớ sẽ li hôn" hay " tớ sẽ bỏ bọn họ" nhưng không câu nói của em chính thức nằm ngoài tầm dự kiến của cô rồi!

- HINATA CỦA TUI !!!

------------------------------ ------------------------------
À nhon xin chào cả nhà yêu của Na =))
Đọc thấy sao nào mấy baby ?
Tự nhiên nay thích viết chuyện bên này kiểu đổi gió mới chăng =0?
Thôi kệ
Bye bye


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#haikyuu