Chương 8: Chúng ta băng qua đại dương để tìm thấy nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Daniel ngày càng xuất sắc toả sáng trong cuộc thi,vượt qua Ji Hoon để trở thành Center chính thức của nhóm nhạc. Ji Hoon cảm thấy anh rất xứng đáng,luận bất kì điều gì,Daniel đều có thể gánh vác tốt hơn Ji Hoon.

Cả Kuan Lin và Woo Jin đều cùng nhau đạt những vị trí rất cao trong cuộc thi,họ đã đạt thành ước nguyện cùng nhau debut.

Ong Seung Woo tất nhiên không thể thiếu một vị trí trong nhóm nhạc như đã dành sẵn cho mình từ lúc bắt đầu. Lúc công bố kết quả, Seung Woo đi đến ôm hết thảy tất cả mọi người chúc mừng,sau đó chầm chậm bước đến ôm lấy Ji Hoon,khẽ nói vào tai cậu.

- Anh được debut rồi,nếu em cùng debut,chúng ta sẽ làm bạn thân với nhau có được không?.

Hơi ấm nơi Seung Woo làm Ji Hoon cảm thấy vô cùng bối rối,cậu cảm thấy mấy lời này cũng thật lạ đi,nhưng vì không thể hiểu hết thâm ý,đành vội vã gật đầu hấp tấp rời khỏi vòng tay Seung Woo .

-Vâng,tất nhiên rồi ạ.

Seung Woo mỉm cười bước về phía trước

-Em đã hứa với anh rồi đấy nhé.

Kuan Lin từ xa trông thấy,khi Seung Woo đến gần bắt tay chúc mừng,Kuan Lin kéo tay anh nói thầm.

- Anh thật sự muốn bắt đầu sao? - Giọng nói bình ổn thâm trầm của Kuan Lin xoáy sâu vào con ngươi đen thẫm của Seung Woo.

- Sẽ không- Seung Woo cười khẽ- Tôi biết cậu và Daniel sẽ chăm sóc tốt em ấy,điều mà tôi cần đã đạt được,tôi muốn ở bên cạnh em ấy.

Nói đoạn  Seung Woo bước lên phía trên chào hỏi những thành viên khác.Kuan Lin mỉm cười nhìn anh,thật là một con người thâm trầm khó hiểu.

Ngay khi đang công bố kết quả nhất nhì,trong khi người đại diện đang hỏi cảm xúc của cả 2 người,Daniel vô tình hữu ý nhìn thẳng vào Ji Hoon bày tỏ.

-  Anh  rất hạnh phúc khi được đứng đây cùng em, Anh yêu em.

Park Ji Hoon phi thường đỏ mặt,cậu biết đó là lời nói thật của Daniel,không phải chỉ là câu nói chúc mừng bâng quơ,khoảnh khắc liếc qua nhìn ánh mắt vụng trộm xấu xa của anh,Ji Hoon thấy bối rối vô cùng.

Ngay khi kết quả được công bố,Daniel đã ôm chầm lấy Ji Hoon,siết chặt cậu đến độ khiến cậu gần như muốn nghẹt thở.

-Daniel...Daniel... - Ji Hoon bối rối hấp tấp muốn đẩy Daniel ra nhưng vòng tay cứ như ngày càng siết chặt không thôi.

- Hoonie,đừng giận anh,đừng ghét anh.... Anh mãi mãi,mãi mãi yêu em.... - âm thanh trong lời nói bộc lộ nét lo lắng rõ rệt của Daniel,cậu sợ Ji Hoon giận vì đã lấy mất giải quán quân.

- Daniel....ngoan..em yêu anh... đừng lo lắng.. anh giỏi lắm- Ji Hoon khẽ đáp vào tai Daniel,cười khúc khích đẩy con người đang cứng đờ kia ra.

Phút giây sững sờ biến mất,Daniel rất nhanh tay lợi dụng phút giây khác kéo tiểu bảo bối ôm lại vào lòng mình.

- Anh cũng yêu em ,thật vui lại có thể cùng em thực hiện ước mơ- Daniel trong lòng cuồn cuộn nổi sóng.

Cả 2 tách nhau ra mỉm cười ý nhị đi đến từng người chúc mừng
Seung Woo vẫn mỉm cười khi thấy Ji Hoon tiến đến,nhẹ ôm cậu vào lòng,thì thầm to nhỏ

- Em sẽ giữ lời hứa nhé.

- Vâng,anh Seung Woo,Ji Hoon khẽ vỗ lưng Seung Woo,Seung Woo thật sự rất tốt,làm bạn với nhau thật không có chỗ nào làm cho cậu cảm thấy mình thiệt thòi nha.

Trong khi Ji Hoon đang ôm lấy Woo Jin chúc mừng,Daniel đã đến bên cạnh Seung Woo,nhìn nụ cười thâm trầm đó, Daniel thật cảm thấy con người này có chút quái dị đi.

- Cậu thấy tôi đoán có thần kì không- Seung Woo mở lời- Chúng ta lại cùng nhau debut thật này.

- Anh định có ý gì sao - Daniel mỉm cười bắt lấy tay Seung Woo .

- Không,tôi chỉ muốn chăm sóc em ấy- Seung Woo cười dịu dàng- tuyệt đối sẽ không để em ấy nhiễu loạn bởi tình cảm của mình đâu.

Daniel phút chốc cảm thấy con người phía trước cũng thật thẳng thắn đi,cớ sao cá tính lại có thể trầm ổn như vậy,nếu là cậu,tuyệt đối sẽ làm cho Ji Hoon thích mình,chứ không phải chỉ âm thầm lặng lẽ đứng đằng sau,thậm chí đến tình cảm cũng không muốn cho người ta biết như vậy. Nhưng mà Daniel cũng không biết rằng ngoài Seung Woo,Woo Jin cũng là một  dạng tình nguyện như thế,không cưỡng cầu,không muốn rối loạn,chỉ là nếu có thể bình tâm yên ổn ở bên cạnh người đó,cũng là một loại đủ đầy hạnh phúc.

Daniel đột nhiên mỉm cười nhìn Seung Woo

- Tôi nghĩ anh và tôi có thể làm bạn .

Seung Woo nghiêng người không trả lời Daniel,nhưng thái độ hoà hợp của anh khiến người ta tin tưởng rằng anh thật sự cũng không ghét bỏ tâm ý của Daniel.

Woo Jin ôm lấy Ji Hoon,hạnh phúc tưởng chừng không thở nổi,có lúc cậu đã nghĩ rằng mình đã không thể cùng Ji Hoon đi đoạn đường này,nhưng tài năng và sự hi sinh của mình đã được đền đáp rất xứng đáng.

- Cậu giỏi lắm Woo Jin- Ji Hoon tít mất vỗ vỗ vai Woo Jin.

- Tớ đã rất sợ... Sợ không thể cùng cậu đi tiếp- Woo Jin siết chặt vòng tay.

- Không sao,không sao rồi,chúng ta cùng nhau thực hiện ước mơ nào.

Ji Hoon an ủi,vỗ về Woo Jin,cậu không biết trong lòng Woo Jin vui đến mức nào,đoạn tình cảm này có thể vui vẻ mà tiếp tục,đó là điều khiến Woo Jin cảm thấy hạnh phúc nhất.

Ji Hoon nhìn thấy Kuan Lin mỉm cười đứng sau lưng Woo Jin,định tránh né nhưng mất mặt thay lại không thể,đành buông Woo Jin ra tiến về phía Kuan Lin.

- Em lại định quên đi - Kuan Lin vòng tay ôm lấy Ji Hoon lắc lắc.

- Em... em không có..: - Ji Hoon tận lực phân bua,thú thực cậu có hứa lèo với Kuan Lin là nếu cùng debut,sẽ hôn lên má anh giữa rừng máy quay này.

- Em không định không làm đấy chứ- Kuan Lin lại tươi cười đưa mặt về phía trước.

- Kuan Lin... nơi này đông thế này- Ji Hoon thật sự lúng túng trước thái độ quả quyết của Kuan Lin.

Kuan Lin mỉm cười không nói gì,đưa má về phía Ji Hoon,nắm lấy tay cậu vẽ một hình tái tim nho nhỏ,tất nhiên là muốn hôn môi thôi,nhưng cái đó phải để về nhà à :))))

Ji Hoon đánh liều hôn lên má Kuan Lin rồi chạy biến đi,mặt đỏ hừng hừng.

Kuan Lin mỉm cười rất tươi,cái đứa ngốc này về nhà xử sau mới được.

Daniel cũng bước đến bên Kuan Lin,cả 2 nhìn nhau mỉm cười

- Cậu vất vả rồi Kuan Lin- Daniel giơ tay muốn bắt lấy tay của Kuan Lin.

-Cậu cũng vất vả rồi Daniel- Kuan Lin bắt lấy tay Daniel- Thật tốt khi chúng ta có thể tiếp tục cùng nhau như vậy.

Cả 2 bất giác nhìn lên con thỏ phía trên,Ji Hoon đỏ mặt né tránh ánh mắt như lửa của 2 người. Kì thật,đến giờ phút này,họ cảm thấy việc chọn đi cùng nhau trên một con đường thật sự không có gì quá tuyệt vời hơn.

Đêm chung kết đó kết thúc,11 chàng trai ra măt dưới một nhóm nhạc mới có tên Wanna one,cùng nhau theo đuổi ước mơ và khát khao.

Đêm hôm đó là đêm của những giấc mơ,họ cùng nhau tiến lên thêm một bước,theo đuổi những đam mê cháy bỏng đang âm ỉ trong tâm hồn.

Đôi bàn tay bé nhỏ của Ji Hoon được 2 người nắm lấy,tình cảm này thật sự quá mức rung động,đến cuối cùng,nhân duyên lại đem họ đến với nhau một cách hoàn hảo nhất có thể.

Sau lưng 3 người là 2 chàng trai với ý nghĩ thâm trầm sâu xa,chỉ cần như thế này,mọi việc đều có thể bình ổn,tâm tư cùng nhau đi hết đoạn đường này,hoàn toàn mãn nguyện và hài lòng.

Năm đó họ đến cùng nhau,nắm lấy tay nhau,nhìn về cùng một hướng,đến cuối cùng,vẫn hạnh phúc ngọt ngào chẳng thể đổi thay.

End....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net