Chòm sao thứ 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiện giờ đang ở Cần Thơ. Mấy ngày qua xấc nấc xang bang quá. Lên Cà Mau dẫn đoàn đi thi võ rồi sáng bữa thi sau khi biểu diễn khai mạc xong liền phóng lên Cần Thơ.  Đuối cần đờn luôn. Từ nay sẽ viết bằng điện thoại nên chắc sẽ ra chap hơi trễ nha mọi người.

Chòm sao thứ 45: Tâm sự của hắc quản gia 

Xử Nữ dạo gần đây cảm thấy bản thân rất lạ.

Rõ ràng là anh sợ con gái, đặc biệt là những đứa con gái như Bảo Bình. 

Nhưng càng ngày, cái "đặc biệt" đó dường như đang dần bị chuyển sang một kiểu "đặc biệt" khác.

Rất khó hiểu.

Anh bắt đầu cảm thấy nhỏ đó cũng không đáng ghét như anh tưởng.

Bắt đầu cảm thấy đôi lúc nhỏ đó cũng rất đẹp đấy chứ.

Hoặc là cảm thấy tò mò về nhỏ

Đáng sợ nhất chính là . . .

Gần đây anh không muốn tránh xa nhỏ nữa.

Thậm chí còn muốn thử lại gần một chút.

Và khó chịu khi nhìn những tên khác thi nhau chạm vào nhỏ.

Trước đây, anh luôn cảm thấy nhỏ rất đáng sợ. Là kẻ chuyên dùng điểm yếu của anh để áp sát lại, uy hiếp anh bằng khuôn mặt lạnh như tiền, khó ưa, đáng ghét, lại vô cùng phức tạp và quái đản.

Nhìn những gã đàn ông trong nhà cứ như lần lượt rủ nhau quỳ rạp trước chân nhỏ, lại nhìn cách mà nhỏ đó phách lối nghênh mặt lên khi được tôn thờ, anh càng chắc chắn một điều rằng bản thân sẽ không bao giờ động lòng trước nhỏ.

Xử Nữ từ nhỏ sống trong một gia đình có bốn người chị gái và mẹ, cha thì đã mất sau khi anh ra đời không lâu. Mẹ lúc nào cũng đi làm vắng nhà. Những chuỗi ngày sống với bốn bà chị chính là quãng thời gian khủng hoảng nhất đời anh.

Họ bắt anh mặc váy, trang điểm cho đi học, sau đó anh bị cả đám con trai lẫn con gái trên trường chọc quê rất nhiều lần, chọc đến mức phải bỏ học. Họ lại còn không biết ngượng, đến đồ dùng vệ sinh cũng bắt anh đi mua hộ, anh còn phải giặt đồ lót của họ. Họ đổ hết việc nhà cho anh, cái gì cũng bắt anh làm, đến nỗi anh nghĩ có khi nào bốn bà chị kia là bà Cám phân ra đầu thay để đày con Tấm kiếp này là anh hay không.

Bọn họ lúc nào cũng xỉ vả anh, lớn hơn anh đến tận 5, 6 tuổi, lại sinh ra trong gia đình quyền quý nên rất hống hách, nhưng đó cũng chính là nguyên nhân khiến anh khó hiểu khi đứa con trai duy nhất, quý tử của căn nhà này là anh lại phải chịu đựng việc sống không bằng đầy tớ.

Cho đến một ngày, anh rốt cuộc cũng lên tiếng hỏi họ những ấm ức bấy lâu luôn giằng xé trong lòng

- Rốt cuộc tôi đã làm gì nên tội mà các chị lại đối xử với tôi như thế?!!

Chị hai rất điềm tĩnh, nhìn anh bằng nửa con mắt, môi nhếch lên đanh đá đáp lời

- Chỉ mỗi việc mày sinh ra thôi cũng đã là tội lỗi rồi, đồ quái vật!

Sau đó, mỗi người bọn họ lần lượt tặng anh một cái lườm rồi đi mất, chị tư đi ngang còn cố tình đẩy ly nước thủy tinh xuống đất. Những mảnh vỡ vung vãi trước mặt anh, nước mắt của cậu bé bảy tuổi lăn dài theo từng lời nói lạnh lẽo

- Tao lỡ tay, mày lượm lên dùm nhé.

Xử Nữ đơ người, môi mấp máy run rẩy, đôi tay nhỏ nhắn nhặt từng mảnh vỡ lên. Mảnh vỡ đâm vào ngón tay anh khiến chúng bật máu, nhưng rồi vết thương lại lành rất nhanh chóng khiến anh không khỏi giật mình. Bất giác, câu nói lúc nãy của chị hai một lần nữa vang vọng trong đầu

"Đồ quái vật!"

Quái . . . vật ư? . . .

Anh thật sự là quái vật.

Thế nên họ mới đối xử với anh như thế?

Những trò bắt nạt ngày càng đi quá đà khi chị ba trong lúc vô cớ mắng chửi đã ném cây dao thái về phía anh.

Kèm theo đó là câu "Tránh xa tao ra đồ quái vật! Chết đi!"

Anh ban đầu chỉ muốn ôm thau đồ cồng kềnh đi giặt và vô tình đụng phải chị ba, định lại gần hỏi có sao không thì lại nhận được ánh nhìn ghê tởm và một con dao.

Xử Nữ vốn không phải loại người cam chịu, từ nhỏ tính tình đã rất bộc trực, mạnh mẽ do bị bắt nạt quá nhiều và phản kháng rất kịch liệt nên mới bị đuổi học, độc miệng thì học từ lúc mấy bà chị thi chửi nhau, thế nên khi lúc này đã đủ lớn để nhận thức được rằng mình đang bị bắt nạt, anh quyết định rời khỏi nhà.

Ngày hôm đó, trước khi đi, anh ném đống đồ mà mỗi người bắt anh giặt lên đúng giường ngủ của họ, riêng phòng chị ba đặc biệt tặng kèm cây dao thái đã suýt cắm vào bụng anh. Đống đồ hôi thối của họ được trải rộng trên chiếc giường trắng sạch đẹp, và cây dao thái thì cắm thẳng vào bụng chiếc váy của chị ba, những mảnh vỡ thủy tinh thì rải trên giường chị tư, ba chữ "đồ quái vật" được khắc bằng mực tàu lên gối của mỗi người . Đồ dùng vệ sinh mà họ bắt anh mua, anh xé tung ra và quẳng trước cửa phòng mỗi người vài miếng. Trộn mắt mèo vào sữa tắm họ thường xài, hòa lẫn dầu xả với kem dưỡng da cùng với rất nhiều những chuyện độc địa nhất.

Nhưng độc nhất vẫn là việc khiến bọn họ không còn mặt mũi để nhìn xã hội.

Anh đã dặn lão tổng quản, là người duy nhất trong nhà chăm sóc anh từ nhỏ, đổi thức uống thường ngày của họ thành nước ép bưởi.

Có biết nước ép bưởi có công hiệu gì không?

Là thuốc giải của thuốc ngừa thai!

Chuyện sau đó có lẽ không cần kể nữa.

Năm đó, anh 12 tuổi, rời khỏi nhà với hai bàn tay trắng, còn biệt thự cũ anh từng ở đã sụp đổ sau một năm do "tiếng vang" của bốn cô con gái suốt ngày chỉ biết chơi bời lêu lổng.

Sau này, anh mới phát hiện được nguyên nhân khi bị họ gọi là "Đồ quái vật".

Lúc rời nhà, như đã được đoán trước, anh gặp mặt Thủy Bình sau khi ra khỏi biệt thự không xa, được ông đưa về Alliance Galactic Guardians và cho biết thân phận thật sự của mình.

Anh là Xử Nữ - Virgo, một trong 13 Zodiac – những kẻ đứng đầu của 88 chòm sao trong AGG. Chính sự ra đời của anh đã khiến cha anh bị sát hại, khiến một gia đình đông con bình thường biến thành một quý tộc giàu sụ, đến khi anh rời đi thì nó đã sụp đổ chỉ trong phút chốc, và cũng chính là nguyên nhân khiến anh phải chịu đựng tất cả những tủi nhục từ thuở lọt lòng.

Đến giờ, anh mới nhận ra.

Anh chưa bao giờ được yêu thương.

Mẹ anh mỗi lần trở về đều dỗ ngọt anh chỉ vì tiền.

Bác quản gia trong nhà trông nom anh chỉ vì biết được thân phận thật sự của anh.

Và bốn người chị đày đọa anh bởi vì họ sợ hãi.

Cú sốc về gia đình trong quá khứ khiến Xử Nữ bị choáng về mặt tâm lý, sau đó bắt đầu nảy sinh cảm giác sợ hãi mỗi khi con gái tới gần.

Bởi mỗi lần các chị của anh lại gần, nghĩa là anh sẽ bị đánh, bị chửi, hoặc giày vò.

Một phần là sợ, một phần là hận.

Anh ghét con gái.  

Bọn họ là một thứ sinh vật ngu ngốc, tham lam, ấu trĩ và chỉ thấy tư lợi trước mắt. Thế nên anh mới không thể nào chịu nổi khi ở gần họ. 

Khi lớn một chút, anh bắt đầu tiết kiệm tiền và mua một cái laptop, bắt đầu chơi chứng khoán. Cũng vì thế mà anh bị cận đến mức phải đeo kính.

Xử Nữ cảm thấy ngột ngạt khi căn biệt thự anh đang ở ngày càng nhiều người đến.

Đặc biệt là khi anh đi du lịch trở về, lại càng nhiều người tá túc hơn nữa, trong đó có Bảo Bình.

Nhỏ là loại con gái mà anh ghét nhất.

Lúc nhìn thấy nhỏ, một loại bản năng sinh tồn trong anh đã mách bảo rằng "Mình phải tránh xa con nhỏ này!"

Nhưng sau đó, càng tránh, anh lại càng bị nhỏ kéo gần lại.

Bị kéo nhiều đến mức anh tưởng rằng mình đã quên đi luôn cả cái quá khứ và cú sốc, dần dần tiếp nhận được nhỏ như một phần cuộc sống của mình sau biết bao rắc rối mà nhỏ gây ra.

Những rắc rối mà các bà chị của anh gây ra còn chẳng bằng một phần những gì mà Bảo Bình đã làm.

Thế nhưng anh lại thấy những rắc rối này không hề khiến anh thấy ác cảm tí nào. Thậm chí còn thấy thích thú, lại có phần phấn khích.

Từ lúc Bảo Bình đến, căn biệt thự đã rộn ràng hẳn lên.

Lần đầu tiên trong lịch sử của AGG, các chòm sao đã tề tựu đầy đủ quanh King của họ.

Thậm chí, King này lại là nữ nhân.

Bảo Bình phá luật quá nhiều từ khi nhỏ xuất hiện, khiến Xử Nữ cảm thấy mọi trật tự xung quanh mình đều bị nhỏ đạp đổ, làm xáo trộn trong phút chốc.

Anh vốn đã khẳng định được ngay từ lần thứ hai tiếp xúc với nhỏ trong căn phòng của mình, rằng bản thân nhất định sẽ không bao giờ thừa nhận nhỏ trở thành King, lại càng không thừa nhận việc mình trở thành hộ thần của nhỏ.

Đã có lần Kim Ngưu hỏi anh không sợ chết hay sao?

Anh đã cười rất nhạt.

So với việc trở thành hộ thần của nhỏ đó thì bị dị chứng hành đến chết vẫn còn tốt chán.

Sau đó, anh còn không quên móc Kim Ngưu thêm một câu

"Thôi bao đồng đi. Bớt một đối thủ thì tốt hơn mà phải không?"

Thế nhưng, dạo gần đây, mọi thứ ngày càng khác lạ.

Từ cái lần mà anh nhìn thấy quá khứ của Bảo Bình, bỗng dưng không biết moi từ đâu ra một thứ cảm xúc gọi là đồng cảm.

Ah . . .

Ra nhỏ cũng đã từng giống như anh . . .

Không . . .

Những thứ mà nhỏ đã trải qua còn tệ hơn gấp mấy lần.

Thế nhưng đôi mắt nhỏ lại chưa bao giờ mất đi vẻ kiên định vốn có.

Nhỏ chưa bao giờ vứt đi con người của mình như Xử Nữ.

Bởi cho dù anh có độc mồm đến đâu, vẫn không thể đụng chạm những kẻ "bề trên" được gọi là "Hội đồng" tạo ra nhằm áp chế quyền lực của 13 Zodiac.

Nhưng nhỏ thì khác. Nhỏ thậm chí còn giết cả gia đình của Sư Tử chỉ để cảnh cáo những kẻ dám cả gan gửi sát thủ đến. Nhỏ chống lại số phận cay nghiệt của mình bằng một phương thức tàn bạo không thua kém bất kì ai.

Xử Nữ đối với cách hành xử này của nhỏ, vừa sợ hãi, lại vừa ngưỡng mộ.

Anh đã bắt đầu chú ý tới nhỏ từ lúc nào không hay biết.

Từng cử chỉ, từng hành động của nhỏ thu vào tầm mắt anh ở mọi lúc mọi nơi. Thậm chí anh còn bắt đầu có một thói quen là đánh giá từng hành động để đoán thử suy nghĩ của nhỏ.

Sau đó, anh lại bắt đầu cảm thấy nhỏ này đôi lúc dễ thương lạ lùng, rồi lại tự tát mặt mình một cái thật đau.

Ôi trời đất ơi. Luật sống của anh bay đi đâu mất hết trơn rồi?

Chuyện lạ gần đây nhất mà anh làm chính là lo lắng cho con nhỏ chết tiệt đó.

Trong phút chốc nhìn thấy máu loan ra từ mái tóc tím biếc, anh đã sợ hãi. Rồi sau đó, mọi thứ trong đầu anh đều trống rỗng, chỉ nghĩ tới việc làm sao để cầm máu lại.

Vậy mà nhỏ dám . . . 

"Yên tâm đi. Tôi không thèm chạm vào anh đâu"

Chết tiệt!

"Vậy hắn thì được phải không?"

Chết tiệt!

"Nếu tôi nói được thì sao?"

Cho tới khi nhận thức được bản thân làm gì, anh đã thốt nên một câu hỏi vô cùng ngu ngốc. 

Để rồi lại tự vấn bản thân rằng thế quái nào mà mình lại quan tâm vấn đề đó. 

Chẳng phải anh rất ghét nhỏ hay sao?

Chẳng phải là anh . . . không quan tâm nhỏ hay sao . . .

Cảm thấy mâu thuẫn đang dần đi đến cực hạn, Xử Nữ đã chọn giải pháp vứt tất cả mọi thứ qua một bên. Và thế là anh bắt đầu chiến dịch tự bôi xấu Bảo Bình trong đầu mình.

- Tôi không có đọc tâm thuật, và các người cũng không phải lũ người câm! MUỐN NÓI GÌ THÌ NÓI MẸ HẾT RA ĐI!!! 

Nhỏ đang nghĩ gì? 

Bảo Bình đã bị chọc giận.

Cũng hay. Được thể anh sẽ tuôn hết tất cả các bất mãn trong lòng mình ra một lượt. Đè nén lâu khiến anh ngột ngạt lắm rồi. Sau đó, anh sẽ có thể chấm dứt được việc suy nghĩ của mình cứ liên tục mâu thuẫn xung đột trong mấy ngày qua.

Dĩ nhiên là Xử Nữ vẫn đang soạn kịch bản trong đầu, cho đến khi một kẻ không mời mà đến xuất hiện.

- Mammon!

Bảo Bình nheo nhẹ mi mắt, gương mặt lạnh toát nhìn kẻ đang ngồi nhởn nhơ trên lan can với vẻ mặt cười đầy trêu ngươi.

Ngay lập tức, tất cả quay trở về thế phòng thủ sau khi nghe nhỏ xướng tên kẻ vừa xuất hiện.

Mammon càng tỏ ra khoái chí khi thái độ của họ trở nên gay gắt như vậy, nhưng lại rất điềm nhiên giả vờ thỏa hiệp

- Thôi nào, ta chỉ muốn chung vui tí thôi mà. Có cần phải cảnh giác thế không chứ?

- Chung vui? - Sư Tử cười khinh - Nhìn kiểu nào cũng thấy hai cái chữ "chung vui" của ngươi chẳng ổn chút nào.

Mammon nghe xong vẫn rất vui vẻ đáp

- Hôm trước nhờ có ta chung vui bọn ngươi mới tiêu diệt được Alsiel còn gì. Không định cảm ơn ta à?

Cả bọn sực nhớ tới lời Thiên Yết nói. Hôm đó Mammon đã xuất hiện trong biệt thự trước khi lũ người bị dính hạt giống quỷ kia kéo tới. Bạch Dương đổ mồ hôi

- Xin kiếu đi. Chứ chẳng phải nhờ phước ngươi mà Alsiel mới bị bọn ta giết chết sao?

Mammon giữ nguyên vẻ mặt điềm nhiên, hắn cười rất tươi, vẻ bình tĩnh của hắn khiến cả bọn lại càng đề cao cảnh giác.

Ai cũng phát hiện từ lúc hắn bước vào, vẫn luôn rất để ý Thiên Yết - kẻ có khả năng trở thành mối nguy cao nhất trong đám người ở đây. Đồng thời lại như cảnh cáo rằng "Đừng hòng giở lại trò cũ!" vậy.

Mặt Bảo Bình trông vẫn rất bình tĩnh, nhưng cả tấm lưng nhỏ phủ một tầng mồ hôi lạnh, và não nhỏ đang hoạt động hết công suất để nghĩ ra cách đối phó với tình huống này.

Hiển nhiên nhỏ chắc chắn một điều rằng Mammon sẽ không có hành động gì gây nguy hiểm cho họ, bởi tên Satan kia có vẻ vẫn chưa muốn hành động gì, nếu Mammon tự ý chẳng khác nào hắn cũng tự đào mồ chôn mình. Nhưng điều đó không có nghĩa là hắn sẽ không gây bất lợi cho họ.

Mammon đảo mắt nhìn quanh, sau đó dừng lại trên người Lạp Hộ. Hắn nheo mi, suy tư điều gì đó. Sau một cái chớp mắt, hắn biến mất khiến ai cũng giật mình, lập tức xoay xung quanh tìm kiếm. Cho đến khi Lạp Hộ nghe một hơi thở chạm đến sau gáy mình. Rùng mình một cái, Lạp Hộ xoay nhanh người ra sau, rút khẩu súng bạc, trong chớp mắt chĩa thẳng nòng súng vào đầu Mammon mà bóp cò.

Tiếng súng vang lên chát chúa khiến mọi người đều phải bịt lấy tai, nhưng khi định thần nhìn lại chỉ thấy một lỗ thủng trên bức tường, Mammon lại biến đi đâu mất dạng. Sau đó, họ không còn thấy bóng dáng Mammon đâu nữa. Khi xác định được mọi thứ đều đã an toàn, ai ai cũng thở phào. Nhưng một số người vẫn chưa thả lỏng cảnh giác, đôi lúc vẫn dáo dác xung quanh xem có kẻ lạ nào xuất hiện không.

Đến lúc này, ai cũng nhận ra một điều.

Tình hình thật sự rất tệ.

Tệ đến mức nguy hiểm.

Kết giới bị phá quá dễ dàng, bọn thất quỷ lại có thể xuất hiện bất cứ lúc nào trong biệt thự.

Một nỗi sợ bắt đầu nhen nhúm trong tim mỗi người bọn họ, cùng với sự bất lực.

Hôm trước, vì hạ được Alsiel mà bản thân họ cũng đã có chút tự mãn. Lại dùng chút tự mãn đó mà lấp đầy đi nỗi sợ về sự chênh lệch sức mạnh mà bọn họ đã nếm trải hôm lễ hội trường.

Chẳng ai muốn nhận ra điều này.

Họ quá yếu.

Yếu đến mức tệ hại.

Buổi ăn tối của họ hôm nay vô cùng im lặng. Mỗi người đều chìm vào suy nghĩ riêng, chỉ nghe tiếng bát đũa khua lạch cạch trên bàn. Nhưng một lúc sau, tất cả đều dồn ánh nhìn về phía bức thiệp vừa được Kim Ngưu đem vào và đưa cho Bảo Bình.

Bảo Bình có thể coi là người bình tĩnh nhất trong tình hình hiện tại. Nhỏ giở thư ra, lướt mắt thu tất cả các thông tin cần thiết vào đầu rồi đóng tấm thiệp lại, ngước lên nói với mọi người

- Tử tước Kỳ Lân Monoceros mời chúng ta dự tiệc hưởng thượng thọ 90 của ông ấy.

Tất cả cùng nhìn nhau, rồi lại nhìn về phía nhỏ. Bảo Bình cong môi, cười hắt ra

- Ra vậy.

Nói rồi, mi nhỏ rũ nhẹ xuống, đôi mắt hai màu bắt đầu suy tính nhiều thứ mà những người khác không đoán được. Nhân Mã, Thiên Yết và Song Tử cũng bắt đầu mường tượng được phần nào sau câu nói của nhỏ. Cự Giải thì lại thắc mắc

- Ý cậu là gì?

Bảo Bình nhìn Cự Giải, khóe môi lại nhếch cao hơn nữa, nhưng vẫn không trả lời, chỉ úp úp mở mở một câu

- Mọi người nên chuẩn bị tinh thần đi là vừa.

Tối đó, họ sửa sang chỉnh tề và đến dự tiệc như bình thường. Cho dù xuất hiện khá nhiều trong các bữa tiệc, nhưng độ hot của các chòm sao của chúng ta thì miễn bàn, vẫn luôn khiến cả bữa tiệc huyên náo khi xuất hiện như thường.

Trong đó, Bảo Bình là nổi bật nhất khi là một cô gái xinh đẹp lại dẫn đầu cả một đội quân soái ca hiên ngang bước giữa thảm đỏ đi vào. Nhỏ luôn vận trang phục đen, gương mặt như thiên thần vừa trẻ trung lại vừa được màu đen trưởng thành phủ lấy, tuổi còn nhỏ mà đã lãnh đạo cả một tập đoàn hùng mạnh, vì thế nên giới quý tộc đã ngầm đặt biệt danh cho nhỏ là "Thiên Thần Bóng Tối".

Bảo Bình nhanh chóng được chủ bữa tiệc, Kỳ Lân nghênh đón. Kỳ Lân là một trong các nguyên lão của hội đồng, được rất nhiều người kính trọng. Trong mắt Bảo Bình, ông là một ông lão râu tóc bạc phơ, khuôn mặt hiền từ, nói chuyện rất chậm rãi, ôn tồn.

- Trông ông vẫn còn khỏe lắm Monoceros.

Kỳ Lân bật cười trước câu chào hỏi của Bảo Bình, rất vui vẻ đáp lại

- Ta vừa tổ chức lễ thượng thọ, đừng có trù ta.

Ông ta cũng có khiếu hài hước nữa.

Thật ra sau khi tiếp nhận vị trí King, Thủy Bình có dẫn nhỏ đi ra mắt vài người trong hội đồng trưởng lão và kể cho họ nghe về nhỏ. Ông là một trong số ít những người biết được thân thế và bí mật của Bảo Bình, cũng là một trong số ít những người ủng hộ nhỏ.

Tính Bảo Bình rất quái, thế nên gặp những người như Kỳ Lân khiến nhỏ rất thích thú. Nhỏ và ông trò chuyện một lúc lâu, để mặc những chàng trai của chúng ta cô đơn lẻ loi, vài kẻ thì bị các quý bà quý cô lôi đi biệt tích.

Team cô đơn -> giải sầu bằng thức ăn gồm có Bạch Dương, Sư Tử, Kim Ngưu, Ma Kết, và Xà Phu.

Team lẻ loi -> đi nhiều chiện gồm Song Ngư.

Team bị lôi đi gồm Cự Giải (Cự Giải gánh team :v)

Team quan sát + đeo bám gồm Thiên Bình, Lạp Hộ và Thiên Yết ( độc nhãn ca đã biết cách lách trước khi bị các bà nội chú ý :v ).

Team bồn chồn vì thứ gì đó gồm Xử Nữ, Nhân Mã và Song Tử.

Team đếu quan tâm gồm Tiên Hậu và Thiên Yến.   

Bảo Bình vui vẻ trò chuyện với Kỳ Lân một lúc lâu, sau đó mới bắt đầu đi tìm đồ ăn. Nhỏ tiến lại bàn ăn mà Kim Ngưu đang đứng vì thấy nó ở gần nhất và vớ lấy một cái bánh nhỏ cho vào miệng nhai. Kim Ngưu nhìn nhỏ ăn, mỉm cười rồi mới hỏi

- Em không định đi giao thiệp à?

- Không cần. - Nhỏ lắc đầu, tiếp tục bỏ một cái bánh khác vào miệng

Kim Ngưu nghiêng đầu, có chút khó hiểu nhưng cũng không dám hỏi, bởi dù có hỏi cũng chưa chắc nhỏ đã trả lời. Anh chàng Nhân Mã đứng cạnh đó thì lại không để ý nhiều đến như thế, lập tức nhanh nhảu

- Cơ mà nhắc mới nhớ nha. Từ khi Bảo Bình lên làm King đến giờ không thấy em đi giao thiệp gì hết nhỉ, tại sao vậy?

Bọn kia vừa thấy Bảo Bình nói chuyện với Kỳ Lân xong là đã lập tức tìm cách tụ họp lại quanh nhỏ rồi, nên giờ dường như ai cũng đang nhìn nhỏ với ánh mắt tò mò cho câu hỏi ban nãy. Nhìn cả bọn một lúc, nhỏ cầm ly nước gần đó lên, rũ mi cười nhạt một cái

- Không cần thiết đâu.

Sau đó, mọi thứ chìm trong im lặng một lúc lâu, chỉ nghe tiếng nhạc du dương vang trong sảnh phòng. Sau đó nữa . . . không có sau đó nữa, mọi người ai cũng biết thân biết phận mà ngậm miệng lại, tuy nhiên trong đầu vẫn không ngừng suy diễn tới vô vàn khả năng.

Trong AGG, có tất cả hơn 75 chòm sao được tìm thấy và khoảng 40 chòm sao nắm giữ vị trí quan trọng trong tập đoàn. Thế nên việc giữ một vị trí cao mà không biết giao thiệp thì chẳng khác nào tự đào mồ chôn mình, cho dù là Zodiac hay King đi chăng nữa. Cho đến giờ, họ chỉ thấy Bảo Bình giữ liên lạc với vài người, mặc dù những người đó đều nắm giữ chức vị cao nhưng chỉ vài người thì chẳng tới đâu. 

Rốt cuộc nhỏ có nắm rõ được điều đó hay không?

Bảo Bình từng nói rằng muốn cải tổ lại AGG.

Vậy nhỏ định cải tạo như thế nào khi mà chối bỏ thứ quan trọng nhất chính là quan hệ giao thiệp như vậy?

Họ không biết được rốt cuộc Bảo Bình đang nghĩ gì, vì nhỏ này rất quái đản, điều đó ai cũng rõ. Thế nên chỉ có thể suy đoán lung tung, nhưng cho đến cùng vẫn chẳng kết luận được gì.  

Chuẩn rõ chán khi cố đoán suy nghĩ của một Bảo Bình . . . 

Sau bài phát biểu của Kỳ Lân, vũ hội cũng bắt đầu. Dường như vũ hội nào cũng vậy, đám Zodiac lẫn đám giai ngoài luồng cũng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net