Chap 1: Gia thế của Isagi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Dừng khoảng 3 giây

Trước khi vào truyện vui lòng dành thời gian đọc phần mô tả. Đừng để mất thời gian của bạn. Đọc mô tả thây không hợp thì nghỉ khỏe luôn!!! Nhớ đọc kĩ các lưu ý.

Phải đọc "hướng dẫn sử dụng" rồi mới "dùng" chứ. Đừng có nàng nào bỏ qua đấy!!

-----------------------

Isagi Yoichi là 1 cậu nhóc 12 tuổi xinh đẹp, em có một mái tóc màu xanh đen nhạt, một đôi mắt màu xanh xinh đẹp như viên đá Sapphire. Đôi mắt lúc nào cũng mang dáng vẻ nhẹ nhàng,  không cảm xúc tựa như một mặt hồ phẳng lặng.

   Em sống trong một gia đình giàu có, không thiếu thứ gì nhưng gia đình lại không hạnh phúc. Ba mẹ em là hai nhân vật quyền lực của đất nước.

    Cả cha mẹ của em đều là những thành viên chủ chốt của 2 Đảng . Nhưng cả hai người lại đứng về hai phe đối lập nhau, để hai bên hòa hợp Chính phủ đã cưỡng ép hai người phải liên hôn để ôn định tình hình chính trị. Từ đó thao túng các đa Đảng

  Nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoại để che đậy cho thân phận thực sự cho hai người. Mẹ của em là người đứng đầu tổ chức đấu tranh cho nữ quyền, còn cha lại là đặc vụ ngầm của Chính phủ.

   Cả hai người vì không muốn để lộ thân phận nên ngoại trừ những lúc xuất hiện trước công chúng họ tỏ ra thân mật thì gần như không có thêm bất kì sự tiếp xúc nào.

   VÌ bị cưỡng ép nên mối quan hệ của hai người vốn cũng chả mấy tốt đẹp. Nhưng mọi chuyện đâu dừng lại ở đó, không chỉ bị cưỡng ép kết hôn để làm ổn định tình hình chính trị mà còn bị ép có con chỉ bởi vì Chính phủ không muốn bỏ qua DNA tuyệt vời của hai người. Trong suốt chiều dài lịch sử của hai gia tộc này đã có không ít giáo sư, tiến sĩ hàng đầu được sinh ra. Gia tộc Layla (họ của mẹ em) và Isagi cũng được tính là hai gia tộc khai quốc công thần của Nhật Bản mà

   Em ra đời được hai người họ thay phiên nhau chăm sóc tử tế nhưng tất cả những việc đó đối với họ chỉ là nhiệm vụ. Vậy nên em không hề nhận được tình thương.

  Từ nhỏ đến lớn em không được đến trường vì toàn bộ các chương trình học đều do ba mẹ và họ hàng chỉ dạy. Chỉ mới 10 tuổi em đã học hết chương trình cấp 3. Khi được 8 tuổi mẹ con em đã cho cậu chọn 1 môn thể thao để rèn luyện và học thêm đàn violin. Em đã chọn bóng đá để luyện tập.

(theo mình biết chương trình học ở Nhật nhẹ hơn nhiều so với một số nước Bắc Á như Trung Quốc, Hàn Quốc)

   Em rất muốn đi học để kết bạn, nhưng em làm gì có thể chống đối được hai người hô mưa gọi gió trên chiến trường ngoại giao. Từ trước đến giờ chỉ có họ chỉ đạo người khác nên cái được gọi là thao túng tâm lý hay nghệ thuật dùng người họ đã thuộc lòng rồi.

   Cứ tiếp tục như vậy cho đến năm sinh nhật 12 tuổi của em. Em bị gọi đến phòng của cha

- Thưa cha _ Isagi đứng ngay ngắn

- Đến rồi à? Ta có chuyện muốn nói với con đây

- Vâng

- Con cũng đang trong độ tuổi học hỏi, ta định cho con sang châu Âu để học tập

- ...Vâng, con muốn học bóng đá cũng như muốn thực hành giao tiếp với người bản xứ luôn ạ _ nghĩ một lúc em cũng trả lời, cuối cùng cũng có cơ hội được ra bên ngoài ngắm nhìn thế giới

- Ừm cứ chọn một số nước con muốn tới. Cứ đi đến khi nào con muốn nhưng thời hạn là 5 năm. Đến năm 17 tuổi con sẽ  về tham gia một dự án về bóng đá _ có vẻ như cha em đã "đánh hơi" được gì đó thì phải

-Dự án gì ạ?

-Dự án này mới đáng lên kế hoạch nhưng chắc khoảng 3, 4 năm nữa sẽ được khởi động thôi

-Vâng _ em khá mong chờ vào dự án này đấy




  Em biết thân phận ngầm của bố mẹ, vì khi còn 2, 3 tuổi bố mẹ cứ nghĩ em chưa đủ nhận thức lên thỉnh thoảng cũng có nói chuyện điện thoại trước mặt em. Đứa trẻ bình thường đến khoảng 4, 5 tuổi mới nhớ được các đoạn kí ức nhỏ nhưng chỉ mới lên 2 tuổi em đã có đầy đủ nhận thức rồi. Em đoán chắc không phải ngẫu nhiên em lại được  cho phép đi châu Âu, khả năng cao là nội bộ đôi bên xảy ra lục đục rồi. Vì vậy nên họ mới muốn đưa em đi để chuyên tâm xử lí.

  Có lẽ hơn chục ngày nữa em đặt chân tới châu Âu cũng là lúc Nhật Bản được thay máu một lần nữa. Vì em thấy rất rõ bản báo cáo trên bàn cha: Kế hoạch loại bỏ "bên thứ ba".

  Cũng tốt thôi, đám ròi bọ đó không sớm cũng muộn đều phải chết. Chết sớm để dọn đường cho em lên ngai vàng cũng được. Thật đáng mong chờ "làn gió mới của Nhật Bản".

.
.

.
.
.
.
.
.
.
.

   Một năm đầu tiên, em đã chọn ở đất nước hình lục lăng - xứ sở rượu vang nồng nàn và quyến rũ - nước Pháp. Cha em đã gửi cho cậu một người quen ở đây, vừa đến sân bay vào phòng chờ em đã gặp được người cần tìm


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net