1 | saeisa | gả cho quỷ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

W: r18

Buổi đêm trăng thanh, gió mát, vầng trời trong không gợn một bọng mây. Trên con đường đến lễ thành hôn, có cậu thiếu niên trong bộ y phục đỏ thẫm, lưng thẳng, mặt không ngửng cao mà cúi gằm.

Đôi mắt cậu thiếu niên cứ mỗi khắc dần nhoè đi. Bên ngoài chiếc kiệu, nô lệ cùng tuỳ tùng, lúc khởi hành ba nhăm kẻ tổng cộng. Giờ đây chỉ còn năm các xác không. Người dẫn đầu đoàn rước là vị quản gia già nua, người từng chăm sóc cậu từ khi còn nhỏ.

Tất cả đều run rẩy, hai chân mỏi mòn không trụ vững. Song vì sắc lệnh mà không dám bỏ trốn. Đêm nay, ngoại trừ tân nương, khó ai có thể toàn mạng trở về.

Thiếu niên nửa lòng thương xót cho kẻ hầu ở ngoài, nửa lòng thương cho thân phận của mình. Em muốn bỏ trốn, nhưng vận mệnh đã sắp đặt đâu vào đấy rồi, nào em có dám trái.

Chiếc kiệu hồng dừng lại, rồi hạ thấp, thấp dần. Tấm màn cửa không rằng rớt bịch xuống. Tim thiếu niên hẫng đi một nhịp, miễn cưỡng di chuyển cơ thể tê rần lết xuống.

"Mọi người... đâu rồi?"

Isagi dáo dác nhìn xung quanh. Đôi mắt em mở to, ngập nước. Biểu cảm từ ngạc nhiên dần trở sang hãi hùng. Em quay người, toan bỏ chạy thì bị một cánh tay giữ lại.

Isagi hoảng sợ đến nỗi khuôn miệng đông cứng, không dám hét lên, hai mắt nhắm tịt lại. Chỉ cảm nhận thân thể bị nhấc bổng lên, áp vào một bờ ngực vững chãi, rồi từng bước, từng bước di chuyển vào trong trang viên đồ sộ.

Dinh thự của chúa quỷ, cũng là người mà em được gả cho tới đây.

Những ngọn nến lờ mờ trên hành lang vậy mà an ủi cho sự sợ hãi của em. Isagi từ tốn mở hai hàng mi, qua lớp vải đỏ có thể thấy khuôn mặt của kẻ đang dìu mình.

"Tỉnh dậy rồi à?"

Khuôn mặt hắn lạnh tanh, con ngươi chỉ liếc nửa vời xuống làm thiếu niên hồn bay phách lạc. Isagi run rẩy chẳng thể trả lời, tim đập bình bịch, chỉ có thể nhìn hôn phu đưa mình đến căn phòng nọ cuối dãy hành lang.

Cuộc đời em sắp dứt từ đây rồi.

Itoshi Sae để em ngồi trên chiếc giường, bàn tay to lớn chậm rãi kéo lớp mạng xuống. Hắn nhìn thẳng vào khuôn mặt của tân nương, tay mơn man từ gò má xuống cằm rồi dứt khoát ép em ngẩng mặt lên.

Hai hàng nước mắt long lanh trào xuống, rơi xuống tay hắn. Hắn hơi ngạc nhiên, nắm lấy vai cậu thiếu niên trước mặt:

- Em sợ ư?

Sau câu nói đó là nụ cười nhẹ trên khuôn mặt điển trai của Itoshi Sae. Isagi nguầy nguậy lắc đầu, đôi tay nõn nà gạt đi hàng lệ trên khuôn mặt xinh đẹp của em. Em không biết rằng, người kia bây giờ cảm thấy rất thoả mãn. Chỉ lát sau thôi, cả thân thể và linh hồn này của em sẽ thuộc về hắn.

Duy nhất hắn thôi, quỷ vương tàn bạo nhất lịch sử.

Itoshi Sae bất ngờ chộp lấy đôi môi em mà hôn. Khoé miệng em hơi mở ra, thuận lợi cho đầu lưỡi hắn luồn vào, tàn phá mọi ngóc ngách bên trong. Vật thịt không xương, thô ráp quện vào bên trong khuôn miệng mềm mại. Isagi đỏ bừng mặt, không chịu nổi sự tấn công dồn dập, nước bọt chảy dài xuống cằm. Em thấy khó thở, nhưng hắn thì cứ mải mê quấn quýt lấy lưỡi của em.

Chưa đủ.

Bộ váy cưới đỏ bị xé tan tành trong sự ngỡ ngàng của tân nương. Cơ thể trắng nõn cứ thế phơi bày ra cho hắn thoả thích ngắm, hai đầu ti hơi cứng lên trước không khí se lạnh.

Cả người em đỏ lên như con tôm luộc, cố gắng che đậy dáng vẻ loã lồ của mình nhưng không được toại nguyện. Sợi dây đỏ từ trong không trung siết chặt lấy cổ tay em lên đỉnh đầu, hai chân bị tách ra, ôm lấy hông hắn. Itoshi Sae lúc này lộ nguyên hình bản chất của quỷ, hàm răng sắc nhọn không kiêng dè cắm phập vào cổ em.

Isagi hét lên, mạch máu tưởng chừng như sắp nổ tung, ý thức thì chới với tựa hồ bị nhấn chìm trong làn nước. Ngay tức thì, dấu ấn nổi lên ngay chỗ vết cắn. Em sụt sịt, nghe giọng mình khàn đi.

Ngón tay của hắn bắt đầu xâm nhập vào nơi cấm địa, vuốt ve từ cậu nhỏ rồi đâm vô lỗ huyệt mềm mại. Yoichi giật nảy mình, các cơ căng cứng, siết chặt lấy vật lạ bên trong. Cùng lúc đó, Sae cắn mút lấy đầu vú, kích thích muốn nhanh chóng làm em phát dục. Huyệt nhỏ bắt đầu rỉ dịch nhầy cùng với tiểu dương vật phía trên, chỉ một lát sau đã ướt dầm dề ra ga nệm.

Sae thấy vậy chuyển sang hai ngón tay, bắt đầu moi móc, khuếch trương cái lỗ dâm đang gắt gao thèm khát mình. Isagi nũng nịu rên rỉ như mèo nhỏ, yêu cầu hắn làm nhanh hơn:

- A... sướng... nữa đi...hức!

Chiều theo ý người yêu, hắn chẳng nể nang gì nữa, cho hết cả ba ngón tay vào. Nước bọt rỉ ra từ khoé miệng thiếu niên vì khoái cảm tràn về. Dục vọng lấp đầy tâm trí em, làm tiểu Isagi co giật rồi bắn. Tinh dịch nhầy nhụa trên cơ bụng không làm hắn cảm thấy khó chịu. Ngược lại, bộ não thì thầm rằng hắn phải hiếp chết mèo nhỏ dâm đãng dưới thân, làm em đến mức trong đầu chỉ có côn thịt của hắn đang đâm nát cơ thể này.

Không nhịn nổi nữa, Sae giải thoát cho con hàng cương cứng của mình, đẩy một đoạn vào bên trong. Nơi giao hợp của hai người khít khao không một kẽ hở. Đây là lần đầu của Isagi nên em không tránh khỏi đau đớn, đặc biệt là với cái kích cỡ của quỷ phải to hơn mấy lần người thường,

Gã trai trưởng nhà Itoshi bắt đầu động, từng cú thúc làm tâm trí em trắng xoá, chẳng thể nghĩ ngợi gì. Cơn hứng tình càng làm Isagi thêm xinh đẹp, khuôn mặt mơ màng, khuôn miệng tuôn ra những tiếng gọi nỉ non.

- Thích chứ?

Sae cúi đầu, hôn tân nương nhỏ dâm đãng. Đôi mắt Isagi mờ đi, đáp lại câu hỏi của hắn:

- Thích lắm.

Cả người Isagi bị đâm kịch liệt đến mức nhấp nhô, chiếc giường cả hai đang lâm chiến cũng rung bần bật. Một dòng nước mật ấm từ bên trong tưới ra, làm côn thịt đang chôn sâu to thêm một vòng. Bờ mông em cũng bị bóp đến sưng đỏ rồi.

Bắn ra một lần nữa, em hết toàn bộ sức lực, mồ hôi chảy dọc eo. Trên bụng còn gồ lên hình dáng đáng sợ của nam căn. Isagi chính là bị chơi đến mất hết sinh lực, như con rối bị điều khiển trong tay. Sae dùng hai ngón của mình đút vào miệng nhỏ, đùa giỡn với chiếc lưỡi. Bị kích thích cả nơi trên lẫn nơi dưới, huyệt nhỏ chín rục càng siết chặt. Hắn rít vào một hơi, tốc độ ngày một nhanh, chỉ ước muốn thao người kia đến chết đi.

Bao nhiêu năm qua, hắn chưa từng gặp một kẻ xinh đẹp như em đến vậy.

"Dừng lại...đi. Đủ... rồi mà..."

Thấy Sae chơi mãi mà vẫn chưa bắn, trong khi em đã đạt đến giới hạn. Từng cú thúc như muốn nổ tung cả thân thể này vậy.

Chát!

Bờ mông không nhân nhượng mà bị tét thẳng tay. Isgi uất ức rên rỉ, càng bị đánh thêm mấy phát nữa.

"Vừa hư vừa dâm thế này hỏi xem có đáng bị tôi phạt không? Là ai lúc nãy quyến rũ tôi?"

Hắn vuốt ngược mái tóc bết mồ hôi ra sau, chồm người xuống cắn mút vành tai em.

"Không muốn làm nữa đâu!"

Isagi ngọ nguậy cơ thể, né tránh cái âu yếm của hắn. Không vừa lòng chút nào, Itoshi Sae dùng hết bình sinh đâm thật mạnh vào lỗ huyệt đỏ mọng. Chục nhấp, rồi lại chục nhấp, cuối cùng cũng bắn. Isagi nghĩ mình có thể được tha rồi...

- Chưa xong, ngoan nào bảo bối.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net