Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe về đội tuyển quốc gia làm Isagi có chút trầm ngâm. Anh biết họ, họ thật sự là thiên tài trong giới bóng đá.

" Tôi chưa nghe về việc này trước đây, sao đột nhiên vậy."

" He he(ღ˘⌣˘ღ), em nghe nói vì công ty chúng ta có vị huấn luyện viên nào đó hút hồn mấy ảnh."

Isagi bất lực xoa trán " Nói nghiêm túc."

" Chậc, anh chả thú vị tí nào."

Cho tới khi cậu ta thấy đàn anh giơ nấm đấm vô cực lên, thái độ cà lơ phất phơ lập tức thay đổi về dáng vẻ nghiêm chỉnh.

" Thật ra thì em cũng không biết nhưng có một điều em chắc chắn, đó là Isagi-san sẽ được chỉ định làm huấn luyện viên riêng cho họ đó!ψ(`∇ ')ψ"

" Tôi?" Việc được chỉ định làm huấn luyện viên riêng cho đội tuyển quốc gia làm cơn đau đầu  của cậu tái phát. Nó chưa bao giờ trở lại từ khi cậu nhặt mấy cục sâu lông về.

"Sao sao, ngạc nhiên hông ٩(◦'꒳'◦)۶"

" A, đầu của tôi. Còn nữa, cậu có thể ngừng ngay mấy cái biểu cảm đó rồi đấy."

" Biểu cảm nào cơ ạ (灬º 艸º灬)"

" Cậu-"

[ Ting ] tiếng thang máy cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người. Tên nhóc kia như chớp thời cơ chạy vụt ra ngoài, trước khi biến mất còn hớn hở quay lại chào cậu.

" Bái bai Isagi-san, tan làm mình đi nhậu một chầu nhé!ヽ(o≧ω≦o)ノ" Rồi không chờ cậu trả lời mà lặn mất tăm luôn.

Isagi thở dài, bước nhanh về phía bàn làm việc, trong lòng thầm dự rằng hôm nay sẽ là một ngày vất vả đây.

" Tiền bối Isagi, tài liệu về ngày hôm qua đây ạ."

" Isagi-chin, tôi sao chép giùm cậu kế hoạch luyện tập rồi này."

" Isagi, tổ trưởng tổ kế hoạch cho gọi cậu"

" Isagi... Isagi-sanヽ(。ゝω・。)ノ... Isagi..."

Đúng y như dự đoán, công việc ập tới liên tục làm cậu không thể nghỉ ngơi một giây nào.

Giờ Isagi đang trên đường đến phòng giám đốc, về việc gì thì cậu biết rồi. Chắc chắn là về đội tuyển quốc gia trong cuộc trò chuyện trong thang máy.

" Isagi-kun, chúc mừng cậu đã trở thành huấn luyện viên riêng của đội tuyển quốc gia." Giám đốc nở nụ cười hiền hậu đẩy về phía cậu một chồng giấy được sắp xếp ngay ngắn.

"Đây là bản tài liệu về các thành viên trong đội, sẽ có một người nữa đồng hành cùng cậu. Chúc cậu may mắn, World Cup trông chờ vào các cậu đấy. Muhahaha-"

" Vâng, chào ngài." Isagi đóng cửa, chặn lại tiếng cười hào (đáng) sảng (sợ) của cấp trên.

Trong lòng thầm khóc 7749 lần, mấy cục lông đáng yêu của cậu tính làm sao bây giờ, không có thời gian chăm mấy đứa nhóc rồi.

____________________

" Anh về rồi đây!" 

Cố gắng chống chọi đến lúc ra về, Isagi - không bao giờ tan làm sớm - Yoichi như The Flash mà phóng như viên đạn được bắn vụt ra khỏi công ty. Nhanh đến độ vị đồng nghiệp nào đó không kịp chạm vào góc áo, ngơ ngác nhìn ra cổng (⚆ᗝ⚆).

"Meo~ anh Isagi về rùi (=˃ᆺ˂=) "

"Meow~ meo~ meo~ anh còn biết đường về à."

" Meo! Mau đi tắm đi, người anh toàn bụi thôi!"

" Anh đi làm có mệt không meo? Em mát xa giúp anh nhé meo?"

Isagi, Isagi hạnh phúc không nói được lời. Cả người cậu chìm trong bẫy mèo, vui sướng hoá thành cánh hoa toả ra xung quanh. Tất cả mệt mỏi tan biến ngay khi mấy cái măng cụt lông ấn ấn trên người cậu.

Con sen vui vẻ rờ rờ từng bé một, tất nhiên Baro sạch sẽ không cho cậu chạm vào rồi. Mèo đen lắc người vào phòng tắm, nhanh chóng ngậm vào cái khăn được nhúng nước rồi đạp chân đưa đến trước mặt cậu.

" Phải lau tay thì mới cho anh đụng."

"Rồi rồi, cảm ơn em Baro. Sạch như vậy được rồi chứ" Isagi còn không quên đưa tay ra cho mèo con nhà mình kiểm tra.

Baro đến gần, ngửi ngửi một chút rồi cọ vào tay cậu " Được rồi meo~"

"♡(。→ˇ艸←) dễ thương quá đi!!!!"

Isagi gục ngã trong sự đáng yêu này rồi, không cần kéo cậu dậy đâu.
__________________

Vì sợ mấy bé mèo đói, Isagi vội vàng tắm rồi lại chạy đi làm cơm. Hôm nay cậu quyết định sẽ làm đơn giản hơn một chút.

Thực đơn cho buổi tối hôm nay gồm:

Cơm nắm cá hồi xe nhỏ

Súp thịt bò nạc

Trứng cút luộc kèm súp lơ cắt nhỏ

~~~~Chúc ngon miệng ~~~~

Nói thật thì Isagi đang lo lắng về việc chăm những bé mèo này. Việc huấn luyện sẽ tốn rất nhiều thời gian, ở lại ngoài giờ là điều tất yếu nên cậu quyết định.

" ngày mai mấy đứa có muốn cùng đi làm với anh không?"

" Đi ạ!"

" công ty anh được đem theo thú cưng ạ meo?"

" Tất nhiên là được rồi Hiori, đồng nghiệp của anh sẽ rất vui khi thấy các em"

" Em sẽ xuất hiện thật lộng lẫy meo meo"

" E-Em h-h-hơi sợ ạ nhưng em sẽ đi ạ. Nếu những con người đó không thích thì sao đây ạ, nếu họ là người xấu thì em phải làm sao đây, em-"

" Bình tĩnh nào Tokimitsu, không cần suy nghĩ nhiều đâu, nếu em thấy sợ thì ở bên cạnh anh nhé." Isagi nhẹ nhàng vuốt lông an ủi mèo con, bé mèo này luôn luôn lo lắng mọi thứ một cách thái quá, nhưng đó cũng là một điểm đáng yêu của em ấy.

" Meow Em chẳng hứng thú chơi với mấy tên thường dân đó đâu."

______________________________

Vị đồng nghiệp nào đó: Mình không có tên 。⁠:゚⁠(⁠;⁠'⁠∩⁠'⁠;⁠)゚⁠:⁠。

Tác giả: Tôi đã trở lại rồi đây -⁠ᄒ⁠ᴥ⁠ᄒ⁠-

Phư phư phư, truyện đầu tiên trong năm 2024 đã ra lò.

Chúc các bạn có một năm mới bình an, hạnh phúc, thành công trong công việc và học tập, đạt được nhiều may mắn.

🐉CHÚC MỪNG NĂM MỚI 🐉


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net