Chap 2:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nối tiếp chương trước.

Sau khi mọi người làm xong thủ tục cho nó, họ bắt đầu nhận nó làm con nuôi do chính thằng con 'ngoan' của họ vòi họ rằng phải nhận nó làm con nuôi.Ban đầu họ (- Isagi) tưởng nó vì tự ái sẽ từ chối nhưng!... Người tính không bằng trời tính và nó đã đồng ý ngay tức thì luôn.

" Chúng ta chuẩn bị về nhà thôi."

" À mà quên giới thiệu, tên của ta là Issei Isagi, rất vui được đoàn tụ thêm 1 thành viên mới."- Issei

" Cô là Iyo Isagi, bầy giờ cháu sẽ tập gọi cô bằng mẹ đi nhé, cho quen!"- Iyo

" Chắc cậu còn nhớ tên tôi...đúng không?"-Yoichi

" À tớ còn nhớ chứ!, Chá-...Con mong mọi người sẽ tiếp đón ạ..."-Kaiser

Chết! xíu nữa thì toang con mẹ nó rồi, lần đầu tiên trở thành 1 thành viên mới của gia đình nào đó thì còn nhiều bỡ ngỡ. Nó nghĩ rằng nếu như họ đã nói nó là 1 thành viên trong gia đình ngay lúc đó rồi thì phải xưng hô lịch sự, giống như tố chất của 1 thành viên trong gia đình này chẳng hạn.Nó sẽ tạo ấn tượng không tốt mấy với những người xung quanh.

" Ehem...Như ta đã nói, chúng ta về nhà thôi."-Issei

"  Chúng ta đi bộ về sao ạ?"-Kaiser

" Pff... Không phải đâu, chúng ta sẽ đi bằng ô tô riêng đấy Kaiser!"-Iyo

" À Dạ..."-Kaiser

'Xấu hổ vãi...'-Kaiser

" Cậu không cần xấu hổ đâu."-Yoichi

Tiểu thiếu gia Isagi thì thầm 1 lượng nhỏ tiếng nói vào tai nó khiến nó giật bắn người, không phải là vì giọng nói kinh khủng quá đâu, mà do Cậu ý có giọng ngọt quá,vừa ngọt vừa êm vừa ấm, còn thơm mùi bạc hà nữa!, nói chung phê lắm, giật vì quá phê đấy thôi.Ủa mà nó đang đấu tranh tư tưởng với suy nghĩ bay bổng vươn tầm xa hơn 5000km, sao cậu biết được nó đang nghĩ gì???

'???'-Kaiser

" Cậu không cần biết tại sao tôi biết cậu nghĩ gì đâu."-Yoichi

"À...được rồi"-Kaiser

" Mà cậu họ Kaiser đúng không?"-Yoichi

" Ủa ah...đúng rùi, cậu thông minh ghê"-Kaiser

' Giới thiệu họ tên mình cho đã vô bây giờ mình hỏi lại cho chắc tại nãy ồn quá mấy ông bà già chen vào bực hết cả mình nên không nghe rõ rồi tự nhiên khen mình thông minh là sao?'-Yoichi

" Giờ tôi định nói bố mẹ cho cậu đổi họ nhưng thôi, đổi ý rồi"-Yoichi

" Tại sao vậy?.."-Kaiser

" Tên tớ xấu với  họ gia đình cậu quá hả?..."-Kaiser

" Không phải mà do tên với họ cậu hợp nhau với đẹp đến lạ thường nên tôi muốn giữ chúng như cũ thôi."-Yoichi

" Dzậy hả..?'-Kaiser

" Ừ..."-Yoichi

' Không xấu thấy mẹ.'-Yoichi

 Từ đó nó đã chính thức trở thành 1 tự luyến boi, trong khi nó đang hoang tưởng nó và cậu sẽ mãi mãi ở bên nhau thì bố mẹ cậu kéo cậu lại 1 bên góc tường tra hỏi.

" Yocchan ơi tại sao con lại không muốn thay họ của nó thành họ gia đình mình vậy:0"-Iyo

" Mẹ ăn chơi sa đọa quá nên tạo ra 1 sản phẩm khá là không khôn khéo "-Yoichi

" Nếu chúng ta cho cậu ấy mang họ của mình thì biết đâu cậu ấy lại hơn tuổi con, có thể cậu ta sẽ được làm anh cả và tài sản sẽ thuộc vào cậy ấy."-Yoichi

" Yoichi nói đúng."-Issei

' Đúng là chủ tịch tương lai của công ty mình, thông minh và sắc sảo y hệt mình vậy, chắc chắn nối nghề mình và điều hành công ty rất giỏi>)'-Issei

" Chúng ta bàn luận khá nhiều rồi, nên đi về thôi."-Issei

.


.


.


.


.


.

Tôi xin lũi mấy bấy bì nhiều lắm-)

Tui thích bé mầm quyết đoán-(

Bé bị OOC cũng sương sương thoii

bái bai:33






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngọt #segs