Thần Tượng Quốc Dân(hoàn)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mấy anh ơi, liệu anh Nhân Tuấn có tiếp tục hoạt động với chúng ta nữa không?" Lý Đế Nỗ đột ngột hỏi khiến cho mọi người đều nhìn sang, Lý Đế Nỗ lúng túng nói tiếp: "Chỉ là em có cảm giác anh ấy sẽ..."

Lý Đế Nỗ không nói ra điều đó, nhưng những người có mặt ở đây đều hiểu được ý của cậu. Lý Thái Dung sau đó cũng trả lời câu hỏi của Lý Đế Nỗ: "Anh không tiếp xúc nhiều nên không biết Nhân Tuấn sẽ quyết định như thế nào, nhưng về phía công ty có khả năng sẽ đóng băng hoạt động của em ấy..."

"Nếu là Nhân Tuấn thì cậu ấy có thể sẽ lựa chọn rời nhóm đấy ạ!" La Tại Dân lên tiếng khiến cho những thành viên của Dream đều trầm mặc, những anh lớn khác cũng nặng nề theo.

"Nhân Tuấn không nói cho mọi người biết hả?" Tiền Côn đột nhiên hỏi một câu khiến cho mọi người kinh ngạc.

"Chuyện gì anh?" Lý Mẫn Hưởngkinh ngạc nhìn Tièn Côn, hình như anh chưa thấy Hoàng Nhân Tuấn tiếp xúc quá thân mật với Tièn Côn mà nhỉ.

"Tư Thành, Thần Lạc??" Tièn Côn quay sang nhìn hai thành viên người Trung khác.

"Không ạ." Đổng Tư Thành và Chung Thần Lạc đồng loạt lắc đầu.

"Rốt cuộc Nhân Tuấn đã nói gì?" Doyoung không chờ được nữa gấp rút hỏi.

"Thì Nhân Tuấn trước khi trở về Trung Quốc đột nhiên nói với em là..." Tièn Côn ngập ngừng muốn nói ra, anh không biết mình có nên nói hay không khi Hoàng Nhân Tuấn không nói với những người khác.

"Rốt cuộc có chuyện gì vậy anh!" Lý Đế Nỗ lần này không giữ được sự điềm tĩnh của mình mà lo lắng hỏi, La Tại Dân thấy Lý Đế Nỗ xúc động như vậy liền vỗ vai trấn an anh.

Tièn Côn suy nghĩ một chút rồi nói tiếp: "Em ấy nói 'Tiếc quá, vẫn chưa có cơ hội hoạt động cùng unit với anh' còn bảo là em ấy sẽ ủng hộ những hoạt động trong tương lai của mọi người."

"Đây là có ý gì?!" Từ Anh Hạo vừa có vẻ hiểu, lại vừa như không hiểu.

Lý Đông Hách thở dài nhìn những khuôn mặt đần ra của mấy anh nhà mình: "Ý của cậu ấy là tiếc vì chưa hoạt động cùng với những thành viên người Trung khác và tương lai cũng không thể hoạt động với tư cách là thành viên của NCT. Nói thẳng ra là Nhân Tuấn đã có ý định RỜI-NHÓM."

____________________________________

"Em thật sự muốn chấm dứt hợp đồng trước thời hạn sao?!" Thái Nguyên hỏi Hoàng Nhân Tuấn thêm một lần nữa để chắc chắn quyết định này không phải là cậu nhất thời xúc động nói ra.

Hoàng Nhân Tuấn gật đầu: "Đúng ạ!"

"Không phải em rất thích cái nghề này sao? Sao đột nhiên lại muốn từ bỏ?" Thái Nguyên tiếp tục hỏi, Thôi Mẫn Kỳ đứng im lặng kế bên không nói gì, cũng không có ý tứ can thiệp vào cuộc nói chuyện của hai người.

"Không phải em từ bỏ, em chỉ là hơi mệt mỏi khi phải tồn tại trong nền công nghiệp giải trí của Hàn Quốc. Em muốn sống tự do tự tại một chút thôi, em muốn được hát thì hát, muốn nhảy thì nhảy, muốn làm gì thì làm không cần phải câu nệ bất cứ thứ gì!" Hoàng Nhân Tuấn lắc đầu cười cười, hơn hết là cậu mệt mỏi khi bản thân bị kéo vào câu chuyện tình cảm của đám người kia.

"Thế cậu có đủ tiền để bồi thường hợp đồng không?" Thôi Mẫn Kỳ cũng không nhịn được mà lên tiếng.

Hoàng Nhân Tuấn lắc đầu: "Em không biết nữa."

"..."

"Em yên tâm nếu không đủ thì nói với chị, chị cho em mượn, trả bằng người cũng được." Thái Nguyên vỗ ngực nói, Thôi Mẫn Kỳ nghe được câu cuối liền tiến đến đánh vào đầu Thái Nguyên, Thái Nguyên bị đánh liền quay sang lườm Thôi Mẫn Kỳ.

Hoàng Nhân Tuấn cười chỉ nhìn hai người rồi không nói gì nữa, Thái Nguyên và Thôi Mẫn Kỳ biết cậu đã có sẵn dự tính riêng cho mình nên cũng không nói nhiều nữa. Hoàng Nhân Tuấn tranh thủ ở lại với ông bà nguyên chủ vài ngày, rồi cùng hai người kia trở về Hàn Quốc ngay sau đó.

____________________________________

Những ngày sau đó trên mọi phương tiện truyền thông đều xuất hiện bóng dáng của Hoàng Nhân Tuấn, đa số những bài báo đều khơi gợi về quá khứ bi thảm của nguyên chủ. Những lời thương tiếc cùng khích lệ của một số trang báo, cũng như người hâm một như tạo ra hiệu ứng đám đông khiến cho người qua đường có cái nhìn tốt về Hoàng Nhân Tuấn hơn. Cậu biết đây cũng có chút ít công sức của bộ phận truyền thông bên phía công ty, Hoàng Nhân Tuấn cũng không có ý kiến gì dù sao việc này cũng có lợi cho cậu.

Bên cạnh những nhận xét tích cực đó cũng đi kèm những lời tiêu cực. Nhiều người qua đường trộn lẫn với anti bắt đầu công kích và nghi ngờ tính hướng của Hoàng Nhân Tuấn. Bọn họ cho rằng nếu cậu đã quan hệ với một người đàn ông có khả năng sẽ bị ảnh hưởng đến xu hướng tình dục, và không ngừng soi mói hành vi của cậu đối với những thành viên khác trong nhóm. Đối với loại chuyện này Hoàng Nhân Tuấn cũng không có ý kiến gì vì điều bọn họ nghĩ là sự thật. Cậu sống ở Hàn Quốc cũng kha khá thời gian nên có thể hiểu được đối với định kiến về đồng tính luyến ái ở đây, vẫn là im lặng thì tốt hơn. Hoàng Nhân Tuấn đột nhiên tò mò về nội dung cốt truyện, không biết bọn họ đối mặt với việc này khi ở cốt truyện gốc như thế nào nhỉ?

Hoàng Nhân Tuấn trở về trong im lặng ngay cả phóng viên hay fan đều không biết hướng đi của cậu. Hoàng Nhân Tuấn xách hành lí của mình trở về KTX, trong KTX hoàn toàn không có bóng dáng của những người khác, cậu đoán có lẽ họ đã đến phòng tập rồi. Cậu nhanh chóng trở về phòng của mình rồi nằm phịch xuống giường ngủ một giấc. Đến khi tiếng động ồn ào phát ra từ bên ngoài Hoàng Nhân Tuấn mới tỉnh dậy, cậu khẽ vươn người chờ đợi một cuộc tấn công của những thành người kia.

Những người khác sau khi trở về thấy giày của Hoàng Nhân Tuấn trên kệ liền quăng hết đồ đạc sang một bên, rồi chạy nhanh về phía phòng của cậu. Rầm. Cánh cửa được mở ra một cách thô bạo, Hoàng Nhân Tuấn đưa mắt nhìn Lý Đông Hách vẫn đang trong tư thế đạp cửa, cùng Lý Đế Nỗ nhanh tay hơn một bước đã mở được cửa ra.

"Ồ, cánh cửa là loại xịn nhỉ!" Hoàng Nhân Tuấn thấy cánh cửa phòng phải chịu tác động lực mạnh đến như vậy mà vẫn không có chút sứt mẻ nào liền cảm thán.

" Hoàng Nhân Tuấn!!!!!!" Lý Đông Hách dùng giọng nói cao chót vót của mình lớn tên cậu.

"Hét cái gì mà hét, người ngồi ở đây này!" Hoàng Nhân Tuấn bị giọng nói của Lý Đông Hách làm choáng váng liền tức giận quát.

"Anh Nhân Tuấn..." Chung Thần Lạc và Phác Chí Thịnh ngó đầu ra nhỏ giọng gọi Hoàng Nhân Tuấn, cậu quay sang nhìn hai đứa nhóc rồi nhìn bốn người còn lại đều nhìn chằm chằm vào cậu khẽ thở dài.

"Hai đứa ra ngoài đi, bọn anh nói chuyện một lát." Lý Mẫn Hưởng đuổi Chung Thần Lạc và Phác Chí Thịnh ra khỏi phòng, Chung Thần Lạc và Phác Chí Thịnh biết được mấy anh mình chuẩn bị nói chuyện quốc gia đại sự nên nhanh chóng rời khỏi, sau đó còn cẩn thận đóng cửa phòng lại.

"Cậu muốn nói gì với bọn mình?" La Tại Dân im lặng từ đầu bỗng lên tiếng nói.

Hoàng Nhân Tuấn cười như không cười nhìn bọn họ: "Cái này phải hỏi mấy người rồi, không phải là muốn theo đuổi tôi sao, cạnh tranh công bằng gì đó."

"Cậu biết rồi sao..." Lý Đông Hách cười gượng gạo nói.

"Nhân Tuấn, anh rút lui rồi." Lý Mẫn Hưởngcười khổ nói.

"Nhưng không phải anh cũng làm ngơ khi bọn họ nói muốn theo đuổi tôi sao?!" Hoàng Nhân Tuấn lạnh lùng nhìn Mark, anh không phản bác lại được lời nói của Hoàng Nhân Tuấn, vì chính anh là người dung túng cho những hành động của ba đứa nhóc kia.

" Nhân Tuấn, bọn mình..." Lý Đế Nỗ định nói gì đó thì bị Hoàng Nhân Tuấn xen ngang: "Nói cũng thật nực cười, ba người dựa vào đâu mà nói thích tôi chứ?!"

"Nếu tôi không lầm đối tượng ban đầu của Lý Mẫn Hưởng là Lý Đông Hách, Lý Đông Hách là Lý Mẫn Hưởng, La Tại Dân là Lý Đế Nỗ, Lý Đế Nỗ là La Tại Dân. Vậy thì các người nói xem vì sao lại đột nhiên chuyển hướng sang tôi rồi." Hoàng Nhân Tuấn chỉ chỉ vào hai cặp đôi giễu cợt nói.

Lý Đông Hách định nói gì đó lại bị cậu chen ngang: "Cũng đừng nói cái gì mà vốn dĩ ban đầu người các người để ý là tôi, cái gì mà phải làm vậy mới loại bỏ được những đối thủ khác, rồi cái gì mà bản thân đột nhiên nhận ra người mình thích thật sự là ai. Tình yêu trong mắt các người trẻ con đến như vậy sao?"

Cả bốn người bị sự thẳng thắn của Hoàng Nhân Tuấn khiến cho ứ họng, cậu nhìn những khuôn mặt rối bời cười khẽ: "Lý Đông Hách, La Tại Dân và cả Lý Đế Nỗ, ba người có lẽ biết người tôi yêu là anh Mark."

Cậu dừng lại quan sát biểu cảm của bọn họ, đến khi thấy sắc mặt tái nhợt của bọn họ mới hài lòng nói tiếp: "Nhưng vì sao tôi và anh Mark lại lựa chọn từ bỏ đối phương...?!"

"Là vì bọn tôi đủ trưởng thành để hiểu được hậu quả của đoạn tình cảm này. Mark thích tôi nhưng anh ấy biết một khi chuyện này bại lộ trước công chúng, thì không chỉ cả hai mà cả nhóm lẫn công ty đều phải gánh hậu quả của nó." Hoàng Nhân Tuấn dừng lại một lát chờ đợi bọn họ lên tiếng, nhưng đáp lại cậu là sự im lặng cùng những khuôn mặt bối rối của bọn họ.

Hoàng Nhân Tuấn khẽ thở dài rồi nói tiếp: "Cả ba người đã bao giờ nghĩ mình phải đối mặt với thế giới bên ngoài như thế nào khi công bố tình yêu đồng giới của mình chưa? Có nghĩ đến hậu quả của nó chưa? Chưa đúng không?!"

"Nếu ba người vẫn kiên trì vì tình yêu của mình thì tôi cũng không có ý kiến gì, chỉ là hy vọng các người đối tượng đi thôi, theo đuổi tôi không có kết quả đâu! Vì Hoàng Nhân Tuấn hiện tại chỉ yêu bản thân mình mà thôi!" Hoàng Nhân Tuấn nhoẻn miệng cười, bốn người nhìn khuôn mặt tinh tế vừa quen thuộc lại vừa có chút xa lạ đáy lòng đột nhiên cảm thấy người trước mặt đã không còn là Hoàng Nhân Tuấn của trước đây nữa.

"Cậu thật sự sẽ rời nhóm sao?!" La Tại Dân đột nhiên hỏi một câu khiến cho Hoàng Nhân Tuấn có chút kinh ngạc.

Hoàng Nhân Tuấn chỉ kinh ngạc trong tích tắc liền bình tĩnh trở lại: "Mọi người biết rồi sao. Đúng vậy, hiện tại tôi đang bàn bạc vấn đề hợp đồng với công ty."

"Tại sao...?!" Phác Chí Thịnh và Chung Thần Lạc nghe lén bên ngoài , cả hai nghe đến chuyện Hoàng Nhân Tuấn đang bàn bạc với công ty về chuyện rời nhóm liền mở cửa xông vào.

"Còn vì sao nữa!" Hoàng Nhân Tuấn giật giật khoé môi nhìn hai đứa nhóc nhiều chuyện thất thố.

"Chuyện đó không phải lỗi tại em mà..." Lý Mẫn Hưởngyếu ớt nói.

"Chỉ là tôi không muốn làm thần tượng nữa thôi!" Hoàng Nhân Tuấn khẽ nhún vai.

"Không cho anh đi, huhu." Phác Chí Thịnh cùng Chung Thần Lạc nhào đến ôm cứng ngắc cậu, Hoàng Nhân Tuấn bất đắc dĩ vỗ vai hai đứa nhóc đang ỉ ôi trong lòng cậu.

"Nhất định phải rời nhóm thật sao?" Lý Đông Hách mím môi hỏi lại cậu, lần này Hoàng Nhân Tuấn cũng lười nói nên chỉ nở một nụ cười đầy ý vị nhìn Lý Đông Hách.

"Tạm biệt!" Hoàng Nhân Tuấn đẩy hai con người đang ôm cậu ra, rồi nở một nụ cười dịu dàng nhìn sáu con người trước mặt nói lời tạm biệt.

________________________________

Ngày XX/10/2018, SM Entertainment đưa ra thông báo NCT-Hoàng Nhân Tuấn sẽ chấm dứt hợp đồng với công ty chủ quản là SM Entertainment, đồng thời công ty cũng cảm ơn những đóng góp của nam thần tượng trong suốt thời gian qua và sẽ ủng hộ những hoạt động trong tương lai của nam thần tượng. Tin tức được đưa ra khiến cho cộng đồng fan hâm mộ một phen chấn động, nhiều ngày trôi qua nhưng nhiều fan hâm mộ vẫn chưa tin vào sự thật này. Cùng lúc đó, nam thần tượng cũng đăng một bài viết trên trang Weibo cá nhân để xoa dịu những người đã ủng hộ cậu trong suốt thời gian qua.

[Xin chào, mình là Hoàng Nhân Tuấn đây!

Có lẽ mọi người đều khá sốc và tức giận khi nhìn thấy những gì mà công ty thông báo. Những ngày qua mình đều cảm nhận được tình cảm to lớn của mọi người dành cho mình và mình rất biết ơn vì điều đó.

Nhưng mà buổi tiệc nào cũng sẽ tàn đúng không! Xin cho phép mình được chọn một cách hèn nhát như vậy để rời đi, vì mình hiểu rõ bản thân không thể tiếp tục cuộc hành trình này cùng những thành viên khác được. Hy vọng mọi người hiểu cho quyết định của mình!

NCT là gia đình của mình và mình sẽ luôn luôn ủng hộ những hoạt động của nhóm trong tương lai! Cảm ơn mọi người rất nhiều!💚]

Ngay sau khi Hoàng Nhân Tuấn đăng tải bài viết đó thì những tài khoản saesang của nguyên chủ cũng đăng bài viết tôn trọng quyết định Hoàng Nhân Tuấn và đưa ra thông báo dừng hoạt động, những fansite lớn nhỏ khác của nguyên chủ cũng lần lượt đưa ra thông báo ngay sau đó.

Hoàng Nhân Tuấn trở về quê của nguyên chủ đã được một khoảng thời gian, cậu nhìn một loạt biến hoá trên mạng liền thở ra một hơi, cậu khẽ đưa mắt nhìn ra ngoài bên ngoài, bầu trời hôm nay thật đẹp.

"Nhân Tuấn à, ra xem cà rốt ông bà trồng to chưa này!" Ông của nguyên chủ gọi lớn Hoàng Nhân Tuấn đang ngồi ngẩn người bên cạnh cửa sổ.

"Vâng ạ!" Hoàng Nhân Tuấn nghe ông bà gọi mình liền tức tốc chạy ra, cậu vui vẻ cùng làm vườn với ông bà Hoàng. Mọi thứ ở đây khiến Hoàng Nhân Tuấn cảm thấy thật yên bình, những căng thẳng, lo toan của cậu đều được xoa dịu không ít, Hoàng Nhân Tuấn bình bình an an mà sống cùng với ông bà Hoàng. Vài năm sau đó ông bà Hoàng cũng lần lượt qua đời, Hoàng Nhân Tuấn để tang ba năm cho ông bà rồi cũng tự tử để rời khỏi thế giới này. Với cách làm này của cậu khiến cho hệ thống tức giận suýt nữa tắt nguồn. Tin tức tự sát của Hoàng Nhân Tuấn cũng bị ai đó ém đi, mãi sau này người ta mới hay biết cậu đã qua đời nhiều năm về trước.

___________________________________

Hàn Quốc, năm 2020.

"Hai cậu nói xem vì sao lúc đó Nhân Tuấn lại dứt khoát như vậy?" Lý Đông Hách cùng La Tại Dân và Lý Đế Nỗ đứng trên sân thượng nơi mà Hoàng Nhân Tuấn và Lý Mẫn Hưởngđã hẹn gặp nhau lúc trước, cả ba đều đã trưởng thành hơn trước đây rất nhiều.

"Có lẽ là vì cậu ấy muốn được tự do." Lý Đế Nỗ cười khổ khi nhớ đến con người cứng đầu khi ấy.

"Cũng có thể vì cậu ấy không còn vướng bận thứ gì ở đây nữa..." La Tại Dân hiện tại đã trầm hơn trước rất nhiều, anh cũng ít khi biểu lộ cảm xúc của mình phía sau ống kính.

Lý Đông Hách cười khổ: "Cậu ấy đúng là khiến cho người khác phải nể phục mà!"

Lý Đế Nỗ và La Tại Dân không nói gì ngầm đồng ý với Lý Đông Hách, cả ba người đứng trầm ngâm không hẹn mà nhìn về một hướng, nơi mà mặt trời đang lặn dần.

______________________________________

Hoàng Nhân Tuấn trở về không gian hệ thống liền bị hệ thống cầm chổi lông gà quất tới tấp, cậu nhanh chóng né đi những cú đánh của hệ thống.

[Tức chết bổn hệ thống rồi!!!] Hệ thống thấy cậu né được liền quăng cây chổi lông gà đi.

"Thôi mà, ở lại cũng có làm gì nữa đâu, với lại tự sát cũng không đau mà!" Hoàng Nhân Tuấn thấy hệ thống quăng cây chổi lông gà đi liền đứng lại cười hì hì nói.

[Nếu không phải vì tôi có lương tâm nên mới bỏ đi cảm giác đau đớn cho cậu hay sao!!! Cũng tại vì cậu không chịu làm thêm nhiệm vụ nên mới dư nhiều thời gian đến vậy đó!!!] Hệ thống nghe cậu nói liền tức giận trở lại bay đến đánh vào đầu cậu, Hoàng Nhân Tuấn thấy hệ thống thật sự tức giận liền im lặng không nói gì nữa.

[Họ tên: Hoàng Nhân Tuấn.

Chấm điểm thế giới: C.

Nhiệm vụ phụ tuyến: Không hoàn thành.

Hệ thống cho điểm: 3000.

Giá trị sinh mạng hiện tại: -28000.]

"Ha, khi nào mới đủ 100000 điểm đây!" Hoàng Nhân Tuấn nhìn giá trị sinh mạng của mình vẫn còn âm mà thở dài.

[Nếu muốn được nhiều điểm hơn thì kí chủ làm thêm nhiệm vụ đi!] Hệ thống nghiến răng nghiến lợi nhìn Hoàng Nhân Tuấn.

[Chuẩn bị đến thế giới tiếp theo...]

[3]

[2]

[1]

[Bắt đầu dịch chuyển.]

____________________________________

"Chủ nhân!" Hai người từ trong khoang năng lượng bước ra hành lễ với một người đang đứng sẵn ở đó, người được hành lễ kia là vị chủ nhân của toàn bộ hệ thống được nhắc đến.

"Sau này phải trông cậy vào hai người rồi!" Vị chủ nhân đó mỉm cười nói, âm thanh có phần dịu dàng.

"Đây là việc bọn tôi nên làm ạ!" Hai người người kia khiên tốn nói, vị chủ nhân đó phất tay ra hiệu bọn họ rời đi, hai người cuối người rồi trở về khoang năng lượng của hệ thống. Vị kia nhìn hai người rời đi rồi nhìn về phía màn ảnh lớn khẽ nở một nụ cười không rõ ý vị.

____________________________________

Huheo, xin lỗi mọi người vì ra chương mới trễ nha(╥﹏╥)
Vẫn là không có hứng viết í(༎ຶ ෴ ༎ຶ)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net