Sự cố

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2
Minseok đang trên đường quay về kí túc xá cùng với Hyeonjun, thì bỗng Hyeonjun dừng lại

-Minseok em ở yên đây nha tớ đi đây một lát

-Ò okay

-Nhớ ở yên đó nha đừng chạy lung tung!

-Tớ biết rồi

Hyeonjun chạy đi nhưng cũng không quên nén lại vài giây để dặn dò Minseok,Minseok đứng bơ vơ trên vỉa hè cứ đứng lắc lư qua lại

-Hmmmm~~không biết cậu ấy đi đâu vậy nhỉ

Minseok bỗng chú ý đến một cậu nhóc đang chạy theo quả bong bóng bay lượn lờ, nhưng mà có điều quả bóng ấy đang nằm ở ngoài đường lộ thấy thế Minseok liền đi đến cạnh cậu bé

-Này bé, không được đi ra đường đâu đó

-D..ạ? Nh..ưng mà b..ong bóng của e..m

-Để anh lấy giúp em nha

Minseok ngó nghiêng thấy đã bớt xe qua lại,Minseok đi đến cầm lấy quả bóng, cậu quay lại chuẩn bị đi vào thì

-Này tránh ra!

Một chiếc môtô lao nhanh đến,Minseok ngã xuống.

Hyeonjun trên tay cầm con gấu bông cinnamoroll quay lại thì ra là từ nãy đến giờ Hyeonjun chợt thấy một cửa hàng bán gấu bông trong đó còn có con gấu mà cậu thích nên hắn mới lật đật đi như thế,vừa quay lại chỗ cũ,ngó nghiêng xung quanh thì lại chẳng thấy cậu đâu

-Hức đ..au huhuhuh

Bỗng có tiếng khóc, Hyeonjun quay đi ngó lại thì cuối cùng cũng thấy em ở đâu, nhưng mà có vẻ chuyện gì đó không ổn cho lắm hắn tức tốc chạy đến

Minhyung đang phóng trên con môtô dạo chơi thì bỗng va phải ai đó,may mắn là chỉ sượt qua người chứ chưa quá,quay lại phía sau người kia tay thì cằm quả bóng bay ngồi bệt dưới đất, Minhyung lo lắng bước xuống xe đi đến

-Này nhóc có sau không vậy!

Nhìn cái người nhỏ con bên dưới nên G cứ nghĩ đó là một đứa con nít, nhìn xuống bên dưới phần đầu gối của người kia đang bị sướt,máu chảy ra.Người kia bắt đầu bật khóc Minhyung càng thêm hoảng loạn ,dìu người đó lên ngồi trên vệ đường, người kia vẫn không ngừng khóc

-Hhuhu...hức hic oa oa đ...au qu..á Hyeon...jun !!!

-Này nhóc đừng khóc nữa mà༎ຶ⁠‿⁠༎ຶ

Minhyung đưa tay lên lau nước mắt trên má cậu

Minhyung không còn biết phải làm sao,bỗng có một cách tay đặt lên vai G làm G giật nảy mình

-Hyeonjun hả !? Hyeonjun à!!giúp tao với tao lỡ đụng trú-

Chưa nói dứt câu Minhyung đã thấy Hyeonjun trước mặt cậu, Hyeonjun đưa tay bợ lấy hai má cậu rồi xoa xoa

-Em đừng khóc nữa, một chút nữa sẽ hết đau

-Hức..huhuhu đ..au lắm

-Em phải đi băng bó chứ, nếu em cứ khóc hoài như vậy mà không đi băng bó thì nó sẽ nhiễm trùng có khi em sẽ phải bỏ chân đi đó!

-Hic.. thật sao?

-Tớ có bao giờ nói dối em đâu? vậy nên ngoan nín nhá

-Ừmm.../gật đầu/

Minhyung bàng hoàng nhìn Hyeonjun

oắt tờ phắc?thằng này chắc chắn không phải là Hyeonjun! Hyeonjun thế quái nào mà dịu dàng như thế?rốt cuộc là sao đây

-Hyeonju..n cậu đưa này cho cậu nhóc đằng kia giúp tớ..

Minseok đưa quả bong bóng đến trước mặt Hyeonjun rồi chỉ đến cậu bé đang đứng ở đó không xa

-Rồi để tớ

Minhyung đứng nhìn Hyeonjun cõng người kia trên người mà vẫn chưa hết bàng hoàng, không tin nổi đây là thằng bạn của mình,rốt cuộc người đó là ai? mà có thể khiến Hyeonjun thành như thế.

2 anh trai yêu quý của em cún

Khk
Minseokie!

Rms
Dạ?

Khk
Em còn làm như không
có chuyện gì hết hả?
Nghe bảo em vừa
bị tai nạn xe đúng không?!
có bị thương nhiều không?
sao lại không báo anh?
đã thế còn không trả
lời điện thoại
em tính để anh lo lắng

cho em đến chết đấy à

Kkh
Gì chứ?sao em không biết
việc này vậy? Minseokie
em có bị làm sao không?

Rms
D...ạ sao Hyukkyu hyung biết? Hyeonjun
nói cho anh ạ?
ưuu ghét Hyeonjun! 😠

Khk
Minseokie!
việc ai nói không quan trọng
điều quan trọng là em đó!
nếu em có việc gì thì anh
biết sống làm sao đây hả?

Rms
Anh nói gì mà nghe

đáng sợ thế,em chỉ
bị sướt đầu gối
một xíu thôi ạ không
sao hết:<<

Kkh
Có chắc là không sao
không?Anh hỏi nhóc Wooje
xem thử đấy

Rms
Em nói thật mà ạ!
anh cần gì phải
hỏi Wooje chứ,anh
không tin bé ạ ?

Kkh
Không

Khk
Ngày mai anh sẽ về nước

Rms

Ơ sao lại đột ngột thế
ạ?Còn công ty
của anh thì sao...

Khk
Để em một mình
anh không yên tâm
công ty cứ để người
khác quản lý, ngày
mai em về nhà đi nhé
đừng ở kí túc xá nữa

Rms
Dạ...vâng, vậy Kwanghee Hyung
có về cùng không ạ?

Kkh
Sao lại không
ngày mai anh về mà
thấy người em bị thương ở
bất kì chỗ nào khác thì em
chết với anh

Rms
Dạa༎ຶ⁠‿⁠༎ຶ

-----

Minseok sau khi đến chỗ băng bó, cả hai tạm biệt Minhyung rồi bắt đầu quay về kí túc xá, Hyeonjun cõng Minseok trên lưng được một lúc thì thấy yên tĩnh,quay lại nhìn thì thấy cậu đã ngủ say sưa, nhìn khoé mắt đỏ hoe,mũi cũng còn hơi đỏ vì chắc lúc nãy cậu đã khóc hơi lâu đó, nhưng mà nhìn dễ thương lắm đó..

Ước gì Minseok cứ ở bên cạnh hắn mãi như thế này thì hay biết mấy


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net