#9 : Tình.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Pặn thích xem H lắmk chớ giề, chòi khỏi chối mình biết tất. Bạn muốn thấy Haji-chan bị chúng nó đè ra bã chớ giề, ôi thôi mình biết mà đừng chối😼. Nếu pặn thật sự muốn có H thì....đây éo phải nơi dành cho bạn=))).

// Warning // H hụt=))).

---------------------

Haruchiyo Sanzu họ tên thật là Haruchiyo Akashi, hắn là con thứ của nhà Akashi và là một tên điên chính hiệu trong mắt em. Hắn không những ồn ào mà còn hay sử dụng chất cấm như là một liều thuốc an thần. Em đã từng tự hỏi tại sao mình lại làm người yêu hắn, chắc do em mù.

--------

-"Này Kokonoi lấy giùm tao ly nước coi!" ở trong căn cứ của Phạm Thiên ngay tại phòng họp, có hai con người mộ trắng một hồng đang ngồi trong đó, phải là Haruchiyo Sanzu-No.2 của phạm thiên và là con chó điên trung thành của Manjirou Sano- cùng với hắn là Hajime Kokonoi-Là thành viên cốt cán của Phạm Thiên-.

-"Mày bị phế à?" Kokonoi chẳng buồn nghe hắn nói mà cứ dán mặt vào máy tính để tiếp tục công việc của mình. Sanzu vừa đi làm nhiệm vụ về, hắn đang khá bực bội vì tên kia quá khó nhằng, khó khăn lắm với giết được tên đó, không những vậy hắn còn bị cướp mất một lô hàng do thuộc hạ của tên đó làm, giờ lại gặp em như thế hắn liền tức giận đập bành một cái mạnh.

-"Tao bảo mày lấy thì làm nhanh đi!" Em lơ hắn đi và vẫn tiếp tục với cái laptop trên bàn. Điều này đã thành công chọc giận hắn, ai chả biết thằng này máu chó đến mức nào cơ chứ? Từ vụ của đội trưởng ngũ phân đội cũ của Touman là biết hắn điên tới mức nào rồi.

-"Đừng động vào tao thằng điên" Cảm nhận được một bàn tay thô ráp và lạnh lẽo chạm vao vai mình cùng với mùi máu tanh xộc thẳng vào mũi, em liền biết tên này chẳng có ý tốt gì rồi. Nhưng em quá ngây thơ chăng? Đã gọi hắn là 'Thằng Điên' mà còn để yên không phản kháng gì trừ lời nói thì cũng chả tác dụng gì.

-"Tao bảo bỏ cái tay mày ra!" Sau một lúc để yên cho hắn mò mẫn khắp cơ thể cuối cùng em cũng phảng kháng mà giữ tay hắn lại, nhưng sức em đọ kiểu quái gì với sức hắn cơ chứ? Hắn đua tay lên chiếc cổ xinh đẹp của em rồi nhẹ nhàng bóp lấy nó.

-"Tao kêu mày lấy ly nước cho tao, nhưng mày lại bơ lời nói của tao sao?" chất giọng trầm của hắn cất lên, kèm theo việc tay hắn càng lúc càng siết chặt cổ em. Cảm thấy khó thở em liền thụi một cú chỏ tay vào bụng hắn, hắn cũng đau mà bỏ ra ôm bụng.

[Cạch]

Cửa phòng mở ra theo sau chính là các thành viêm cốt cán của Phạm Thiên, em nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh mà nhìn vào Laptop, Sanzu chả muốn dừng lại đâu nhưng sếp đang ở đây hắn không thể bảo thủ với Kokonoi được nên đành ngậm ngùi về chỗ ngồi.

-"Mới giở trò biến thái hay gì mà ôm bụng thế anh bạn" Haitani Ran- anh cả nhà Haitani và là thành viên cốt cán của Phạm Thiên lên tiếng cà khịa khi thấy Sanzu đang cọc.

-"Im đi thằng đầu tím!" hắn bực dọc đáp lại, Ran chúng chẳng quan tâm thêm mà đi lại chỗ ngồi kế bên Hajime. Những người con lại cũng đồng loạt về chỗ chả ai thèm ngó tới cái tên Sanzu đang càm ràm chuyện gì đấy.

-------------

-"Kokonoi đợt giao dịch lần này mày đi đi!" tất cả mọi người đều sững sờ với quyết định của Manjirou vì đây là một cuộc giao dịch khá nguy hiểm, tên khách hàng kia lại được biết đến như một tên fuck boy biến thái nữa.

-"TAO PHẢN ĐỐI!" Sanzu lần đầu tiên trong cuộc đời làm trái ý của 'Vua' hắn luôn đặt 'Vua' lên đầu nhưng người hắn yêu không thể mạo hiểm như vậy được. Những người xung quanh cũng đồng loạt gật đầu biểu thị đồng ý với Sanzu.

-"Được, tao sẽ cố giao dịch nhanh nhất có thể!" khác với những tên kia, Hajime hoàn toàn hào hứng về đợt giao dịch này...vì sao á? Thứ mấy tháng liền chỉ cắm mặt vào cái laptop xem, không lên độ mới là lạ.

-"KOKONOI TAO KHÔNG CHO PHÉP MÀY ĐI!!!!" Sanzu điên tiết thật rồi, hắn chồm đến nắm lấy cổ áo Hajime mà gằng giọng quát lớn, Ran kế bên nhanh chóng ngăn hắn lại trước khi hắn làm em bị thương.

-"Tao là thành viên cốt cán của Phạm Thiên mắc cái đéo gì không được đi?" Hajime giữ một vẻ mặt khá bình tĩnh mà nói. Manjirou thấy khó chịu liền tiến đến đạp Sanzu một cái...Ran đang ngăn cũng bị đạp theo.

-"Tao là đã quyết định rồi, đừng làm trái lệnh của tao Haru" cậu vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào Sanzu, hắn cũng biết sợ mà im lặng chẳng ý kiến gì thêm.

-"Thế tao đi cùng a- Mày sẽ đi cùng một tên người mới." Hajime tính hỏi thì Manjirou đã nhanh chóng trả lời, Sanzu kế bên thật sự đang muốn lên tiếng nhưng Ran lại giữ hắn lại mà bịt mồm hắn, nhìn mặt Manjirou hầm hầm như vậy có điên tới mức nào cũng nên biết đừng cãi lời.

-------------------

Cuộc giao dịch diễn ra khá là thuận lợi, không quá khó khăn. Trên đừng về cùng tên người mới thì họ đột nhiên bị chặn xe ở một khúc đường vắng, trong khi Hajime còn đang bất ngờ không nói nên lời thì tên người mới lại nở một nụ cừi nham nhở. Hắn búng tay một cái, cửa xe được mở toang ra sau đó có một tên vồ đến Hajime lôi em ra ngoài, nhận được nguy hiểm em liền kháng cự nhưng một tên nào đó đã dùng lực đánh vào đầu em một cái mạng, cơn đau đột nhiên ập tới khiến em nhíu mày rồi từ từ mất đi ý thức...

"Tôi đã đợi em lâu lắm rồi...báu vật của Phạm Thiên à~" đó là những lời cuối em được nghe trước khi hoàn toàn mất đi ý thức.

--------------------

-"Ưm..." em từ từ tính dậy, phía sau gáy vẫn còn rất đau. Em khó khăn di chuyển nhưng có thưa gì đó đang giữ em lại, mở mắt ra nhìn xung quanh em thấy rằng đây là một nơi xa lạ, căn phong được bố trí khá đẹp mắt dường như em đã thấy ở đâu đó. Một luồn khí lạnh lẽo làm bất giác rung mình rồi lại nhận ra tình cảnh của mình lúc này, hai tay em được cột chặt trên đầu giường, trên người chỉ mặc độc nhất một cái áo sơ ki mỏng. Cố gắng ngồi dậy rồi nhìn xung quanh, mắt em đảo trúng cái ghế sofa màu rượu bắt mắt, trên đó là một chàng trai...nhìn rĩ hơn thì em nhận ra hắn là tên người mới ở Phạm Thiên cũng chính là tên đi làm giao dịch với em. Trừng mắt nhìn hắn em lên tiếng:

-"Mày làm gì vậy? Mau thả tao ra!" Hắn chả quan tâm tới lời nói của em, đứng dậy khỏi cái sofa hắn từ từ tiến đến gần em, đưa tay lên chạm gương mặt xinh đẹp đang khinh bỉ hắn rồi cất tiếng.

-"Hajime à...Mày quá thật là một cực phẩm của Phạm Thiên đấy~ Gương mặt xinh đẹp thế này mà không rên rỉ dưới thân một tên nào đó mỗi đêm thì tiếc lắm a~~" những lời hắn nói ra càng lúc càng khiến em khinh bỉ hắn hơn, vung chân tính đạp một cái thì chân em liền bị giữ lại, vung tay tát thẳng vào mặt em một cách không thương xót làm khóe môi bật máu. Em trợn mắt nhìn hắn nhưng chưa kịp làm gì thì hắn lại mạnh bạo kéo chân em làm em ngã người ra phía sau.

-"Thằng chó thả tao ra!".

-"Mày vẫn mạnh mồm nhỉ? Để xem mày còn mạnh mồm được tới bao lâu!" hắn lại vung tay tát vào mặt em rồi lại lấy ra một viên thuốc, trước tiên hắn ngậm viên thuốc rồi cúi người hôn lấy em. Em kháng cự ngậm chặt môi không cho hắn đưa lưỡi vào trong nhưng hắn lại nhéo vùng eo của em một cái khiến em đau mà rên lên đồng thời hắn cũng đưa lưỡi mình vào khoan miệng em. Dùng lưỡi đẩy viên thuốc vào trong mà bắt em nuốt lấy nó, tay hắn không yên phận mà sờ soạng khắp cơ thể của em...sau vài phút khi đã chắc chắn em nuốt viên thuốc rồi hắn mơi buông tha mà rời khỏi đôi môi mật ngọt ấy tạo ra một sợi chỉ bạc. Mặt em đỏ lên, đôi mắt phũ một màn sương mỏng trông rất quyến rũ, cơ thể nhạy cảm run lên từng hồi khi hắn đưa bàn tay thô ráp của mình qua lớp da của em.

--------------------

Manjirou bên này đang khá bất an, rõ ràng em đã gọi điện và bảo hắn là làm nhiệm vụ xong xuôi từ 3 tiếng trước rồi nhưng đến tận bây giờ vẫn chưa về. Ban đầu hắn nghĩ chắc là em đi la cà đâu đó thôi nhưng đã 3 tiếng trôi qua rồi em vẫn chưa về. Tức giận đập bàn rồi cầm lấy cái điện thoại mở lên, hắn gọi em gần cả chục cuộc nhưng em chả bắt máy, tin nhắn thì cũng không trả lời. Đợi tầm 30 phút sau hắn lại gọi điện lần nữa, chưa kịp lên tiếng hỏi thì đầu dây bên kia đã nghe thấy tiếng.

[Moshu Moshi? Ai vậy] là giọng của tên người mới, phát giác ra gì đó hắn liền gằng giọng hỏi.

-"Kokonoi đâu?".

[Kokonoi á? Hmmm...] tên kia ngây ngô đáp lại rồi suy nghĩ, hắn không có kiên nhẫn mà chò đợi định lên tiếng hỏi tiếp thì tiếng rên từ đầu dây bên kia truyền qua làm hắn bất ngờ...Là Hajime!

[Ái chà đừng rên thế chứ~ em đang muốn bị phát hiện à~] hắn cũng nhận ra việc tiếng rên của em đã lọt qua đầu dây bên kia mà giả vờ như mình đang làm cùng người yêu chứ không phải là em.

-"Thằng khốn! Mày nghĩ mày đang làm tình cũng ai đấy!!!??" Manjirou quát lớn qua điện thoại, tên kia vẫn giả ngơ mà đáp lời.

[Heh~ tao chỉ đang làm tình cùng một cô em xinh tươi thôi~~]

-"THẰNG CHÓ ĐẺ MÀ- tút tút" đang muốn quát tháo thì đầu dây bên kia đã cúp máy, Manjirou nhanh chóng điện Sanzu rồi lại tra địa chỉ tên kia đang ở qua cuộc gọi vừa rồi. Thì ra là ở một tòa nhà thuộc quyền sở hữu của Phạm Thiên.

-"N-G-U-N-G-Ố-C-!".

--------------------

-" A-Ah...Ưm...dừng lại...~ Th-Thằng chó...~" Khắp người em bây giờ đã rải đầu những vết hôn ngan do hắn để lại. Phía dưới tù bị hắn liên tục ra vào, hai tay cũng không yên mà mân mê hai nhũ hoa nhỏ nhắn của em.

-" Hah...Mạnh mồm quá đấy Hajime~" khi bị em chửi hắn càng lúc càng kích thích hơn mà ra vào mạnh hơn, gương mặt xinh đẹp của em dàn dụa nước mắt. Hắn chồm tới hôn em một cách mạnh bạo, đưa lưỡi vào trong và cuộc lấy lưỡi em. Tiếng chóp chép cùng tiếng bạch bạch trong phòng khiến ai nghe thấy cũng không khỏi đỏ mặt, nhưng may thay...đây là phòng cách âm.

Hôn được một lúc cũng nhận ra em đang dần mất hết dưỡng khí, nuối tiếc buông đôi môi mật ngọt đó mà kéo ra một sợi chỉ bạc quyến rũ. Gương mặt của em bây giờ trông rất đẹp...đôi nắt ngấn lệ, hai má đỏ hồng, thân hình rải đầy các vết hôn ngân cùng tiếng rên phát ra từ đôi môi hồng mọng nước kia. Hắn ra vào càng lúc càng mạnh làm em vừa đau vừa sướng, cứ như cảm giác từ thiên đường lại rơi xuống địa ngục vậy...

-"D-Dừng lại- Ah...Ưm chậm lại...c-chậm thôi mà...ah-ưm...~" em rên rỉ vang xin hắn điều này chẳng làm hắn càm thấy thương hoa tiếc ngọc mà nhẹ nhàng một chút ngược lại hắn lại thúc mạnh hơn.

----------------------

- "Thằng CHÓ ĐẺ đó ở phòng đéo nào!?" Manjirou cùng Sanzu đang rất tức giận mà đi vào tòa nhà, đến quầy thu ngân Manjirou lên tiếng cùng màn sát khí dày đặt làm cho anh th ngân cũng sợ hãi mà lục tìm.

-" T-Tên người đ-đó là- Là XYX!" Người đó tính lên tiếng hỏi thì lại bị cắt ngang bởi Sanzu. Nó bây giờ vừa tức lại vừa lo lắng, nó sợ phải thấy người yêu nó nằm rên rỉ như một con điếm dưới thân một ai đó ngoài nó, nó lo cho người yêu nó sẽ hận nó vì chẳng đến sớm hơn.

-"D-Dạ là phòng VIP số 27 ạ!!!" Nghe được câu trả lời Sanzu đã nhanh chóng và gấp gáp chạy đến phòng, lòng không khỏi cảm thán tên này ngu vãi vì lựa phòng trên lầu cao không lựa, lựa phòng ở lầu một. Manjirou cũng nhanh chóng đi lên, đứng trước cửa phòng cả hai đều rất tức giận, tính mở của đi vào thì nhận ra cửa đã khóa, điều này làm linh tính của cả hai càng chính xác hơn.

[RẦM]

Một tiếng rầm lớn phát ra, hai con người đang ái muội trong phòng liền quay qua nhìn về hướng cánh cửa. Khi thấy được người đến là Sanzu và Manjirou thì em vui vẻ lên tiếng.

-"Sếp! Haru!!"

-"Thằng chó, rút cặc mày ra khỏi người yêu của tao!!!" Sanzu tức giận nói lớn.

Tên kia thì bị phá đám nên tức giận nhưng cũng sợ hãi, bến dưới không động mà lại để yên bên trong em. Sanzu nhìn thấy hai tay em bị còng lại trên đầu giường, gương mặt đỏ ứng cũng hai hàng nước mắt, khắp cơ thể là những vết tích do thằng chó đó để lại và còn con cặc đáng bị triệt sản đó vẫn đang nằm bên trong em thì liền lao đến. Thấy Sanzu lao đến bất hắn liền rút mạnh ra mà né ra xa, việc bị rút bất ngờ khiến em đau mà phải rên lên một tiếng. Sanzu và Manjirou nghe thấy tiếng rên của em thì có chút đỏ mặt nhưng nhanh chóng họ lấy lại bình tĩnh, Sanzu lao vào đánh tên kia còn Manjirou đi đến chỗ em, nhìn em hắn rất đau lòng. Biết vậy hắn đã không cho em đi cũng tên chết bầm này rồi, rút súng ra, bảo Sanzu né qua một bến rồi bắn vào dái hắn một phát đạn khiến hắn đau đớn la lên.

-" Đem hắn giao cho người chờ bên ngoài đưa tới hầm tra tấn..." lạnh nhạt nói một tiếng rồi búng tay, bên ngoài xuất hiện hai tên cao lớn lôi hắn ra ngoài.

-" S-Sếp..." Manjirou tiến đến gần em em nhanh chóng ngồi dậy, hai tay vẫn đang bị còng phía sau.

-" Tao xin lỗi vì đã đến muộn Koko..." hắn nhẹ nhàng ôm em trấn an, để đầu em tựa lên vai mình mà an ủi.

-" Chìa khóa này" Sanzu vứt cho Manjirou cái chìa khóa còng tay bắn tìm được trong ngăn tủ. Được tháo còng tay em liền lao vào ôm Manjirou mà khóc lớn. Sanzu thấy người yêu mình ôm Manjirou thì cũng ghen đấy...ghen vãi luôn chứ cũng con mẹ gì, đi lên ôm em từ phía sau.

-" Bọn tai đã đến rồi, đừng khóc nữa, tao đau lòng đấy!" Sanzu cọc đăng lên tiếng nhưng lời nói lại nhẹ nhàng an ủi em. Được một lúc em cũng ngừng khóc. Thấy em ngừng khóc hai người họ nhìn nhau, như hiểu được ý của đối phương Sanzu giữ chặt hai tay Hajime ra phía sau. Bị giữ bất ngờ em nhìn Manjirou đôi mắt của cậu như muốn ăn em hết sạch không chừa một khúc xương vậy...

-" B-Bọn mày tính làm gì!?" em sợ hãi lên tiếng.

-"Xóa sạch những vết tích dơ bẩn này cho mày" Sanzu phía sau lên tiếng thì thầm vào tai em, hơi nóng phà vào tai khiên em đỏ mặt. Manjirou phía trước thì chồm tới hõm cổ của em hôn lên những vết hôn kia làm em rên nhẹ, từ từ hắn đi đến vai, rồi lại xương quai xanh, Sanzu phía sau cũng nứng mà ôm em lại, hôn vào cổ và vai em, một tay giữ chặt em một tay đưa đến nhũ hoa nhỏ của em mà xoa nắn.

-"Ư-Ưm...đừng...đừng mà..." Em bất lực mà rên lên, tác dụng viên thuốc xuân lúc nãy vẫn chứ hết hẳn, việc này làm em vừa muốn giữ giá nhưng cũng muốn họ đ* chết em đi. Manjirou vẫn miệt mài hôn và đánh dấu khắp cơ thể em, đưa tay xuống hoa nguyệt đang rỉ nước do cuộc làm tình vừa rồi, nghĩ đến việc này hắn tức giận mà đưa hai ngón tay vào trong thăm dò.

-"Ah-!" bên dưới bất ngời truyền đến một cơn đau em ưỡn người mà la lên, việc này làm Sanzu đang nhưng lại còn nứng hơn, hắn nắm lấy cằm em quay qua rồi đưa em vào một nụ hôn nhẹ, nhưng đó chỉ là lúc đầu, nụ hôn càng lúc càng mạnh bạo hơn, hắn đưa lưỡi vào trong càng quét khoang miệng em mà chiếm hết mật ngọt có bên trong, tiếng chóp chép làm Manjirou đang thâm nhập hoa nguyệt của em cũng muốn được hôn. Không nói nhiều hắn kéo em về phía mình nhằm cắt đứt nụ hôn của hai con người này.

-"Sếp à~ đây là người yêu của tôi đấy?" Sanzu tuy rất tôn kính Manjirou nhưng việc giựt lấy người yêu của hắn trong lúc cả hai đang trao nhau nụ hôn thế này thì quả thật quá đáng rồi. Manjirou ôm em vào lòng, tay chạm đến cậu nhỏ đang cương cứng của em mà không ngừng vuốt ve rồi lại nhìn Sanzu với ánh mắt khêu khích.

-"Ưm- T-Từ từ thôi...ah~" em thì được chăm sóc bởi Manjirou nên sung sướng mà rên rỉ. Sanzu thì điên tiết thật rồi, cậu em của hắn đang biểu tình muốn được giải tỏa, cạ đũng quần của mình vào cặp đào của em thay cho lời nói, Manjirou thì tay càng lúc càng nhanh khiên em sướng đến tận trời mà không quan tâm mấy đến Sanzu-

*phụt* em đã bắn ra tay của Manjirou, cơ thể mềm nhũn mà thả lỏng, Sanzu không được em để ý đến từ lúc nào đã kéo khóa quần xuống để lộ câu hàng tô của mình, hắn đặt đầu khất nơi hoa nguyệt em đang khép mở không ngừng, dường như nhận ra điều gì đó không đúng em sợ hãi nói.

-"Ha-Haru...đừng t-tao xin mày...-" chẳng quan tâm đến lời nói của em như cách em chẳng quan tâm hắn lúc nãy mà đâm mạnh vào trong một phát lút cán, việc bị đâm bất ngờ khiên em đau đớn mà hét lên ôm chặt Manjirou. Sanzu không động mà để yên như thế mong em cầu xin mình hãy động đi, cảm giác khó chịu và ngứa ngáy phía dưới làm em không khỏi cọc cằn. Manjirou chẳng thua gì mà cũng cởi quần ra rồi phô trương cây vàng khủng không khác gì Sanzu của hắn trước mặt em.

-"Mi-Mikey....?" em nhìn hắn, hắn đưa cây hàng lại gần miệng em sau đó nắm chặt tóc em.

-"Đ-Đừng....- Ưm!?" em muốn lên tiếng cầu cin nhưng hắn đã đưa dương vật cương cứng của mình vào trong khoan miệng em, từ từ tiến vào sâu hơn đầu khất đang dần xuống tới cuốn họng, miệng này làm em buồn nôn nhưng chẳng thể làm gì, Sanzu thấy em không cầu xin vì bị Manjirou chặn họng cùng bắt đầu động, càng lúc càng nhanh và Manjirou cũng vậy.

*chát, chát* Sanzu liên tục vả vào mông em nhưng cái tát, việc này làm cặp đào xinh đẹp của em bị ứng đỏ lên và trông gợi tính hơn, bên trong khoang miệng của em thì bị Manjirou xâm chiếm còn phía dưới hoa nguyệt lại là Sanzu.

-"A~ Kokonoi à...bên trong của mày sướng thật đấy~" Sanzu gầm gừ vì sướng, từng nhịp thúc của hắn như muốn đâm thủng bụng của em vậy, hắn rút ra rồi lại đâm lút cán làm em sướng tột độ, Manjirou cũng liên tục ra vào trong khoang miệng của em khiến em không thể nói chuyện mà cầu xin họ tha cho mình, em đang rất sướng...

-"Sếp à...mày nên cảm ơn tao...vì đã sang sẻ người yêu cho mày đi...~" hắn nhì Manjirou với ánh mắt khêu khích như lúc nãy Manjirou nhìn hắn, cả hai nhìn nhau rồi nở một nụ cười nhạt. Manjirou không thích nói nhiều trong lúc làm tình, hắn chỉ muốn nghe em rên rỉ nhưng trong trường hợp này có vẻ không được rồi...vì hắn đang chiếm lấy khoang miệng của em mà. Duy nghĩ một lúc hắn liền rút dương vật ra, việc này làm cả Sanzu và Hajime đều rất bất ngờ.

-"Ưm ah~ chậm...chậm thôi- Áh Haru~~"  được thoải mái rên rỉ làm, Sanzu nghe thấy tiếng rên của em mà không ngừng đẩy nhanh tốc độ nhưng lại bị Manjirou kêu dừng lại, hắn cùng nghe lời mà dừng lại theo. Đột nhiên dứng lại thì em thấy rất khó chịu mà muốn động nhưng câu nói của Manjirou làm em chính thức đứng hình.

-"Bế nó lên" Sanzu mới đầu chả hiểu gì những cũng bế em ngồi dậy, Manjirou tiếng đến ôm em rồi dang châm em ra thành chữ M. Đã hiểu được ý của Manjirou Sanzu liền nở một nụ cười nham hiểm, Manjirou đưa dương vật của mình lại lỗ huyệt của em rồi từ từ tiếng vào trong.

-"Ah- Không- đừng mà sẽ rách mất không đừng mà Manjirou đừng mà AH-!!!!" Như thằng điếc tạm thời hán đã đâm lút cán vào trong em, máu cũng từ từ men ra từ mép huyệt của em...rách rồi? Em đau đớn hét lên rồi bật khóc, Manjirou hôn em mà an ủi sau đó cả hai di chuyển, mới đầu có hơi khó khắn nhưng có vẻ đã quen dần nên hai người di chuyển càng lúc càng nhanh, em theo đó rên cũng càng lúc càng lớn và rồi....

[Cắt H]

Chúng dduj em suốt 6 tiếng đồng hồ và còn muốn dduj thêm nhưng đã bị em từ chối. Sau vụ đó Haruchiyo và Manjirou bị em cạch mặt mà coi là không khí suốt 2 tháng trời, cũng nhờ việc đó mà đám người kia có cơ hội tiếp cận với em mà không cầm lo về Sanzu như lúc trước....đôi lúc bọn họ có xém đè em ra dduj nhưng bị phát hiện và Manjirou đã tẩn cho một số kẻ ăn mảnh một trận...thế mói nói- bé nó cạch mặt và làm ngơ chưa chắc gì hai thằng đó cũng lơ theo- ngu thì chịu.

--------------------

Eo ôi 4038 từ:33

Bỏ qua lỗi chính tả đy:<<<

Cảm ơn các cô vì đã đọc và ủng hộ fic này của tôi lên 1k view:33

•karu-Iru•

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net