Intro

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chào mừng các bạn đến thế viễn tưởng của mình, mong các đọc truyện vui vẻ và cho mình ý kiến nhé. Cám ơn đã đọc.
-----------------Bắt đầu thôi------------------

"Seoul 13-06-2046.
A....tôi nhớ lại hết rồi...Tôi nên làm sao đây ,chẳng lẽ không nói cho tụi nhỏ biết ba nó là ai ,chẳng lẽ tôi phải nói cho tụi nhỏ biết papa nó đây bị người ta ruồng bỏ sao , chẳng lẽ tôi nói với nói với tụi nhỏ là ba của tụi nó không biết sự tồn tại của nó sao ,chẳng lẽ......chẳng lẽ......nhìu câu chẳng lẽ thật . Tôi ước mình đừng nhớ họ ,đau quá trái tim cứ như vỡ ra lần nữa....đau.....quá...."

Giới thiệu nhân vật thôi :

*Điền Chính Quốc (Omega) : Con trai độc nhất nhà họ Điền nhưng lại mang thân omega, cái phận bị cái xã hội này khinh rẻ, tầng lớp omega thấp kém bị khinh thường. Dù mang thân omega nhưng  Chính Quốc lại có ba mẹ yêu thương còn có những "người anh" yêu thương chiều chuộng.

<<"5 tuổi, ba ơi mẹ ơi hai người đâu rồi ......,quyển nhật ký này từ giờ sẽ không còn ai đọc lén nó mỗi đêm nữa rồi ba mẹ ơi hai người về với con đi......" nước mắt của cậu bé 5 tuổi chảy hết lần này đến lần khác làm ướt cả quyển nhật ký.>>

<<"13 tuổi, ba mẹ ơi hình như con biết yêu rồi ,ba mẹ ở trên đó có vui không? Con nhớ hai người ....." câu bé vừa nở nụ cười xong thì nước mắt lại tuông.>>

<<"20 tuổi, ba mẹ ơi con tỏ tình mất rồi nhưng có vẻ như họ không thích con thì phải. Có phải vì con là 1 omega thấp kém không? Con nhớ 2 người." cậu vừa viết vừa nhìn di ảnh ở trên bàn.>>

<<"20 tuổi, ba mẹ à ,họ đồng ý hẹn hò với con rồi, họ hứa sẽ bảo vệ con ,bên cạnh con và họ nói sẽ là gia đình của con. Ba mẹ yên tâm rồi phải không ." cậu vừa cười vừa viết lên quyển nhật ký.>>

<<"27 tuổi,họ bỏ con rồi ,họ nói không yêu con nữa ,họ sẽ không ở bên con nữa. Ngày mai con sẽ đến tìm họ....con không muốn mất họ con phải làm sao đây......."câu viết từng chữ mà đôi mắt đã nhèo đi vì nước mắt.>>

<<"27 tuổi, ba ơi mẹ ơi họ đi thật rồi họ không muốn con ở cạnh nữa, họ ruồng bỏ con rồi ,nhưng con phải làm sao với đứa trẻ trong bụng đây......con phải làm sao đây .....hãy chỉ con đi ba mẹ." cậu ngồi trên giường bệnh tay cầm quyển nhật ký mà bật khóc như đứa trẻ.>>

<<"28 tuổi,ba ơi mẹ ơi giờ 2 người chức ông bà rồi nha .Con rất ổn con được những hàng xóm giúp đỡ con và 2 đứa nhỏ nhiều lắm ,họ thay phiên chăm sóc con và tụi nhỏ. Bây giờ 2 người không lo nữa rồi."cậu cười ôn nhu nhìn 2 đứa nhỏ trong tay và ngước nhìn 2 di ảnh trên bàn.>>

<<"33 tuổi,ba ơi mẹ ơi tụi nhỏ năm nay đã 5 tuổi rồi ,tụi nhỏ nhìn giống con y đúc luôn. Ah ngày mai là giỗ của 2 người ,con sẽ dẫn tui nhỏ đến gặp 2 người. Ba à mẹ à con nhớ 2 người." cậu vừa viết xong thì đã cầm 2 tấm di ảnh lên và ôm vào ngực.>>

<<"45 tuổi, ba mẹ à tụi nhỏ lớn nhanh thật đấy năm nay bọn chúng đã 17 rồi , thằng con trai con nó đã cao qua con mất rồi ,đứa con gái thì giờ con xinh lắm rồi. Ah ba mẹ yên tâm nha tui nhỏ ngoan ngoãn, nghe lời lắm ,tụi nhỏ học hành đều giỏi và thông minh." cậu cầm quyển nhật ký mà cười tủm tỉm. >>

<<"48 tuổi, ah ba mẹ ơi con ngủ lâu rồi nhỉ 3 năm rồi con nhớ ba mẹ nhiều lắm . Ba mẹ ,con hình như con mất cái gì đó rồi ,con chỉ nhớ ba mẹ và tui nhỏ thôi còn phần ký về lúc con 5 tuổi đến 27 tuổi con không nhớ gì cả ,nhưng quyển nhật ký này lại nhắc về họ mà họ là ai . Con muốn nhớ về họ nhưng mỗi lần nhớ là lại đau đầu. Khó chịu lắm ba mẹ. Giờ con phải làm sao đây."cậu cầm quyển sổ mà mắt thì cứ cửa sổ một cách đăm chiêu.>>

<<"49 tuổi,A....con nhớ lại hết rồi.....Con nên làm sao đây ,chẳng lẽ không nói cho tụi nhỏ biết cha nó là ai ,chẳng lẽ con phải nói cho tụi nhỏ biết papa nó đây bị người ta ruồng bỏ sao , chẳng lẽ con nói với tụi nhỏ là cha của tụi nó không biết sự tồn tại của tụi nó ,chẳng lẽ......chẳng lẽ....... Con ước mình đừng nhớ họ ,đau quá trái tim cứ như vỡ ra lần nữa........đau.......... quá.... Con nhớ 2 người."nước mắt cậu lại tuôn rồi .>>

*Kim Thạc Trấn (Alpha): Con trai cả nhà họ Kim ,1 kẻ lớn hơn Chính Quốc 5 tuổi nhưng lại như đứa con nít .Tính tình cẩn thận ,chu đáo. Dù con nít đến đâu nhưng ở cạnh Chính Quốc thì lại trở thành kẻ chững chạc đến khác lạ.

<<"Em tỏ tình với anh sao......,anh xin lỗi anh.......muốn suy nghĩ thêm." anh ngơ ngác trả lời câu tỏ tình của nhóc nhỏ hơn 5 tuổi.>>

<<"Ah ,anh có thể trả lời.....em về chuyện hôm trước rồi......, anh.....muốn.....hẹn......họ với em." anh lắp bắp trả lời cậu.>>

<<"Anh nghĩ 7 năm qua đủ rồi nên dừng lại thôi. Cám ơn em 7 năm qua ở bên anh . Tạm biệt em." anh nói rồi quay lưng đi trong cơn mưa tầm tã vào buổi tối lạnh của Seoul.>>

<<"Ah bọn bây sao rồi .Anh mày đây sắp kết hôn rồi nhớ đến dự nhé ,anh mày 32 rồi nên phải yên bề gia thất cho ông bà ở nhà yên tâm." anh nở nụ cười bình dị nhất nhìn những đứa em thân thương của mình.>>

<<"19 năm rồi ,mà em ấy vẫn vậy nhỉ không thay đổi chút nào .Em sống tốt chứ." vừa nói mà đôi mắt của người đàn ông ngoài 50 này đã muốn cay.Cay muốn xé lòng. >>

<<"Em kết hôn rồi à....... Em.......không nhớ tôi sao......em đừng đùa như vậy..... (Tôi nhớ em vậy mà)" người đàn ông này muốn khóc tới nơi.>>

<<"Cậu trai kể ta nghe được không, người này sinh cháu ra sao, người này chưa từng kết hôn sao....." những câu hỏi tuôn trào trong anh ,sao tâm lại khó chịu đến vậy.>>

<<"Em có nhớ anh không? Trả lời anh 2 đứa nhỏ này là sao? Nói.... Nói.... Nói đi nói nó là con của bọn anh đi....." anh xiết chặt cánh tay của người đứng trước mặt anh một cách giận dữ.>>

*Mẫn Doãn Kỳ (Alpha): Con trai của nhà tài phiệt họ Mẫn. Kẻ này là kẻ lạnh lùng ,đanh đá với mọi người nhưng lại ôn nhu yêu thương với cậu nhỏ hơn mình 4 tuổi Chính Quốc.

<<"Ah......Tiểu Quốc ....em ...tỏ tình.....với anh......anh...cho anh........... thời gian nhé" anh cười và đưa tay lên nhẹ xoa đầu cậu.>>

<<"Ah......Thạc Trấn....anh sao đánh lẻ vậy đã bao cùng nhau trở lời mà."anh nhìn kẻ trước mặt bằng vẻ tức giận.>>

<<"Tiểu Quốc ,anh không thực hiện lời hứa với em được rồi.Xin lỗi em ,em đừng khóc nhé vì giờ anh sẽ không còn bên cạnh em lau nước mắt đâu. Hạnh phúc nhé Tiểu Quốc của anh."anh ghé vào tai cậu nói những lời cuối cùng.>>

<<"Anh Thạc Trấn ,anh kết hôn sao....chúc mừng anh .Ah mà anh còn giữ liên lạc với.....à thôi ,hôm đó em sẽ đến sớm."anh đưa tay cằm tấm thiệp cưới màu hồng và mỉm cười.>>

<<"Tiểu Quốc là em sao !!!! Tiểu Quốc là em thật rồi anh đã tìm em..... đã tìm em rất lâu đó.... Tiểu Quốc em sao thế anh Doãn Kỳ đây.... em không nhớ anh sao.....Tiểu Quốc......"anh nắm lấy bàn tay gầy gò đi vì thiếu dinh dưỡng ,ah nước mắt anh rơi mất rồi.....>>

<<"Cậu trai ta có thể hỏi con không !? Mẹ con đâu....ai là sinh con....con bao nhiêu tuổi rồi." quý ông 50 này từ tốn hỏi cậu trai mặt mình 1 cách từ tốn.>>

<<"Tiểu Quốc em không còn nhớ anh sao, Tiểu Quốc anh có nên cầu trời để anh làm lại từ đầu không ??? Anh ước mình chính kiến hơn để bảo vệ em..........(Thì ra ký ức của anh và em đều làm em sợ hãi sao.....anh cảm giác mình đã đi 2 con đường khác nhau rồi...)"quý ông 50 này nhìn người ngoài tứ tuần kia đang sợ hãi và nói không nhớ gì về họ.>>

----------------To be continue---------------
Chỉ phần giới thiệu nhân vật thôi .Còn phần 2 nữa rồi sẽ vào truyện mong mọi người theo dõi.
Chính tả mình sẽ sửa sau.
Xin lỗi và Cám ơn đã đọc.
2/3/2019.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net