Chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Các anh à? Các anh đang nói gì vậy chứ?"

Yang Nareum cứ tưởng chừng như mình đang nghe lầm, thật không thể tiêu hoá kịp hành động và lời nói của bọn họ dành cho y, tự hỏi chuyện gì đang xảy ra?

"Chúng tôi không có bổn phận giải thích với cô, vả lại cô nghĩ bản thân mình là ai mà dám nói chuyện với chúng tôi bằng giọng điệu đó, lại còn gọi cả tên của bảo bối chúng tôi nữa."

Park Jimin sau một khắc liền chuyển sang thái độ lạnh băng lại còn toả ra sát khí ngùn ngụt hướng đến Yang Nareum tra hỏi, hừ cô ta nghĩ bản thân mình là ai mà dám gọi tên bảo bối của hắn, đúng là đồ đàn bà bẩn thỉu.

"A.... anh... anh làm sao vậy? Dẫu sao chúng ta cũng sắp kết hôn, xưng hô như thế là điều hiển nhiên cơ mà."

Ả ta dù run sợ trước khí thế của 6 người bọn họ nhưng vẫn cố chấp nói ra những điều không nên nói. Đúng là tự đào mồ chôn mình!

"Ha loại đàn bà rẻ tiền và thối nát như cô mà nghĩ rằng sẽ trở thành vợ của bọn tôi sao? Cô ảo tưởng quá rồi đấy. Thậm chí loại như cô cũng không xứng để làm cái gai trong mắt bọn tôi nữa kìa."

Park YoonGi khinh bỉ lên tiếng mà từng câu nói phát ra đều như dao nhọn, sắt bén vô cùng. Khiến cho Yang Nareum bây giờ thở cũng chẳng dám thở mạnh, run sợ đến phát khiếp. Cũng đúng thôi, là do cô ả tự chuốt lấy kia mà.

"Anh... anh... anh làm em sợ đó, chẳng phải các anh đồng ý kí kết hợp đồng với công ty ba em là vì em sao? Lại còn nói rằng em rất thích hợp với vị trí đó."

"Ngu ngốc, phải nói thẳng ra thì cô mới hiểu sao? Chúng tôi đồng ý chính là vì công ty ba cô là 1 bàn đạp chắc chắn để chúng tôi có thể dễ dàng thâu tóm thị trường kinh tế."

Park NamJoon trào phúng nói. Giống như chuyện này chỉ là chuyện cỏn con thôi vậy. Tiêu diệt những kẻ ngáng đường một cách dễ dàng lại còn thâu tóm cả thị trường rộng lớn, trên toàn thế giới ai cũng phải khiếp sợ và nể phục. Đối với bọn họ lại như ăn 1 miếng bánh.

"Nói cô thích hợp với vị trí đó, ha đừng lầm tưởng, chúng tôi chỉ muốn dùng cô để chọc ghẹo Kookie 1 chút, khiến cho em ấy ghen thôi. Nào ngờ cô lại tin là thật."

Lời Park Hoseok vừa nói ra khiến cho đầu ả ta như bị ai đó lấy búa đập vào, mất hết sức lực ngã khuỵ xuống nền đất lạnh, không tin đây là sự thật, la hét hệt như người điên lại còn hướng ánh mắt căm hận về phía y.

"Không... tôi không tin, đây không phải sự thật. Làm sao có thể? Các người là máu mủ ruột thịt với nhau mà lại phát sinh ra loại quan hệ loạn luân kinh tởm này."

Và cũng chính lúc Yang Nareum nói ra những lời đó đã khiến cho y ngừng lại mọi động tác, cảm giác như tim mình đang bị ai đó bóp nghẹt. Phải cô ta nói rất đúng, 7 người bọn họ là cha con là anh em với nhau mà lại xảy ra những chuyện trái với luân thường đạo lý. Nhưng đã quá muộn để quay lại rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#allkook