Chap 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Thật sự phải làm à?

- Chẳng lẽ lại không?

- Liệu có đau không, chảy máu đại loại như vậy?

- Ai biết, dù sao cũng là lần đầu.

- Chỉ sợ vô ý, vạn nhất có chuyện không may...

- Đừng nói gở! Cơ mà... thật sự sẽ ổn?

- Không chắc...

Jungkook dựa tường, có chút dở khóc dở cười nhìn một đám người đang tụ tập trong bếp, mắt lớn mắt nhỏ nhìn chằm chằm con cá nằm trên thớt. Không phải chỉ là làm cá thôi sao, như thế nào lại lề mề như thế, lại thêm ngữ khí nói chuyện quái dị đến cực điểm.

Sự tình như thế nào phát sinh, lại phải quay về mấy ngày trước.

Học viện King cái gì cũng không thiếu, mà thừa thãi nhất, chính là mấy đợt thi khảo sát kiểm nghiệm thực lực học sinh. Cái này ai cũng biết, dĩ nhiên, không phải trọng điểm.

Jeon Jungkook, lấy danh dự và bản lĩnh của bức tượng vàng hoàn mỹ đại diện cho học thức trong mắt giáo viên, thuận lợi một lần nữa lấy được vị trí thủ khoa toàn khối. 

Vậy thì có gì đặc biệt? Tất nhiên không chỉ đơn giản như thế.

Khảo sát lần này quy mô không quá lớn, nhưng lại chính là cơ sở quan trọng quyết định chủ nhân suất học bổng toàn phần những năm tiếp theo. Không chỉ thế, đạt thành tích tốt lần này, lại có thể được rất nhiều công ty có tiếng, vốn có tiền lệ chiêu mộ nhân tài từ sớm, để mắt tới. Nói thẳng ra, chính là cơ hội biểu hiện ngàn năm có một.

Jeon Jungkook vì thế đương nhiên cao hứng, chỉ một lần thi liền cùng lúc đạt được hai mục đích, còn có gì vui hơn sa? Vì thế liền quyết định, hào phóng xuất hầu bao, mở party ăn mừng!

( Mặc dù sau đó cũng chỉ phải chi ra một phần ba... )

Tiệc tại gia, địa điểm là căn nhà ở ngoại ô. Khách mời sao, ngoại trừ chủ nhà cũng chỉ có thêm Byun Baekhyun cùng siêu cấp thê nô Park Chanyeol lão công nhà mình mà thôi. Nhân duyên không tốt, thật đau lòng mà!

( Ủa chứ không phải lười kết giao? )

Vậy nên, quay lại thời điểm hiện tại, mới là có cảnh như bây giờ ở trong bếp.

Theo Jungkook lăn lộn một thời gian, đám công tử nhà giàu ba bước không chạm đất năm bước ngồi xe sang liền nhanh chóng thích mê phong cách sống của " người bình dân ", hơn hết chính là thức ăn ven đường. Hôm nay Jungkook theo sở nguyện của bọn họ làm một bữa lẩu, bất quá nhìn tình huống như vậy, phỏng chừng đến ngày mai cũng không có cái gì ăn.

- Ai, mấy người là thần tiên không nhiễm khói lửa nhân gian hay sao? Có chút chuyện như vậy cũng làm không nổi.

Jungkook lắc đầu đi vào, tận lực nhịn cười. " Soạt! " một tiếng, tất cả mọi người, trừ Park Chanyeol cùng Min Yoongi rất sáng suốt lựa chọn ngồi ngoài phòng khách uống trà đọc sách, đồng loạt quay lại, vẻ mặt rõ ràng là ý tứ: " Đừng coi thường tôi, chẳng qua chưa thể hiện mà thôi! "

Jungkook nhướng mi, đưa tay chỉ chỉ.

- Cá lăn khỏi thớt rồi.

Lại đồng loạt quay đầu. Chỉ thấy con cá nãy giờ vẫn nằm im không nhúc nhích, lúc này lại tung tăng bơi lội trong bồn nước dùng để ngâm rau.

Tập thể trầm mặc.

Kim Namjoon thức thời đi trước, kéo theo cả một đoàn lần lượt rời khỏi bếp. Trước khi đi, còn không quên bỏ lại một câu.

- Vất vả rồi, chúc may mắn!

Jeon Jungkook hết nói, xắn tay áo, dùng toàn bộ kinh nghiệm bếp núc của bản thân nấu ra một bàn thật ngon.

Ở bên ngoài, có gần mười con người đang nín thở chờ đợi.

Vẫn biết Jungkook từ sớm tự lập, nấu nướng căn bản hẳn không vấn đề đi? Nhưng xác thực, đây vẫn là lần đầu Jungkook tự tay xuống bếp vì bọn họ nha? Đột nhiên có chút chờ mong, chỉ là, mỗi người mỗi khác.

Byun Baekhyun: " Nếu ngon, có thể suy tính đến việc chiêu mộ cậu ấy làm đầu bếp riêng cho gia đình không? "

Park Chanyeol: " Lại được ăn chùa rồi, thật may quá, tháng này tiền ăn hàng của Baekhyun có chút nhiều. "

Còn lại: " Vợ hiền thê đảm! "

Cứ thế, tất cả trên mặt là biểu tình thống nhất, cười đến ý vị thâm trường.

Cuối cùng, sau một hồi lăn qua lăn lại trong bếp, Jungkook thành công đem một bàn lớn đồ ăn bày lên trước ánh mắt ngạc nhiên của cả đám người còn lại.

Chính giữa là nồi nước dùng đang bốc khói, xung quanh đồ ăn, chín sống có đủ, món nào cũng được bày đến đẹp mắt, nhìn qua, xác thực rất ngon.

- Đến, ăn tự nhiên, hôm nay nhất định phải thật vui vẻ!

Jungkook cởi bỏ tạp dề, đi đến một bên lôi ra bia và rượu soju. Cả đám khóe miệng giật giật. Này là muốn say chết sao?

Nhanh chóng ngồi vào bàn. Seokjin lịch thiệp kéo ghế, cười ôn hòa.

- Mau ngồi xuống, cực cho em rồi.

Tâm nói, còn không phải tại mấy người vô dụng, Jungkook ngoài mặt vẫn tươi cười, gật đầu nói cảm ơn.

Baekhyun cùng Chanyeol đều chuyên tâm vào đồ ăn, hoàn toàn không rảnh bận tâm đến những kẻ đang mắt qua mày lại.

- Trước hết vẫn là chúc mừng cho Jungkook lần này đã thành công lớn!

Hoseok nâng chén cười nói, tất cả cũng theo đó hưởng ứng. Tiếp đó sao, tất nhiên là ăn rồi!

Jungkook chống cằm, nhìn đám người đang nhúng lẩu thậm chí còn thuần thục hơn mình mà cười khẽ. Yêu ai là yêu cả đường đi lối về, chắc cũng chỉ đến như vậy thôi đi?

Ăn một miếng, mở to mắt kinh ngạc.

Mười - điểm - chất - lượng!

Jungkook cũng gật gù, ừ, mình đúng là con người toàn năng.

Baekhyun ăn hết sức nhiệt tình, quanh miệng dính đầy nước canh, cao hứng hỏi.

- Kookie Kookie tài ba thân yêu, cậu có hứng thú với vị trí đầu bếp chính của Byun gia không?

Dứt lời, liền nhận được cái cốc đau điếng của Taehyung.

Cả sáu người quay sang liếc Chanyeol, ý tứ: " Quản lắm điều nhà cậu cho tốt đi! "

Park Chanyeol thức thời kéo con người đang ủy khuất xoa đầu về phía mình, dùng đồ ăn ngon thật ngon lấp đầy cái miệng có xu hướng muốn nói thêm rất rất nhiều lời thiếu đòn.

Lại liếc nhìn Jungkook vẫn đang đằm chìm trong tài nghệ của bản thân mà cười đến hài lòng. Gật đầu, rất tốt rất tốt, cứ như vậy là đáng yêu nhất.

Jimin chợt vươn tay, đưa đến bên miệng cậu một miếng cá thơm mềm, cười cười dụ dỗ.

Jungkook mở to mắt, chớp chớp mấy cái, dường như đang khó hiểu.

Tập thể có chút thất vọng, quả nhiên không nhu thuận như ngày đó được.

- A... Ừm, vẫn là rất ngon.

Ngoài dự đoán, Jungkook lại ngoan ngoãn há miệng, vẻ mặt còn rất thỏa mãn.

Tất cả ngạc nhiên, nhưng rồi cũng cười thoải mái.

Baekhyun cùng Chanyeol nhìn nhau, tầm mắt chuyển dời đến đũa của đối phương.

Cuối cùng, thôi bỏ đi, cúi đầu tiếp tục tự mình ăn.

Một đám người đáng ghét, tưởng có bồ thì hay lắm sao, hứ!

. . . . .End chap 23. . . . .

Gần viết đến kết rồi, cơ mà đột nhiên tôi thấy không ổn lắm :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net