Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tớ cảm thấy Aka-chin thật sự không nên làm cho Kuro-chin với Ki-chin cùng lên trận đấu, nhưng lại không cho chúng tớ đi theo." Murasakibara vừa ăn snack vừa có chút bất bình đối với Akashi oán giận.

"Tuy rằng tớ không tiếp thu quyết định của tớ là sai, trên thực tế phải cho Kise cũng nhận thức được năng lực của Tetsuya, nhưng là quả thật có chút lo lắng không ổn đâu."

Akashi lạnh lùng nhìn thấy người nào đó vốn nên nghỉ ngơi lại còn vui vẻ, thật sự là tiềm lực vô hạn a, lượng vận động như vậy vẫn còn quá ít sao?

"Ai? Akashi, Murasakibara, các cậu đang nói cái gì a? Kise hắn làm sao vậy? Bất quá từ khi cùng Tetsu đi thi đấu về liền vẫn đều thực hưng phấn đâu, nhất định là một trận đấu phấn khích a! Không nhìn thật sự là đáng tiếc a. "

"Hừ, Kuroko nói thực rất đúng, Aomine cậu quả nhiên là AHOmine!"

"Cái gì! Midorima cậu muốn bị đánh sao?"

Midorima nghiêm túc quấn băng vải trên ngón tay, xem cũng không xem Aomine một cái. "Tớ chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi."

"Kise-kun, gần nhất càng ngày càng đáng ghét, thỉnh không cần tới gần tớ!" Kuroko nghiêm túc cùng Kise nói.

"Kurokocchi ~ không cần như vậy vô tình ~" Tiếp tục nhào lên.

"Ki-chin gần nhất càng ngày càng chán ghét!" Murasakibara đem Kuroko hộ ở sau người, tức giận tràn đầy đối với Kise nói "Lại dây dưa Kuro-chin liền nghiền bạo cậu!"

"Murasakibaracchi, không cần đem Kurokocchi giấu đi. Trước đó Kurokocchi chính là người hướng dẫn 'của tớ' nga, tớ mới vào câu lạc bộ không bao lâu, có rất nhiều rất nhiều chuyện đều phải hỏi Kurokocchi."

Sau đó Kise nhìn về phía sau lưng Murasakibara. "Cậu xem, đều do Murasakibaracchi, Kurokocchi lại không thấy đâu, tớ thật vất vả mới bò lên cậu ấy a. "

"Kise, cậu đã rảnh rỗi như vậy, một hồi huấn luyện liền gấp đôi đi. Cậu phải biết rằng tớ đối với người mới chính là ký thác kỳ vọng cao mà." Akashi ôn hòa cười với Kise.

"Ai ai! ! ! Akashicchi, không cần a, tớ sẽ chết đó!" Cái cường độ huấn luyện khủng bố đó.

"Kise, cậu hẳn biết quyết định của tớ là không có sai. Tớ tin tưởng cậu có thể làm được."

"Ai ~ hắc hắc, Akashicchi nói như vậy tớ thật thẹn thùng a." Kise có chút thẹn thùng gãi gãi ót, sau đó đứng đắn đối với Akashi nói "Nhưng là cho dù Akashicchi nói như vậy, tớ cũng sẽ chết đó! Hoàn thành gấp đôi cái kia!"

Akashi mỉm cười đối với Kise nói "Đã chết không phải rất tốt sao?"

"Akashicchi, vừa mới cậu dùng vẻ mặt thiên sứ nói ra lời nói ác ma a! ! ! !"

Kuroko đứng ở sau lưng Aomine nhẹ nhàng thở hổn hển. Không nghĩ tới Kise-kun so với trước đây càng thêm khó chơi, khi đó cậu vừa nói ra lời từ chối Kise còn có thể thu liễm một ít. Mà hiện tại tất cả đều hoàn toàn vô dụng, đây là vì cái gì đâu, chẳng lẽ là mình làm chỗ nào không đúng sao?

Aomine đột nhiên cảm giác được phía sau có một trận gió lạnh, nhanh chóng xoay người thấy được Kuroko đứng ở phía sau hắn. "Tetsu! Cậu không cần đột nhiên xuất hiện sau lưng người khác! ! !" Trong nháy mắt còn tưởng rằng có thứ kia.

"Aomine-kun, không cần nói lớn tiếng như vậy, sẽ thực phiền toái. Còn có đừng đột nhiên xoay người lại, làm tớ giật cả mình!"

Aomine nhìn thấy Kuroko mặt không có biểu tình cùng ánh mắt ngơ ngác. "Cậu làm sao có vẻ bị dọa đến a! ! ! !"

Murasakibara ủy khuất từ phía sau ôm lấy Kuroko. "Kuro-chin, không cần chìu Ki-chin như vậy. Loại đồ vật này nọ không cần quan tâm a~ cậu đều đã lâu không có cùng tớ ăn đồ ăn. "

"Murasakibara-kun, tuy rằng Kise-kum thật sự thực đáng ghét, nhưng cậu ấy tốt xấu coi như là đội viên đội một, không thể nói đồng đội!" Kuroko nghiêm túc giáo dục Murasakibara.

"Kia nếu Ki-chin không phải đồng đội là có thể nghiền bạo phải không? Tớ liền đi cùng Aka-chin nói."

Midorima nhìn nhóm người này, đẩy đẩy mắt kính nói "Thật là, các cậu nhóm người này thật sự là tranh cãi rất ầm ĩ!"

"Midorima-kun là đem tớ cũng tính vào sao? Tớ chính là người bị hại a!"

Tuy rằng không biết vì cái gì, nhưng là hiện tại cậu rõ ràng vui vẻ đi? Cho nên hắn dung túng. Nếu cậu không muốn, Kise tên kia như thế nào có thể tìm được cậu?"Kuroko, cậu thật đúng là không thẳng thắn a!"

"Duy nhất không nghĩ bị ngạo kiều không được tự nhiên Midorima-kun nói như vậy. "

------------ tan học ----------

"Kise, cậu cho ra kết luận sao?"

"Ai? Ân, còn không có đi? Bất quá tớ không nghĩ nữa. Kurokocchi là đặc biệt, điều này tớ vẫn đều rõ ràng. Trận đấu ngày đó tớ giống như là gặp được một Kurokocchi hoàn toàn khác. Tớ còn nghĩ, nguyên lai người này còn có một mặt như vậy a, muốn càng thêm hiểu biết người này, nghĩ muốn làm cho người này thuộc về tớ. "

"Lúc đó tớ bị ý nghĩ của chính mình dọa. Sau đó tớ nghĩ quấn quít lấy Kuroko làm cho người này luôn có thể tại bên người mình, chứng minh ý nghĩ của mình chính là nhất thời xúc động. Nhưng càng như thế, lại càng là muốn đứng ở bên người cậu ấy. Sau đó tớ càng thêm không rõ, tớ quả nhiên là xấu xa đi?"

"Nhưng là, Midorimacchi, chúng ta còn nhỏ như vậy, có vài thứ hiện tại không nhất thiết phải nhìn rõ ràng như vậy. Cho nên tớ không nghĩ nữa, hiện tại để cho chúng ta vui vẻ cùng nhau chơi bóng rổ."

"Thật sự là làm tớ giật mình, không ngờ Kise cậu có thể nói ra những lời này. Thôi, tuy rằng cậu là phiền toái, nhưng cậu đã có thành thục mà chúng tớ chưa có được." Dù sao người này cũng từ trong giới giải trí làm ra thành tích.

"Midorimacchi, những lời này của cậu kỳ thật là có ý khen tớ đi? Nhưng phiền toái...! ! ! Là cái gì a!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net