1.🐶😺 Racha

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tại phòng chờ của show âm nhạc , hai cái cậu cún và mèo nhà này cứ líu lo với nhau mãi thôi. Seungmin nằm ườn trên chiếc sofa phía góc phòng , đầu tựa lên đùi bạn Yongbok lướt Shorts hăng say.

Seungmin :" Yongbok ah , món này nhìn ngon nè , tụi mình có nên mần trong buổi live tiếp của trường học cún mèo hông ? " . Cậu bạn đưa mắt lên nhìn , đưa điện thoại ra cho bạn bé xem với vẻ mặt toe toét .

Yongbok: " Bữa mình cũng lướt thấy video hướng dẫn làm món này rồi , hình như có lưu . Live trường học cún mèo làm món này ok đó. Nhưng mà món này mà fail nữa thì tớ không còn gì để nói luôn "

Seungmin:" Không fail thì còn gì là trường học cún mèo :)) "

Yongbok:" Dừng lại i , tớ đau lòng quá..."

Seungmin: " ahaha "

Seungmin bật cười với quả diễn nét nghẹn ngào của bạn bé , quả thiệt cún mèo racha nấu ăn không fail đời không nể .

Changbin :" Seungmin ah xuống đất nằm với anh nè~"

Changbin vừa vào phòng đã bắn aegyo tứ phía nhưng rất tiếc là cậu em yêu quý chả có tí phản ứng nào.

Changbin:" yah ! ít nhất phải đáp lại anh một tiếng chứ , người ta cũng biết ngượng chứ trời ...". Ảnh đã mắng yêu với chất giọng không thể nào bất mãn hơn.

Seungmin:" cũng tại anh thôi, ngượng thì cứ aegyo làm gì chứ , em đang nằm ở đây êm lắm, anh nằm ở dưới một mình i"

Changbin:" Yongbok ahhh em coi nó kìa. Tim anh đau quá ~" ông anh này lại mè nheo với bạn bé nữa rồi. Với nói vừa mếu máo lại ôm Yongbok, bạn bé thì thấy vừa buồn cười vừa thương .

Seungmin:" nè anh né né ra xí đi , trên đây hết chỗ rồi"

Changbin:" vậy thì Yongbok xuống dưới nằm với anh đi cho thoải mái "

Yongbok:" cũng được đó hehe". Phấn khích đồng ý như một đứa trẻ. Nghĩ tới cảm giác được ôm cánh tay mềm mại đó để nghỉ ngơi thì chê vào đâu được. Định lấy tay đỡ đầu Seungmin dậy để xuống dưới nằm thì bị cậu bạn nắm tay lại.

Seungmin:" không được , cậu ở đây với tớ đi "
Một tay nắm một tay lướt điện thoại với vẻ mặt rất tỉnh và đẹp trai.

Changbin:" ủa gì ngộ vậy , Yongbok xuống cho em nằm trên đó rộng rãi cũng hỏng chịu nữa là sao?". Ảnh hiện tại rất là bức xúc.

Seungmin:" không chịu đâu~"vừa nói vừa dụi dụi vào người bạn bé . Gì đây? Kim Seungmin mà mè nheo á.

Changbin:" lẹ đi Kim Seungmin, anh muốn nằm lắm rồii "

Seungmin:" thì anh cứ nằm đi Yongbok ở đây với em "

Không anh nào chịu thua anh nào . Đang không biết làm sao cho vừa lòng hai bên thì cứu tinh bạn bé đã tới. Giọng anh Leader nói vọng vào.

Bangchan:" Felix, có donuts này ra ăn đi "

Yongbok:" Nae~"

Nghe tới donuts mắt bạn bé sáng rực hẵn , để đầu Seungmin qua một bên xong bỏ chạy ngay lập tức . Lúc này đối với bạn bé thì không gì quan trọng hơn donuts cả~

Changbin:" sao anh cứ có cảm giác mình không bằng donuts vậy ta "

Seungmin:" tự nhiên em cũng có cảm giác giống vậy , cũng tại anh nữa đang nằm êm muốn chết"

Changbin:" thôi thôi thôi anh không biết anh không biết. YONGBOK AH CHO ANH ĂN VỚI"
vừa nói vừa chạy ra khỏi phòng. Để lại một chiếc Seungmin cực kì bất mãn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net