chap 13 thí nghiệm vĩ đại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Không hắn rất xấu. Ý là scara
Về đến phòng hắn đạp bay cánh cửa không thương tiếc. Quăng mạnh cô xuống chiếc nệm kia.

Scara: ha vừa lắm, đi với thằng đó có ngày mày làm mẹ đơn thân đấy! Ngu ngục

Lumine lúc này đây chỉ biết im lặng, quả thật là vậy nếu không có scara đến giải nguy, thì có lẽ bây giờ lumine đã gặp nguy rồi.
Mặc kệ cái lườm cay nghiệt của scara cô dịu giọng.

Lumine: tối hôm nay tôi thành thật mang ơn cậu.

Cô cuối đầu cảm ơn để tỏ lòng thành kính.

Scara:....

Từ đầu ngoài cửa có vài tiếng bước chân, hoá ra đó là cả đám kazuha, xiao,heizou...bọn họ thấy lumine ngồi trên giường với bộ đồ xộc xệch, một suy nghĩ loé lên trong đầu họ.

Nhanh như cắt xiao túm cổ áo scara lại.

Xiao: cậu làm gì cô ấy vậy hả? Nói mau.
Kazuha: lumi cậu có sao không?, có đau ở đâu không?

Xiao nghiến răng trước cái nhìn kinh bỉ của scara

Scara: đi chơi đêm với trai nên bị vậy là đáng.

Cả đám đồng loạt dell hểu cái mô tê gì hết, quay sang nhìn lumine.

Hiện tại đầu cô rất rối, làm sao có thể giải thích cho họ việc mà cô đang làm chứ, nó có vẻ khó tin.
Nên cô chọn cách im lặng là vàng.

Lumine: tôi xin lỗi vì gây phiền phức, tôi mệt tôi cần nghỉ ngơi.

Cô nằm xuống trùm chăn lại thấy vậy mọi người cũng ai về nhà nấy. Chỉ có một người có lẽ đang ân hận trước lời mình thốt ra ngay khi thấy vẻ mặt buồn bã của Lumi

____________sáng hôm sau_____________

Do tối qua mệt nên cô thức muộn và đồng thời muộn học, lumi chạy gần chết mới tới cổng trường thì gặp mấy khứa học sinh gương mẫu chặn lại. Bực tức vì đám đó nói nhiều mà không cho vào cô định xong pha cho chúng 1 cước bất tỉnh rồi leo rào vào.

Ý định chưa được thực hiện thì...

??: đây là trợ lý của tôi, vì tôi đã nhờ cô ấy chuẩn bị dụng cụ nên mới trễ, các bạn thông cảm.

Ạc, vừa nhìn thấy hắn mặt lumi tối sầm lại, cô lùi ra sao một bước rồi hai bước. Cô nhanh chóng lấy đà phi thẳng trên không trung nhắm thẳng cái ngũ quan thanh tú đó mà đạp.

Lumine: CHẾT ĐI SÚC VẬT!!!!!

Cú đạp mạnh khiến hắn va vào cổng rồi phịch xuống đất, máu mũi chảy ra ướt áo.
Cả đám kia hoảng hốt kêu người tới, tranh thủ không có ai cô lôi hắn vào 1 góc vắng người.

??: ra tay nặng quá, người...học vỏ có khác
Lumine: albedo thật mai mắn vì gặp anh ở đây?

Vừa nói vừa cười trông lumine bây giờ rất ranh ma.

Lumine: tối hôm qua tuy anh chưa kịp làm gì tôi, nhưng mà anh nghĩ sau nếu mình không còn cái đó. Ý tôi là tôi sẽ thiến nó để cho anh dẹp bỏ ý định xem đứa con của mình là vật thí nghiệm.
Lumine: không thấy bản thân thua súc vật sao thưa ngài giáo sư đại tài??

Albedo: khoa học, công ng..hệ mơ..í chẳng phải tuyệt vời lắm sau ahaa. Con người quả thật rất kì dịu không kém phần kì lạ nhỉ??

Lumine: thằng cha này đang phát biểu cái quần j vậy?// Suy nghĩ//

Lumine: nói thật thì gương mặt này đẹp tuyệt vời thật. Gái theo chắc bầy bầy, nếu vậy không tốt tí nào. Rạch nát nhé!!

Albedo: em sẽ làm sao lumi??
Lumine: đừng gọi tên tôi.

Lúc này máu từ hai cánh mũi cũng đã ngừng chảy. Cô đâu hề biết nguy hiểm đang đến rất gần.
Chờ cho cô có sơ hở albedo nắm lấy cổ  cô đồng thời nhanh nhẹn khoá tay lumine lại, đẩy cô vào tường, giờ đây từ thợ săn cô đã trở thành con mồi.

Albedo: chúng ta tiếp tục công việc tối hôm đó nhé!

Lumine: khố..n n.ạ.....

Albedo đánh cô bất tỉnh và dìu cô vào phòng thí nghiệm của anh.

_______________________________________





Thời gian dần trôi qua lumi dần tỉnh, thật mai vì trên người cô còn y tem không bị gì hết.

Albedo: em tỉnh rồi à.
Lumine:.......

Cô lặng lẽ quan sát để tìm cách thoát. Trong đầu cô hiện hữu một ý nghĩ rất hay ho.

Albedo: em không cần phải cảnh giác tôi vậy đâu (⁠^⁠^⁠)
Lumine: chẳng lẽ phải tỏ ra chào đón vui mừng với kẻ sắp cưỡng bức mình à???

Albedo: em cứ bình tĩnh nghe tôi giải thích. Chúng ta sẽ cùng tạo ra một sinh linh mới mục đích cuối cùng của tất cả thí nghiệm là tìm ra sự vĩnh hằng.

Lumine: bất tử?

Albedo: phải chính nó ta sẽ biến không thực thành hiện thực, và mở ra sự sống vĩnh hằng. Và em sẽ giúp ích rất nhiều, nhiền hơn những gì em nghĩ đó.

Lumine: bị nhốt trong đây như một chiếc lòng, anh buồn qua nên bị khùng đúng không??

Lumine sụt sùi tỏ ra thương cảm nhưng bên trong cô cảm thấy rất ngớ ngẩn.
Albedo xoáy xây vào trong ánh mắt cô, đôi mắt xanh ngọc khoe sắc dưới ánh nắng thật lung linh, nhưng trái ngược với ánh sáng, giờ đây bao trùm bởi bóng tối hoe hắt từ phòng thí nghiệm, đôi mắt nó sáng hắt như mắt mèo. Và anh ta nhìn cô và bất động, Lumi khẽ rùng mình trước cái áp lực kinh khủng đó

Lumine:.......

Albedo: tưong truyền rằng có một loại thuốc có thể kích thích sự phát triển não bộ một cách kinh hồn, khiến con người có thể khám phá 70% của não bộ. Đó là con số khủng khiếp trong lịch sử chưa từng có một vĩ nhân nào sở hữu cả. Đồng thời đi cùng với đó là sự căn cứng của các cơ quan nội tạng trong cơ thể kích thích chúng làm việc tối đa và các cơ co giản kinh ngạc và cơn đau của con người sẽ mất đi vĩnh viễn.

Albedo: nó thần kì lắm đúng không, có lẽ không biết đau đớn nên họ biến mình thành vật thí nghiệm chăn đến khi hết thuốc lại chết.

Nghe tới đây Lumine thật sự toát mồ hôi phải đó là lời sấm mà gia tộc của cô lưu truyền đến ngày nay. Nhằm mong muốn đời sau thực hiện được di nguyện, phục hưng gia tộc.

Albedo: lumine! Có phải gia tộc em đang nắm giữ công thức chế tạo thuốc đúng không?

Lumine:......

Một sự im lặng kéo dài tưởng chừng vô hạn.

Albedo tiến gần lumi dịu dàng hôn lấy tóc cô, lấy tay xoa đi vết bầm ở cổ. Lumine cảm thấy kinh tởm hắn nhưng lại không làm được gì khi hai tay đang bị xích.
Một lần nữa não cô lại nhảy số


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC