Kokonoi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gã là Hajime Kokonoi một trong những đại gia nổi tiếng nhất nhì ở Nhật Bản. Nhưng gã lại đem lòng yêu câu trai mang tên Sano Manjiro là nhân viên của một quán cà phê nằm giữa trung tâm thành phố. Gã hẹn với đối tác trao đổi vài việc ở quán cà phê và gặp được em, lúc đó gã mới biết yêu từ cái nhìn đầu tiên là gì. Mái tóc màu vàng tựa như ánh nắng, đôi mắt đen vô hồn nhưng nó là điểm nhấn cho khuôn mặt xinh đẹp của em điều đó khiến gã càng yêu em hơn nó như có một lực hút mạnh kéo gã vào sâu không dứt ra được. Thân hình thon thả cùng làn da trắng, mới đầu thì gã tưởng em là con gái cơ.

Trong suốt buổi trao đổi gã không ngừng ngắm nhìn em những lúc em cười lúc em nói chuyện cả lúc em ngáp nữa, kể ra hơi biến thái nhưng gã đã lén theo em đi về nhà. Đối với gã nhiêu đó chả nhằm nhò gì với việc tương lai rước em nhà và mang họ Hajime còn gian nan hơn nhiều.

"Xin chào quý khách muốn uống gì ạ"

"Tôi muốn em"

Gã tỉnh bơ nói không quên quan sát biểu cảm trên gương mặt em. Chà cũng không tồi.

"À... Dạ quý khách nói gì ạ"

"Tôi nói TÔI MUỐN EM~"

Gã cố tình nhấn mạnh ba từ cuối rồi đưa tay ra vuốt mặt em, mặt em đơ 5 giây rồi gạt tay gã ra rồi bình tĩnh nói.

"Dạ tôi là nhân viên không BÁN THÂN , mong quý khách giữ liêm sỉ ạ"

"Tôi nói vậy với vợ tương lai của mình là sai à"

Gã nói rồi nhìn em cười cười.

"Tôi không phải vợ tương lai của ngài và mong ngài gọi đồ uống lẹ còn rất nhiều người đang đợi ạ"

Em đang kiềm chế để không đấm vô mặt khách hàng và gã biết chứ biết rất rõ là đằng khác. Em không biết từ đâu tự nhiên tới một thằng em còn chưa gặp mặt lấy một lần tự nhận em là vợ. Rồi em biết em đẹp mà có cần phải mất liêm sỉ thế không.

"Kệ họ, nếu em đồng ý làm người yêu tôi, tôi sẽ bao nuôi em trọn đời và em không cần làm phụ vụ ở đây nữa"

Gã vừa nói vừa đưa tấm thẻ đen ra trước mặt em. Nhìn mặt em giống mê tiền không đương nhiên là không rồi em chỉ mê taiyaki và dorayaki thôi.

"Dạ không ạ, Y/N ra phục vụ vị khách này dùm anh"

Em nói rồi đi vào trong phòng nhân viên mà không thèm nhìn ra xem gã phản ứng như nào.

Gã quê lắm chứ nhưng không sao thua keo này ta bày keo khác, thất bại là mẹ thành công mà. Gã hỏi người vừa được em gọi ra.

"Quý khách muốn uống gì"

"Cô có quen người vừa đi vào đó không"

Gã chỉ tay về phía phòng vừa nãy em vào.

"Dạ có, mà có gì không ạ"

"À tôi muốn hỏi tên em ấy, tuổi của em ấy, thứ em ấy thích và thứ em ấy ghét"

"D...Dạ nhưng anh có thể gọi đồ uống và ra bàn ngồi được không ạ có rất nhiều vị khách khác đang đợi"

"Nhưng cô phải trả lời những gì tôi hỏi"

Cô vì không muốn mất khách càng không muốn bị bà chủ la nên đành chịu thua.

"Dạ vâng tôi sẽ nói và giờ thì mời anh gọi đồ uống ạ"

Cô gần như gào lên nhưng vẫn kiềm lại.

"Một ly cà phê đen"

Gã nói rồi quay lưng đi tìm chỗ đẹp để nhìn ngắm em. Đúng như gã đoán tầm năm, sáu phút là em ra phục vụ trở lại. Nhưng người bưng cà phê ra không phải em mà là cô gái lúc nãy.

Cô đặt ly cà phê xuống rồi hỏi gã.

"Quý khách muốn hỏi gì ạ"

"Tên, tuổi, thứ em ấy thích thứ em ấy ghét"

Gã nói rồi chỉ tay về phía em, em đang phụ vụ bên đó liền cảm thấy hơi rùng mình rồi cũng tự chấn an bản thân là do hôm nay trời lạnh thôi.

Cô ở bên này nhìn theo hướng tay anh chỉ rồi hơi ngạc nhiên vì người gã chỉ là Manjiro mà Manjiro lại rất khó để cưa đổ, nhưng chỉ có cô biết cách cưa đổ em thôi vì đã làm chung với nhau ba, bốn năm rồi mà sở thích của em cô nắm rõ hết cái quan trọng là người đàn ông này có yêu thương em hay không thôi dễ gì cô chịu giao em cho một người đàn ông gặp không quá hai lần.

"Dạ vâng người này thì tôi chỉ nói tên thôi ạ"

Gã nghe cô nói thì cười nhẹ đưa thẻ đen để trên bàn mắt cô hơi liếc nhìn chiếc thẻ đen đó thì hiểu ý đồ của gã liền nói.

"Anh nghĩ tấm thẻ đó c-"

Chưa để cô nói xong anh lại lấy thêm một chiếc thẻ đen khác bỏ lên bàn.

Cô thề cô nói tất cả về em cho gã vì muốn em có người yêu thôi vì sợ em cô đơn lâu với cả cô thấy người này có vẻ rất tốt. Chứ mấy cái thẻ đó thì cô đâu ham hố gì, thề đấy.

"Được tôi sẽ nói"

Gã nhìn cô rồi cười, ai rồi cũng bị tha hóa bởi những tấm thẻ này thôi.

"Anh ấy tên Sano Manjiro, 19 tuổi, sở thích là ăn taiyaki và dorayaki, còn anh ấy ghét gì á hả...tôi nghĩ là anh ấy không ghét gì đâu vì tính ảnh vô tư yêu đời lắm"

"Vậy cô nói xem làm thế nào để tôi rước được em ấy về"

"Theo tôi nghĩ thì anh chỉ cần dụ dỗ anh ấy bằng taiyaki và dorayaki là được"

"Anh mà làm tổn thương thiên thần của tôi là tôi làm cho anh không chơi được ai luôn đó"

"Ờ"

Gã nói rồi đứng dậy đi ra ngoài trong đầu là 7749 cái tên để đặt cho con họ. Gã quyết định rồi mai sẽ qua rũ em đi chơi rồi hỏi cưới em, em không đồng ý thì bắt cóc về luôn xong đè em ra hiếp rồi bắt em chịu trách nhiệm là xong.

Hôm sau gã đến rũ em đi chơi ban đầu thì em không đồng ý vì em còn chả biết tên gã là ai, Y/N quyết định giúp gã vì cô không muốn em ế "em thề em không làm điều này vì mấy cái thẻ em làm vì anh, em thề" và đương nhiên điều này cô chỉ nói trong lòng nói ra em nghe được là chết cả lũ. Y/N đã thay em làm hết công việc trong hôm nay để em vui vẻ đi chơi cùng gã thật ra thì chỉ có gã vui em còn chả biết gã là ai tên gì mà vui vẻ gì lỡ người ta lừa bắt cóc em sang nước ngoài rồi sao.

"Em đang nghĩ gì chăm chú vậy"

"Không gì cả"

Em trả lời một cách tỉnh bơ rồi hỏi lại gã.

"Anh tên gì tôi còn chưa biết tên anh"

"Tôi tên Hajime Kokonoi, em có thể gọi Kokonoi nếu em thích"

"Ồ anh là cái người trên báo á hả"

Em ngây thở quay qua nghiêng đầu nhìn gã. Gã thấy thế thì đưa tay xoa đầu em.

"Đúng rồi"

Gã dẫn em đến một quán taiyaki nổi tiếng. Kêu em đứng đây đợi gã đi vào mua taiyaki cho em.

"Của em"

Gã đi ra với hai chiếc taiyaki nóng hổi mắt em sáng lên khi thấy taiyaki trên tay gã em nhận lấy rồi cảm ơn một tiếng. Mặc kệ gã ngồi ăn ngon lành.

"Ngon không"

"Ngon"

Gã nhìn thấy cặp má đang phồng lên vì ăn của em tay không nhịn được đưa lên nhéo một cái.

"Nếu cưới tôi, tôi sẽ cho em ăn thật nhiều taiyaki mỗi ngày"

"Tôi đồng ý"

Em không chần chừ mà đồng ý mỗi ngày đều có taiyaki ăn thì quá lời rồi ngu gì không đồng ý.

Thế là họ sống hạnh fuck à nhầm hạnh phúc đến suốt đời.

-----------

@sam
24/12/2021


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net