Cổ tích không truyền thống 3 (H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CP: Baji x Mikey (hint ShinMi)

Vô cùng, vô cùng, vô cùng dirty talk :')

~•~

Ngày xửa ngày xưa, trong một khu rừng nọ, có hai anh em nhà dê chung sống với nhau trong căn nhà gỗ bé xinh. Anh lớn có mái tóc đen cùng với cái sừng cong, dài, to lớn và nhọn hoắc cho nên con vật nào trong rừng cũng đều sợ và kịch liệt né xa. Anh ta có một người em trai và em trai của anh nhỏ bé lắm.

"Manjirou bé nhỏ, lại đây nào."

Vì bé con còn bé lắm, lại còn rất ngây thơ cho nên anh trai lúc nào cũng để bé ở yên trong nhà và không cho bất kỳ thứ gì lại gần bé, bé cũng thương và tin lời anh trai lắm cho nên anh dặn gì bé cũng đều nghe theo cả.

Mỗi một ngày, anh trai đều gọi bé dậy và kêu bé là Manjirou bé nhỏ, bé thích lắm và lúc nào cũng nhào đến để ôm anh trai của mình, ngửi ngửi mùi cỏ non với lại mùi của nắng trên người anh, sau đó bé con sẽ trượt xuống rồi vòi anh trai mình cho mình uống sữa tươi, quả mọng cả nên người của bé rất thơm và tràn đầy hơi ấm của những thứ đó.

Vì anh trai còn phải đi ra ngoài làm việc cho nên cứ đến bảy giờ là anh phải rời khỏi nhà. Hôm nay, trước khi ra khỏi nhà, anh hôn lên cái trán nhỏ xinh của em trai mình, hai cái tai nhỏ của bé rung rung.

"Hôm nay anh phải đi làm, bé ở nhà ngoan nha. Nhớ kỹ, khi anh về anh sẽ gõ cửa ba lần rồi nói 'Manjirou yêu dấu, anh trai của em về rồi đây. Hãy mau mau mở cửa để anh trai ôm em vào lòng.'"

Bé con gật đầu, đôi mắt ngây thơ đen lúng liếng của bé vẫn còn kèm nhèm vì buồn ngủ lắm, anh trai bật cười rồi hôn lên cái má nhỏ phúng phính của bé cưng.

"Ngoài ra bé còn phải cẩn thận sói. Nó là thứ xảo trá gian ác, nó sẽ gõ cửa nhà và giả dạng anh, nếu bé mở cửa cho nó thì nó sẽ vào nhà và ăn thịt bé đó, có biết chưa."

Bé con giật bắn người rồi mếu máo.

"Hic... Bé không muốn bị ăn thịt đâu."

"Ôi, bé ngoan của anh."

Shinichirou hôn lên trán em mình lần nữa rồi thủ thỉ.

"Trên người sói có mùi hôi này, chân còn thô với to nữa, trên đầu của nó còn không có sừng, giọng của nó lại càng không giống anh nên bé đừng có sợ."

Nhìn thấy sắp sửa đến giờ phải đi, anh trai dê liếm liếm mặt của em trai mình, dù anh không muốn đi nhưng nếu muốn hái quả mọng và mua sữa cho bé cưng thì anh chỉ có thể đi làm, anh bế bé ra ngoài cửa rồi bảo.

"Giờ anh phải đi rồi, bé hôn tạm biệt anh đi nào."

Manjirou cười khì, bé ôm cổ anh trai mình rồi đưa môi lên cho anh hôn, Shinichirou nhẹ đè gáy của em trai mình, cái lưỡi hư hỏng luồn vào miệng nhỏ ấm áp còn vương mùi sữa ấm của bé mà khuấy đảo, bé ôm rịt lấy cổ anh, cái lưỡi nhỏ cũng vô cùng vất vả mới bắt kịp tiết tấu của anh, anh rút lưỡi của mình ra, véo nhẹ má của bé con rồi thả bé xuống.

"Vậy anh đi làm đây, bé nhớ khóa cửa cẩn thận nha."

"Dạ."

Bé ngọt giọng trả lời anh trai rồi vẫy tay để chào tạm biệt, anh đợi nghe thấy tiếng khóa cửa trong nhà rồi mới xoay người đi vào trong rừng sâu để làm việc. Còn bé dê nhỏ trong nhà sau khi anh mình đi rồi thì liền ôm gấu bông nhỏ do anh trai tặng đi đến cái ổ nhỏ được làm từ chăn, mền và gối của mình rồi ngã người nằm xuống.

Ở trong khu rừng rộng lớn này, ngoại trừ hai anh em nhà dê chung sống với nhau thì còn có một con sói đen hung ác nữa, con sói đó có vẻ ngoài rất là đáng sợ và hung bạo, người ta bảo rằng cái con sói đó đó, ngày nào cũng đi khắp rừng để săn thú với người cả nên cả người lúc nào cũng toàn là mùi máu với máu cả thôi, nên nếu ai gặp thì tốt nhất là hãy bỏ hết của cải lại rồi bỏ chạy để giữ lấy mạng đi.

Và mục tiêu hôm nay của nó chính là bé dê đáng yêu đang ở một mình trong cái nhà cũng xinh xinh không kém kia, con sói đó liếm mép rồi cười khà khà đầy khoái trá, nó biết là dê con trong nhà nhỏ lắm, đã thế còn rất ngốc với ngây thơ, nếu như dụ được nó ra mở cửa thì sói ta hôm nay sẽ có một trận no nê rồi. Nghĩ vậy, nó đi đến để gõ gõ cửa nhà.

Bé dê nhỏ đang say giấc nồng bừng tỉnh, hai mắt nó kèm nhèm mở ra, hai tai cũng vểnh lên để nghe tiếng gõ cửa. Ô hay, tại sao hôm nay lại có người đến gõ cửa thế nhỉ? Bé dê ôm vội gấu bông vào lòng rồi chạy ra cửa để hỏi chuyện, cái giọng ngái ngủ của dê con làm con sói cảm thấy nao nao.

"Ai đấy ạ?"

Con sói nhớ đến mấy lời mà nó nghe lỏm được từ dê anh rồi nhẹ nhàng bảo.

"Manjirou yêu dấu, anh trai của em về rồi đây. Hãy mau mau mở cửa để anh trai ôm em vào lòng."

Manjirou bé nhỏ giật mình, anh trai của bé về rồi á? Bé con lật đật muốn mở cửa ra nhưng mà ngộ quá, sao giọng anh trai bé hôm nay lạ thế? Sao giọng anh ồm ồm, khó nghe, trên người còn có mùi rất khó ngửi như là mùi của thú hoang nhỉ? Nghĩ thế, bé giật mình rụt tay về rồi lắc đầu.

"Anh ơi, sao giọng anh kỳ thế? Giọng anh bình thường ấm áp lắm, còn vô cùng dịu dàng nữa."

Con sói giật mình, cái đuôi cũng hơi dựng lên, con dê con này đã nhận ra hắn không phải là anh của nó rồi à? Nhưng nghĩ đến bé con là người nhẹ dạ thì hắn ta lại bắt đầu kiếm cớ biện hộ.

"Manjirou à, ban nãy anh ra ngoài bờ suối, không cẩn thận nên uống nhiều nước lạnh quá rồi bị đau họng thôi."

Giải thích xong, hắn nhẹ nhàng bảo.

"Bé ngoan, mở cửa cho anh trai của em nào."

Manjirou bĩu môi, bé bóp bóp con gấu bông của mình rồi mắng.

"Thôi đi, anh đừng giả vờ nữa. Anh chắc chắn là sói đen sống trong rừng! Anh trai tôi thơm lắm chứ không có hôi hám như anh đâu."

Bé con chỉ là một đứa nhỏ cho nên cái miệng nhỏ của bé hỗn lắm, con sói bị dê nhỏ vạch trần đến mặt mũi đỏ bừng, nó sừng sỏ hét lên.

"Hỗn láo, mày mau mở cửa ra cho tao!"

"Không!"

Bé con đanh thép kêu lên rồi hăm dọa!

"Anh mau đi đi, anh trai tôi dữ lắm! Sừng của anh tôi to và dài lắm, ảnh sẽ húc chết anh đó nên anh mau mau đi đi."

Con sói giận lắm, nó nhất định phải vào được nhà rồi chỉnh đốn con Dê con xấc xược kia! Nghĩ vậy, nó giận dữ rời đi. Dê con thấy không còn ai gõ cửa nữa thì lại chạy về ổ nhỏ, rót cho mình một cốc sữa ấm rồi vừa uống vừa bỏ quả mọng vào miệng, lúc bé con sắp thiu thiu ngủ thì cửa nhà lại bị gõ rồi.

"Ai gọi đó?"

"Manjirou yêu dấu, anh trai của em về rồi đây. Hãy mau mau mở cửa để anh trai ôm em vào lòng."

Ô hay, sao giọng này giống với giọng của anh trai bé thế? Cái tai nhỏ của bé lại vểnh lên, bé còn khịt khịt cái mũi nhỏ, mùi cỏ thơm ngát với mùi nắng ấm như của anh trai làm bé có chút tin rồi, nhưng để cho chắc thì bé còn len lén mở lỗ đưa thư ở cửa ra để nhìn ra ngoài.

Hừ, chỉ đi tắm, nhúng chân vào bột thì được cái gì? Anh trai của bé có đôi chân đẹp hơn con sói này nhiều! Bé bĩu môi, đôi mắt đen cũng tràn ngập sự bực bội.

"Anh sói này, dù anh có cải trang thế nào cũng không thể che được cái đuôi bự và đôi tai sói của mình đâu. Anh mau đi đi, đừng dụ tôi mở cửa nữa, anh tôi về sẽ húc chết anh đấy."

Mặt của con sói tối sầm lại, nó quyết định sẽ không nhân nhượng nữa. Gã sói nhìn chằm chằm vào cánh cửa nhỏ của nhà Sano rồi giơ chân lên rồi đạp mạnh một phát vào cửa làm nó bị thủng, bé con thấy vậy thì tái mặt rồi bắt đầu chạy ùa vào trong để tìm kiếm chỗ trốn tránh.

Cánh cửa bằng gỗ rất nhanh đã bị phá nát, con sói đen hung hãn bước vào trong nhà, đôi mắt của nó nhìn khắp nhà rồi bắt đầu đi từng bước một để đi tìm con dê nhỏ dám ngang nhiên chọc giận mình.

Bé con núp dưới mấy miếng gỗ được phủ đầy rơm và gối, cả cơ thể bé xíu của nó run lên, trong họng còn là tiếng kêu nho nhỏ vô cùng đáng thương và tội nghiệp. Hic, con sói này hung dữ quá, nếu... Nếu nó mà thấy bé rồi thì bé sẽ bị ăn thịt mất, bé còn nhỏ lắm, bé không muốn bị sói bự ăn hết đâu! Bé con vội cuộn mình lại rồi nhắm tịt mắt vì sợ.

Tên sói nọ khịt khịt mũi, trong cái nhà này quả thật là có rất nhiều mùi của thú ăn cỏ đó nhưng cái mùi sữa tươi trên người dê con thì không thể nào nhầm lẫn được, gã ta bước đến nơi mà dê nhỏ ẩn náu rồi thô bạo dùng bàn tay to bự với mấy cái móng vuốt sắc bén phá nát chỗ trốn của dê nhỏ ra.

"Á!!"

Dê nhỏ kinh hãi, con sói đó nhe răng cười, hàm răng trắng sứ cùng đôi mắt màu đồng hoang dại nhìn chằm chằm vào con mồi bé tí, không có chút khả năng chống cự trong cái chỗ trốn cũng bé tí kia, hắn ta dễ dàng túm nó ra rồi vác nó rời khỏi căn nhà nhỏ xinh kia.

"Không, thả Manjirou ra! Thả Manjirou ra!"

Bé con khóc nháo rồi gào lên.

"Anh hai! Shin! Cứu bé! Cứu bé với."

Sói đen bật cười rồi kéo bé dê con tội nghiệp kia đi về hang động của mình.

Khà khà, xem ra hôm nay hắn ta sẽ có được một bữa ăn ngon nghẻ rồi.
......

Con sói không nặng không nhẹ ném Manjirou vào ổ rơm khô cứng của mình, hắn ta nhìn bé con đang khóc nấc vì sợ rồi đưa tay ra bóp má của nó.

Chết tiệt thật, mùi sữa trên người của con dê con này thơm quá. Hắn ta quỳ xuống rồi đưa tay xé rách đồ trên người của nó, Manjirou hoảng hồn rụt người, cái thân thể nho nhỏ của một đứa trẻ còn chưa phát dục kích thích thú tính đang ẩn sâu trong lòng hắn.

"Mày không phải là thích uống sữa lắm à?"

Hắn kéo quần xuống rồi lôi nghiệt căn cương cứng, toàn thân nổi gân của mình ra, trong bóng đêm tối tăm, tiếng gầm gừ của thú ăn thịt cùng với sự áp lực do hắn đem lại đã khiến dê nhỏ sợ đến mức chẳng thể nói được gì.

Dê nhỏ cũng chỉ là dê nhỏ, bé cũng chỉ là một con dê non hiền lành mà thôi. Làm sao mà bé có thể kháng cự lại hay là cựa quậy gì dưới vuốt của một con sói đã trưởng thành chứ? Sói đen thấy dê con không trả lời thì nhích người lại gần, nghiệt căng dưới lớp lông rậm rạp cọ cọ lên cái bụng nhỏ trắng mịn của dê con.

"Ngoan ngoãn trả lời thì tao sẽ không ăn thịt."

"Ông... Ông không nói dối chứ?"

Con sói đen nhe răng.

"Nếu mà còn hỗn thì tao sẽ bẻ cổ mày!"

Dê con liền ngoan ngoãn bảo.

"Con... Thích... Uống sữa...."

Con sói gian ác hài lòng cười rồi cầm thanh nghiệt căn nóng rực của mình rồi cọ cọ quy đầu rỉ dịch lên khuôn mặt nhỏ kia.

"Ngoan ngoãn ngậm nó vào, đợi nó sướng rồi sẽ bắn ra sữa cho mày uống."

Manjirou nhăn mày, mùi này vừa tanh lại còn vừa mặn, bé nó mới không chịu đâu nhưng mà con sói này hung dữ lắm, nếu bé không làm thì sẽ bị ăn thịt mất! Bé rụt rè thè cái lưỡi nhỏ xíu ra rồi liếm lên cái đầu khấc kia khiến cái thứ_to lớn kia giần giật.

"Rất ngoan, mau liếm nó đi."

Con sói trầm giọng, bàn tay to lớn cũng bao lấy cái gáy nhỏ như cái cốc giấy tin hin ngoài hội chợ rồi ấn nó khiến cái mặt nhỏ kia áp vào nghiệt căn bự hơi một nửa cái mặt nhỏ kia.

Manjirou vươn lưỡi ra để liếm láp đầu khấc, hai bàn tay nho nhỏ mềm mại khó khăn bao bọc lấy phần thân gân guốc rồi vụng về trượt tay lên xuống. Bộ dáng này quả thực rất giống cảnh dê nhỏ đang bú sữa mẹ đó, thật là dâm đãng và mê người, gã sói luồn tay vào mái tóc màu vàng nắng rồi liên tục mường tưởng vẻ ngoài của dê nhỏ.

Đó là một đứa nhóc hình người nhưng tai thì là của tai dê và trên trán còn có hai cái chỗ nhô nhô để sau này sừng sẽ mọc lên. Nhóc này có mái tóc vàng, đôi mắt đen lúng liếng, cái mặt nhỏ thì phúng phính như là cục bột mà lão già làm bánh trong chợ hay nặn ra, đã thế, nhóc này cũng chỉ mới vừa sáu hay bảy tuổi, vẫn còn rất nhỏ bé và ngây thơ.

Nhưng hắn thì sợ đéo gì việc đó, chơi nát cái con dê con hỗn hào này trước đã. Hắn nghĩ vậy liền cúi thấp người hơn, vừa vuốt ve má nó vừa dụ dỗ.

"Bé con, cho tao nhìn cái mông nhỏ căng tròn của mày đi."

Nhưng bé con đã nghiện việc bú liếm nghiệt căn của sói đen mất rồi, hắn ta nhìn bé con vẫn đang miệt mài dùng cái lưỡi nhỏ của mình đè liếm đầu khấc thì cũng để mặc cho nó chơi.

Bự quá, đã thế còn có mùi vị rất khó tả... Manjirou khó khăn liếm liếm vật to lớn nọ, cả hai bao tinh hoàn nặng trịch cũng được tay nhỏ bao bọc và được cái miệng nhỏ mút mát. Nhìn cái cách bé con dâm đãng này cơ khát đến vậy làm cho tên sói càng thêm cương cứng, hắn ta đè ngửa bé con nằm xuống ổ rơm rồi banh hai chân nhỏ nhắn của nó ra.

Bé con vẫn còn muốn được liếm liếm, nó thở hồng hộc, tên sói nhìn thấy dáng vẻ dâm đãng của nó trong bóng tối thì nắm lấy hai cổ chân của nó rồi gác lên vai mình.

Bé con ưỡn người rồi rên lên khi cái lỗ nhỏ của nó bị cái lưỡi to của con sói liếm láp, tiếng rên ngọt lịm cùng với biểu cảm phê pha đầy dâm đãng này làm cho con sói đó càng thêm phấn khích, hắn liếm cho cái lỗ đó mềm ra thì liền ngồi dậy và lục lọi trong ổ rơm một thứ gì đó có thể bôi trơn.

Đó là một thứ chất nhờn thơm mùi của hoa, rất lạnh và cũng rất dễ làm ấm lên, con sói để chất nhờn thấm ướt hai ngón tay của mình rồi nhẹ nhàng đâm vào, bé con lúc này mới sợ hãi nhưng cũng đã quá muộn rồi, một chân của nó đã bị con sói này giữ chặt còn một tay còn lại thì lại đang đùa bỡn cái lỗ nhỏ của nó rồi.

"A... Đau... Đau quá...."

Móng tay của con sói đó đang cạ mạnh vào vách tràng làm vách tràng nho nhỏ co rút lại, sự chặt chẽ đó làm cho con sói không hài lòng và hắn bắt đầu đe dọa.

"Hãy làm một cậu bé ngoan nào, tao không có kiên nhẫn với một đứa trẻ hư đâu."

Nói gồi hắn còn gầm gừ để cảnh cáo nó khiến nó sợ run lên, đôi mắt đen cũng từ sự mê muội biến thành hoảng sợ.

"Hức... Manjirou không phải là bé hư!"

Nó bất chợt gào khóc rồi giãy dụa để đạp mạnh vào người của sói đen, hắn hoảng hốt, hai ngón tay nằm trong huyệt nhỏ cũng không dám động đậy vì sợ rằng sẽ cào nát bên trong. Mắt thấy bé con đang càng lúc càng kích động thì con sói cũng vội dỗ dành rồi lấy một bình nước nhỏ ra.

"Ngoan, không khóc. Được rồi, không đùa ngươi nữa, ta cho ngươi uống sữa ngọt nhé?"

Bé con được dỗ dành quả nhiên là đã bắt đầu ngoan ngoãn rồi, nó giương mắt nhìn con sói kia uống bình nước rồi bị con sói giữ lấy cằm và hôn xuống. Chất lỏng ngon ngọt đó cùng với cái lưỡi hư hỏng kia đã cuốn bay sự chống cự của bé con rồi, sau khi hắn tách ra thì bé con kia cũng đã hoàn toàn bị chọc cho lên cơn nứng đầu đời rồi.

Và đó chính là cách mà hắn, Baji Keisuke dụ dỗ bé đĩ dâm của mình tự nuốt con cặc còn bự hơn cái đùi của nó vào đấy.

Baji nhìn bé dê con đang nhún kịch liệt trên người mình, cái miệng nhỏ kia đang rên ư ử và cái lưỡi cũng thè ra rồi kìa, hắn ta dùng tay vuốt vuốt cái đuôi đang phe phẩy của bé con rồi giật mạnh ra, bé nó như bị đâm dính điểm nứng mà rên to lên.

"A~~♡"

Hắn ta lật người nó lại, cái lỗ nhỏ kia cũng xoay một vòng trên con cặc của hắn. Hắn dễ dàng dùng một tay ấn nó nằm trên đống cỏ khô cứng còn một tay thì dữ nguyên cái eo kia rồi đâm phầm phập vô cái lỗ dâm đang phun nước phì phò kia. Tuyệt thật, dù rằng nó còn rất nhỏ và chưa phát dục nhưng mà cái cách mà nó rên rỉ lấy lòng cũng đủ để minh chứng rằng cái máu đĩ trong người nó thật sự rất cao, hắn cảm thấy khoái trí với cái suy nghĩ đầy tính miệt thị đó rồi tiếp tục giã bồm bộp vào lỗ của con phò non dưới thân.

"Cưng có sướng không? Cưng đang bị ăn thịt bởi một con sói bự đấy."

Manjirou đã bị chơi đến mức tê dại đầu óc luôn rồi, nó chỉ có thể rên rỉ rồi sau đó nói ra những lời dâm đãng như một con điếm rẻ mạt.

"Sướng quá... A...a.... Thật sự... Rất sướng..."

"Vậy mà cưng ngay từ đầu lại không chịu mở cửa cơ. Nếu cưng ngoan ngoãn ngay từ đầu thì bây giờ đã được uống tinh trùng no nê rồi."

Hắn tàn nhẫn nói rồi tăng tốc độ đâm rút, cái lỗ nhỏ này đã bị hắn phang cho hơi lỏng ra rồi và về sau nó cũng chỉ có thể bị bón đầy bởi tinh trùng của hắn. Cứ nghĩ đến con dê nhỏ này mỗi ngày đều ở yên trong cái hang này để đợi hắn về đụ thôi là Baji đã hận không thể phang nó mạnh hơn rồi.

Manjirou bị nâng eo lên cao hơn và cái lỗ dâm của nó cũng càng lúc càng bị phang thô bạo, Baji có lẽ là đang dần đạt được cao trào rồi và nó cũng ré lên khi mà con cặc đang chôn sâu trong vách tràng đột ngột phình ra.

Để sói cái có thể thụ thai tốt hơn thì sói đực thường sẽ phóng tinh thật nhiều và lâu nhất có thể, trong quá trình đó sẽ xảy ra hiện tượng thắt nút, con cái sẽ bị ép nhận hết tinh trùng và sẽ kết thúc khi mà phần nút thắt kia xẹp xuống. Và điều này, thú thật mà nói thì sẽ là một hình phạt dã man với bé con tội nghiệp kia.

Bụng của nó phình to ra, cơn sung sướng rút xuống và thay thế vào đó chính là sự thống khổ tột cùng, bé con giãy dụa muốn thoát ra thì lại bị Baji ôm chặt, hàm răng sắc nhọn cũng cắn vào cái gáy nhỏ xinh, tiếng gầm gừ đầy đe dọa của con thú hoang dã làm cho bé con sợ hãi, nó chỉ có thể nằm yên, chịu đựng việc bị thắt nút và bị bắn đến mức cái bụng nhỏ phình to như thể đang có bầu.

Baji liếm liếm cái trán nhỏ đẫm mồ hôi của nó rồi rút nghiệt căn đã xẹp xuống của mình. Tiếng 'phốc' kia như thể là tiếng nút chai bậc ra ngoài, tinh dịch trắng đục rỉ ra khỏi lỗ nhỏ và Baji cũng đâm vào hai ngón tay, banh cái lỗ nhỏ đó ra và để tinh dịch mình bắn vào chảy ra, hắn nhìn phân thân nhỏ xíu đang phun ra chất dịch trong suốt của bé con rồi bắt đầu trêu chọc.

"Đã tạo ra được một vũng nước rồi, bé đúng là một con đĩ dâm đãng."

Bé con bị trêu chọc suốt một ngày cuối cùng cũng nhịn không được mà khóc lớn rồi, Baji vội bịt mồm nó lại bằng nụ hôn, hai ngón tay lại lần nữa khiêu khích dâm huyệt, hắn đè ngửa nó ra lần nữa rồi đâm nghiệt căn đang cứng rắn lần nữa của mình.

Shinichirou như nghe thấy tiếng khóc của em trai mình, anh hét lên.

"Manjirou, em đang ở đâu rồi?"

Khốn nạn, em trai của anh vốn đang yên yên ổn ổn ở trong nhà sao lại bị kẻ xấu bắt đi mất rồi? Anh nghiến răng rồi bắt đầu lao đi để tìm kiếm bé cưng nhà mình.

"A... A.... Nhẹ thôi... A.... Nhẹ thôi..."

Manjirou bị đè lên vách hang, hai tay bé nhỏ cố gắng ôm lấy tấm lưng của Baji, đôi mắt đen láy ngây thơ của bé nó đã hoàn toàn bị dục vọng che lấp rồi.

Baji lần nữa áp sát rồi hôn nó, bé con lần này đã biết chủ động tiếp nhận rồi và nó đã hoàn toàn bị con sói này thu phục.

"Kei.... Kei.... Bắn... A... Bắn.... Cho.... Bé..."

Nó rên rỉ đầy đứt quãng, Baji gầm lên một tiếng rồi cũng bắn vào trong nó, hạ thân lần nữa phình to và bắt đầu lấp đầy cái thân thể nho nhỏ của bé con.

Chú dê nhỏ tội nghiệp, nó đã nghe theo lời anh trai của mình và đã rất cẩn thận với con sói gian xảo rồi. Nhưng mà thật đáng tiếc, nó vẫn bị ăn và bị ăn đến tận cùng linh hồn của mình.
~•~

Ăn mừng sinh nhật tui trước hay là Baji trước đây :) mọi người đoán thử nhá.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net