Kakumi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Hôm nay thế nào? Ổn chứ? "

Chàng nhân viên phục vụ mỉm cười vừa để tách trà xuống bàn của một vị khách quen. Chàng trai nghe giọng của Mikey lập tức ngẩng đầu, mỉm cười với Mikey rồi đưa cho em xem thứ trong tay mình

Là một quyển truyện tranh mà chính tay chàng trai vẽ

Lần đầu hai người gặp nhau cũng khá hy hữu. Lúc đó chàng trai ấy ngồi vò đầu bức tóc ở cửa hàng này cũng lại vị trí này, vì không suy nghĩ được ý tưởng gì cho bộ truyện tranh của mình. Rồi Mikey xuất hiện, nhìn vào quyển truyện còn đang được phát thảo của chàng trai, suy nghĩ rồi nhẹ nhàng đưa ra đánh giá về nét vẽ. Chàng trai nghe lời đánh giá của Mikey từ từ thay đổi và cuối cùng thì quyển truyện tranh một tập của chàng trai đã được phát hành còn được nhiều người đón nhận bởi nét vẽ xinh đẹp hợp thời nữa

Sau đó hai người trở nên thân thiết hơn. Vừa trao đổi qua điện thoại, nếu gặp nhau sẽ lại tiếp tục trao đổi về sáng tác truyện tranh. Chàng trai ấy sẽ đưa ra ý tưởng của mình rồi hỏi Mikey, Mikey bắt đầu chỉnh sửa rồi cùng nhau hợp tác sản xuất rất nhiều tác phẩm mới. Ở trang cuối mỗi tác phẩm đều có bút danh của Mikey. Mikey không muốn phiền phức nên ném đại một cái tên cho chàng trai ghi vào thôi

Bây giờ chàng ta đang lên ý tưởng tiếp. Vẽ về một thanh niên dáng người nhỏ nhắn luôn treo nụ cười thương hiệu trên môi, làm phục vụ ở một quán bánh ngọt tương đối lớn trong lòng thành phố. Mikey nghe qua thì gật đầu, hình như chàng ta lên tay rồi đấy, ý tưởng đưa ra rất mượt mà không cần em phải sửa gì thêm. Nhưng nghe nó cứ quen quen sao ý

" Câu chuyện về cậu đó. Thấy thế nào? "

Mikey ậm ừ. Chỉ vào điện thoại của chàng ta rồi đi vào trong tiếp tục làm việc. Ý nói rằng sẽ trao đổi bằng điện thoại sau, bây giờ còn phải làm việc nếu không quản lý sẽ mắng té tát

Chàng trai giơ tay lên làm kí hiệu OK với Mikey. Vừa nhâm nhi trà ấm vừa phát họa nhân vật ở chương đầu tiên

Bình thường vẽ truyện oneshot chỉ mất một tuần nên chàng ta ra truyện nhanh hơn rất nhiều mangaka khác. Bây giờ thì ra truyện dài nên chắc tốn kha khá thời gian của đôi bên. Lần này là vẽ về Mikey nên chàng ta quyết định sẽ hạn chế hỏi ý kiến Mikey lại, cũng cảm thấy bản thân quá dựa dẫm vào lối mòn Mikey đã tạo ra rồi nên muốn tự thân vận động một chút để xem trình độ lên ý tưởng của bản thân tới mức nào rồi

.

.

Tầm chiều Mikey tan làm. Vì làm ca trưa lại còn phải trực nhật nên Mikey về nhà đã tối muộn. Em đi bộ trên vỉa hè đường lớn, xung quanh lúc nào cũng ồn ào và sáng chói, có vẻ rất vui nhưng em lại cảm thấy không vui một chút nào. Cứ canh cánh mãi lời chàng trai kia nói

Cái gì mà nhân viên phục vụ bình thường chứ, đó chỉ là bề nổi mà thôi

Mikey thở dài, vừa đi vừa đá hòn đá dưới đường, chơi như một quả bóng. Chán chê rồi thì chậm bước lại vừa đi vừa ngắn sao trên trời

Shibuya quá náo nhiệt. Ánh đèn lập lòe làm chói mắt nhiều người. Mikey nheo mắt nhìn lên trời, không thấy một ngôi sao nào

" Đến sao trên trời cũng không sáng bằng Shibuya. Hừm! "

Cũng muộn rồi nên Mikey bước nhanh hơn để về nhà. Bây giờ em chỉ muốn về nhà và ngủ một giấc mà thôi. Hôm nay tự nhiên mệt mỏi hơn mọi khi. Có lẽ là do ý tưởng mới của chàng trai kia ảnh hưởng làm em nhớ tới mấy chuyện trong quá khứ làm em phải suy nghĩ nhiều

Quá khứ của Mikey là một thứ cực kỳ rách nát. Nhưng trong mắt bao người thì nó lại là điều tốt đẹp

Mikey mở cửa nhà, trong nhà không có ai nhưng Mikey vẫn nhiệt tình chào hỏi, làm như vậy sẽ xua đi cái cô đơn ở đây

Vừa xoay người để khóa cửa, Mikey bị một tên khác tập kịch. Hắn nhân lúc Mikey không phòng bị mà tới gần, dùng một cái khăn tay bịt miệng Mikey lại, nhanh chóng khóa chặt tay chân Mikey khiến em không thể di chuyển hay ra đòn kịp thời

Nhưng hắn không phải kẻ xấu gì. Lúc Mikey im lặng như cá nằm trên thớt rồi thì cười một tiếng. Sau đó thả Mikey ra. Giây tiếp theo, Mikey xoay người lại đồng thời chân phải cũng giơ lên cao, một phát mũi chân bổ vào trán hắn. Chỉ là hắn đọc được hướng tấn công của em mà ngồi thụp xuống trước khi quá muộn, bảo toàn được một mạng

" Đầu hàng! Em đầu hàng "

Mikey xùy một tiếng. Xoay người khóa cửa cho mau rồi quay lại tóm cổ hắn. Bàn tay be bé của Mikey bây giờ lại bao trọn cổ hắn, lực tay hơi siết chặt một chút. Tay kia lần mò trên tường tìm công tắt mở đèn lên

Ánh sáng đột nhiên xuất hiện. Cả hai không có lấy một cái chớp mắt vì chói. Hai mắt nhìn chằm chằm nhau, Mikey im lặng thả tay ra, lùi về sau trong tư thế phòng thủ của dân võ

Hắn mỉm cười, cúi người xuống chào Mikey một cách hoành tráng nhất. " Đàn anh, đã lâu không gặp "

Mikey không trả lời. Vì em biết, Kakuchou xuất hiện ở đây rồi thì hôm nay chính là ngày em bị phán án tử hình

Quá khứ của em chính là một thứ cực kỳ rách nát. Suốt năm năm trời bán mình cho tổ chức sát thủ ngầm, nhận số tiền khủng để giết kẻ mà khách hàng mong muốn. Hoặc, nhận tiền để bảo vệ khách hàng khỏi bọn cớm hay kẻ địch lúc giao dịch ngầm

Mikey từng là kẻ ưu tú nhất tổ chức. Một sát thủ tài giỏi với việc sử dụng được cả võ thuật và hàng nóng. Nhưng kẻ được cho là ưu tú nhất lại là kẻ phản bội, vì một con nhóc và không hoàn thành nhiệm vụ còn đơn phương ly khai với tổ chứ sống ẩn dật suốt ba năm trời

Kakuchou là kẻ đến để giết em theo lời của cấp trên. Được thôi, dù sao em cũng chán cuộc sống nhạt nhẽo này rồi. Đêm nào cũng bị những cặp mắt trừng trừng ấy của nạn nhân trước đầu súng của em ám ảnh, Mikey chán ngấy cái cảnh đó rồi

" Anh nghĩ em sẽ giết anh dễ dàng như vậy sao? "

Mikey nhường mày. " Muốn 419 trước khi giết à? Mày có sở thích kỳ lạ này từ khi nào thế? "

Kakuchou là kẻ được Mikey nhặt về sau hai năm hoạt động trong tổ chức. Từng là lính đánh thuê nên sức lực thì khỏi bàn cãi. Sau này được Mikey huấn luyện càng trở nên sắt bén hơn. Trở thành một đôi làm nhiệm vụ với Mikey

Sau này Mikey đơn phương ly khai với tổ chứ rồi. Kakuchou mới cảm thấy hụt hẫng, cảm thấy nơi đó khá nhàm chán. Nhưng đó là khi hắn chưa nghe gì về chuyện tổ chức cho truy nã Mikey. Nghe tin đó nên Kakuchou mới nhận việc, sau này mới cảm thấy thú vị hơn

" Em chán anh thật. Anh có thể tùy tiện cười với một thằng ất ơ nào đó chứ không thèm cười với đàn em dù một cái "

Mikey nhíu mày, hơi cọc cằn đáp, " Nếu mày là một mangaka bình thường thì có lẽ tao sẽ thay đổi thái độ "

Kakuchou get được trọng điểm. Ngay lập tức vổ tay bốp bốp. Hắn hào hức lắm, có lẽ Mikey nói trúng điểm gì đó rồi

Mikey: !?

" Đúng rồi, em bây giờ là một nhân viên văn phòng bình thường này "

" Vô liêm sỉ!! "

Kakuchou, " Vâng, anh quá khen "

Mikey không thèm nói nữa, bảo Kakuchou mau mau giải quyết mình hoặc là cút ra khỏi căn nhà này, hoặc là để em phải một lần nữa để bàn tay này nhuốm đỏ máu tươi của hắn

Kakuchou đứng ngay ngắn lại. Gật đầu, thỏa thuận sẽ không đôi co nữa mà trực tiếp làm nhiệm vụ giải quyết Mikey ngay

Hắn đeo găng tay vào. Đó là những gì bọn họ được học ở khóa đầu tiên lúc gia nhập tổ chức. Đối với công việc đen tối này, dấu vân tay hay bất cứ thứ gì trên người có gen đều rất quan trọng, không thể để lộ ra và tất nhiên để bảo vệ tốt thì bọn họ còn có trang phục riêng khá rườm rà. Hôm nay Kakuchou không mặc đồng phục mà chỉ vận mỗi áo cổ lọ với quần bò

Mikey thấy Kakuchou rút dao ra, lập tức buông lỏng cơ thể. Đôi mắt khép hờ lại chờ đợi cơn đau đớn xé da thịt từ con dao bén ngót kia

Lúc Mikey hoàn toàn nhắm mắt lại. Kakuchou mỉm cười. Hắn nhanh chóng cởi bỏ phụ kiện trên người để xuống sofa. Cầm trên tay con dao gọt hoa quả nhỏ xíu đó đi tới kề vào cổ Mikey. Cái lạnh từ lưỡi dao làm Mikey phải rụt cổ lại, hàng lông mi khẽ run nhẹ lên

Kakuchou một tay nhấc bỗng Mikey vác lên vai đi về phía phòng ngủ. Mikey vẫn không tin là Kakuchou chỉ đang dọa mình chứ thực sự không muốn giết mình

" Kakuchou!! Sao mày không giết tao đi cho rồi? "

Kakuchou ném Mikey xuống giường. Nhìn Mikey một lúc rồi Kakuchou đứng dậy, để con dao xuống bàn rồi tháo thắt lưng. Mikey nghe tiếng khóa quần kéo xuống, mặc dù khó chịu nhưng lại lì lợm tìm chỗ trốn. Trong mắt Mikey bây giờ Kakuchou chả khác kẻ điên là bao

Hắn tóm Mikey lại. Cuối cùng là cảnh Mikey quỳ dưới sàn còn Kakuchou thì ngồi trên giường, đem gương mặt của Mikey úp vào thân dưới của mình. Mẹ nó thằng khốn này bạo vcl!

" Bú nó đi mà Mikey ~ "

Mikey mím môi né tránh. Kakuchou lại càng lấn tới mà cầm thằng nhóc dí sát vào mặt Mikey. Kakuchou nhíu mày, bóp miệng Mikey, có chút khó khăn mà nhét được phần đầu vào miệng Mikey

Kakuchou thở ra một tiếng. Mũi giày hất hất vạt áo của Mikey, rồi cọ cọ vào vật ở giữa háng Mikey. Mikey mị mắt ưm nhẹ một tiếng, cơ thể bắt đầu mềm nhũn

" Nào ~ Há miệng ra, em bón tinh cho anh "

Lần này dễ hơn rồi. Mũi giày đang chà đạp thân dưới, phía trên cặc của Kakuchou đang dần bị miệng Mikey ngậm lấy hoàn toàn. Mikey bất động, hơi nheo mắt lại nức nở hai tiếng

Bên trong miệng chật hẹp biết bao. Lưỡi Mikey bị đè đến khó chịu, mới nhích lưỡi một chút thì Kakuchou như phát điên vậy. Hắn cắn môi dưới, dùng ánh mắt gợi dục mà nhìn chằm chằm vào em. Mikey rùng mình một trận

Mikey không động Kakuchou cũng không động. Mũi giày không chà đạp em nữa, cảm giác khó chịu nóng bức lại xuất hiện. Mikey nắm vạt áo Kakuchou cầu xin, lưỡi ấm ấm của Mikey ngoan ngoãn liếm láp phần thân bên trong miệng mình. Lần này Kakuchou hài lòng, mũi giày lần nữa chà xát nhẹ nhàng lên giữ háng Mikey. Lần này Mikey sợ gì đó, hai đùi khép lại gắt gao giữ lấy chân Kakuchou

Bị giữ lại cũng khó di chuyển. Kakuchou xoa đầu Mikey còn hơi ấn nhẹ xuống, nhẹ giọng nói, " Em không rụt lại nữa, anh đừng kẹp như thế em khó lắm "

" Hưm... Ưm! "

Kakuchou còn đang chìm đắm trong khoái cảm thì điện thoại từ cấp trên gọi tới. Hắn nhìn vào màn hình điện thoại, khẽ nhíu mày. Mikey biết Kakuchou không vui nên cực kì biết điều mà nhả thằng nhỏ ra, tay vuốt lưỡi liếm

" Suỵt! "

Kakuchou nắm tóc Mikey ấn xuống trong khi Mikey còn đang hoảng loạn. Vừa nhấp vào miệng Mikey vừa nghe điện thoại

" Tôi nghe thưa boss "

Đầu dây bên kia vang lên tiếng nói. Chất giọng này dù cả đời rời khỏi tổ chức rồi Mikey vẫn không thể quên. Khi nghe tới giọng của lão sếp, Mikey không thể tập trung. Kakuchou tất nhiên không hài lòng nên nắm tóc Mikey đem đầu em dập vào háng mình. Tiếng kêu của Mikey cũng phát ra đều đều lúc lão ta đang nói chuyện

Lão ta nhíu mày, " Kakuchou, mày đang làm cái quái gì thế? "

Kakuchou kêu một tiếng, cười với lão sếp một cái. " Éc! Tôi đang... Ừm ân ái với người tình thưa sếp "

" Hoàn thành nhiệm vụ là được. Chỗ Mikey thế nào? "

Kakuchou nhìn xuống Mikey. Mikey đang vật lộn với số tinh dịch hắn vừa bắn ra. Bắn ra rồi còn nhấp thêm vài cái để Mikey nuốt một ít mới rút ra hết

" Tôi tìm được anh ta rồi. Anh ta bây giờ đang bận nuốt tinh dịch của tôi thưa sếp "

Lão ta nhíu mày, " KAKUCHOU!!! "

" Ha ha ha ha "

Kakuchou cười một trận rồi cúp máy. Lão ta cũng không phải kẻ ngu. Điệu cười đó và cái cúp máy ngang thể hiện cho việc no.2 của tổ chức đã đơn phương ly khai giống Mikey

Chọc lão sếp tức giận làm Kakuchou rất vui vẻ. Hai tay luồng qua nách Mikey bế em lên giường. Kakuchou cởi quần áo của Mikey ra rồi cởi luôn quần áo của mình

Cười cợt nhả một trận mới hỏi Mikey, " Anh nghĩ lão ta bây giờ đang làm gì? "

Mikey nghiêng đầu nhìn ra hướng khác. Lúc sau mới đáp, " Tức giận đập đồ? Gào rú lên bảo người đi giết tôi với cậu "

Kakuchou ừm ừm hai tiếng. Lấy một ít gel thoa lên hậu huyệt rồi nới lỏng trước. Mikey cắn môi, nhắm mắt lại, cả cơ thể cũng căn cứng. Mẹ kiếp, đòn roi cuả đợt huấn luyện cũng không đau bằng bây giờ

" Đ-Đau "

" Ừm "

Biết đau nhưng không làm như vậy lát hồi còn đau hơn. Gấp gáp tới mức nào thì Mikey vẫn quan trọng hơn, an toàn là trên hết

Bốn ngón tay ra vào trôi chảy rồi Kakuchou mới dừng. Lấy thêm gel bôi lên thằng nhỏ, vuốt vuốt mấy cái mới tiến vào từng chút một

" Ứm! "

" Đau lắm à? "

Mikey gật đầu. Tự cắn tay mình, cả nước mắt cũng rơi

Trong suốt năm năm hành nghề, Mikey ăn đạn biết bao nhiêu lần vẫn chưa khóc dù một lần. Bây giờ bị thằng nhóc mình nhặt về đâm tới khóc. Mẹ... Đúng là nhục nhã!! Tốt nhất là sau khi xong việc Kakuchou hãy giết chết em đi!

" Á á á á á á!!! "

" Kaku-chou... Mày là máy đống cọc hở? Ch-chậm lại coi.. Mẹ mày! Dừng lại cho tao... Aaaa "

Mikey đánh, Mikey mắng. Làm mọi cách rồi mà Kakuchou vẫn chả dừng. Hắn nắm eo Mikey điên cuồng mà giả Mikey từ nãy đến giờ. Lúc Mikey hét lên đã là lần thứ ba, bây giờ là gần hai giờ sáng

Mikey trợn mắt rống lên một hơi dài rồi ngất đi ngay. Kakuchou nhấp đẩy thêm mấy lần mới dừng hẳn. Thả tay ra thì cơ thể Mikey cũng mất lực mà ngã xuống giường

" Ồ. Thì ra anh Mikey cũng không mạnh mẽ như người ta đồn "

.

.

.

" Đây là bạn em. Nó muốn xin việc làm. Mong chị ( đừng ) nhận nó "

Tầm chứng một tháng sau. Kakuchou thì mặt dày ở lại ăn bám Mikey. Mikey đuổi cỡ nào cũng không đi. Hôm nay còn bạo gan đi theo tới nơi làm việc của Mikey xin việc nữa chứ

Ngoại hình Kakuchou khá đáng sợ. Vì một lần làm nhiệm vụ bị tập kích mà bị thương nặng, gương mặt điển trai có vết sẹo lớn, một bên mắt bị thương nên con ngươi có màu đặc biệt. Nhưng ít nhất quả tóc dài đen nhánh với ngoại hình vạm vỡ cứu được chút đỉnh. Kakuchou được nhận và nhận việc vào hôm nay. Làm ca chiều cùng Mikey

Chàng trai kia lại đến nữa. Chàng ta vừa vẽ xong một chương của bộ truyện " Chàng trai phục vụ tỏa nắng " nên muốn khoe với Mikey. Chỉ là người phục vụ mình không phải là Mikey

" Anh là nhân viên mới ạ? Có thể kêu Mikey ra tiếp tôi được không? Tôi muốn cho cậu ấy xem một thứ quan trọng lắm "

Kakuchou nhíu mày. Lập tức nói không rồi bỏ vào trong

Lúc hắn theo dõi Mikey, có biết tên này cực kỳ thân thiết với Mikey. Cho nên bây giờ cực kỳ ghét!

Chàng trai ôm thất vọng mà nhắn tin cho Mikey. Năm phút sau thấy Mikey nhéo tai Kakuchou đi ra ngoài bàn của chàng trai ấy mà cúi đầu xin lỗi. Mà chàng trai cũng không muốn làm khó ai nên xua xua tay

Kakuchou đứng bên cạnh nghe hai người kia nói chuyện ăn ý mà khó chịu. Nhích tới vòng tay ôm eo Mikey đọc ké một chút. Ừ được đấy, vẽ Mikey rất tốt rất đẹp, không xấu lắm. Sau này xuất bản rồi hắn sẽ mua tất cả về để ngắm

" Cô gái? Gì cơ? "

Mikey lườm Kakuchou, còn chưa kịp nhắc nhở thì Kakuchou đã nói. " Không, đàn anh không thích con gái đâu, sửa lại đi "

Chàng trai ngớ người ra. Đẩy cặp đít chai lên rồi hỏi, " Anh là gì của Mikey mà hiểu rõ cậu ấy quá thế? "

" Bạn trai "

Mikey:....

Chàng trai kia: !?!?

Mọi người xung quanh vô tình nghe thấy: (⊙_⊙)

-----~/~-----

Lâu rồi mới viết H, sượng trân luôn á trời


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net