Guilty Crown

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mikey thời xưa đối với mình là một cậu bé đáng yêu, thích chơi đùa cùng bạn bè nhưng cũng là đứa trẻ kiêu ngạo, chưa bao giờ nhẫn nhịn thứ mình không thích.

Em thích chơi đùa với bạn bè, ở bên họ khiến em cảm thấy nhẹ nhõm, em có thể sẵn sàng ngủ ở bất kì đâu khi ở bên họ, vì ở bên bạn bè, em cảm thấy yên tâm. Những kẻ khiến Mikey phải đề phòng, em sẽ không thể ngủ được, điển hình là hình ảnh thiếu ngủ của Mikey khi ở Bonten, rất ít người có thể khiến em yên tâm dù họ hiện tại là đồng đội.

Nhưng em chả phải một đứa trẻ bị chiều hư, Mikey cũng biết nhẫn nhịn con gái, dù bị Hina tát, em chẳng hề nổi giận, nhưng em sẵn sàng ra tay với những kẻ dám động vào bạn bè mình,đối với Mikey, em coi bạn bè của em, gia đình em là báu vật, điển hình như cảnh em tự đá bay cái xe em yêu thích chỉ vì nó khiến bạn của em bị đánh vì bảo vệ nó. Mikey cũng không phải kẻ cố chấp, dù Kazutora giết anh mình, em vẫn nghe lời Baji, tha thứ cho Kazutora.

Mikey 16 tuổi, mạnh mẽ, cao ngạo, những kẻ không lọt được vào mắt em sẽ chẳng bao giờ được em để ý đến, nhưng những người được em để mắt, họ là kho báu, là bảo vật của em.
Mikey vô địch chưa bao giờ là kẻ dễ tính, em sẵn sàng độp cho một trận trước những đứa em ngứa mắt, Mikey không hề lương thiện, lòng lương thiện của thằng bé chỉ dành cho những người mà nó coi trọng. Nhưng Mikey cũng tôn trọng ý kiến của người khác, rõ ràng trong trận đấu với Moebius, rõ ràng em có thể kết liễu tên địch ngay lập tức, nhưng Mikey lại để Pachin tự giải quyết ân oán của mình, cho tới khi Pachin thua, em mới bước ra giải quyết kẻ địch, Mikey bảo vệ mọi người theo cách mình làm, em là thủ lĩnh, mà thủ lĩnh sẽ bảo vệ danh dự và lí tưởng của đồng đội,
Chỉ cần thủ lĩnh vẫn đứng sau lưng họ, Touman không bao giờ thua.

Touman bất bại, và Mikey vô địch.

Nhưng khi chính khi Touman tạo ra đau khổ cho đồng đội, Mikey tự tay giải tán nó, liệu em có đau khổ không? Có chứ, nó là thành quả, là công sức của em và mọi người, giải tán Touman ngay khi nó vừa trên đỉnh vinh quang, Mikey vẫn là đứa trẻ ngày đó, xem bạn bè là kho báu quý giá nhất, Touman như chiếc xe máy năm ấy em đạp đổ, không ai được phép làm tổn thương những người em yêu quý.

Con đường sau này, dù chỉ còn lại một mình, Mikey vẫn bảo vệ mọi người thầm lặng từ phía xa, nhưng khi em nhận ra, em trở thành tội nhân, đứa trẻ ấy cũng tự mình cách biệt với thế giới, Mikey nhận ra, dù là kẻ mạnh nhất, em vẫn mãi chẳng bảo vệ được gì. Gia đình em bỏ em mà đi, những người em yêu quý, chẳng còn ai. Mikey vô địch, chẳng thể nào giữ lại được những gì mình yêu quý.

Đối với mình, Mikey của quá khứ hay của tương lai, em luôn là vị vua cô độc.

Lịch sử dường như luôn lặp lại, những kẻ mang tâm thế thiên thượng thiên hạ duy ngã độc tôn, bao giờ cũng là kẻ bị bỏ lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net