Đoản 1. Kookmin

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái hình thật....

__________

Phác Chí Mẫn - cậu thật sự rất căm giận lão Thiên nga! (-□-)

Vì sao hả? Lí do đây...

Cậu đường đường là một tổng tài nổi tiếng băng sơn, khí chất công ngời ngời như thế kia cư nhiên lại bị thằng bạn lâu năm không rõ nguồn gốc xuất xứ - Kim Tại Hưởng phán vào mặt một câu: " Mày cả đời chỉ có thể làm thụ, chậc chậc!"

Hứ! Thụ em gái ngươi, ngươi mới là thụ!!!! Sẽ có ngày lão tử sút bay ngươi về hành tinh mẹ! Cứ đợi đó!!!

Để chứng minh bản thân không phải thụ, cậu đã đi bao dưỡng một tiểu bạch thỏ, nhưng mà tiểu bạch cũng thật là dễ thương đi: da trắng, mắt to lại còn có răng thỏ nữa. Thoạt nhìn trông rất nhút nhát lại hay ngượng, Chí Mẫn cảm thấy mình cũng sắp phát cuồng rồi đi~♡ ( Nó lừa tình đấy anh ơi! ●□●)

Cơ mà.....tất cả chỉ là lừa tình ( Đấy, thấy chưa! ). Nhút nhát hay ngượng gì chứ, đêm đầu tiên bị thằng nhóc đó đè ngay cả lết cũng không nổi, thắt lưng tựa hồ sắp gãy đã thế lại bị bản mặt đẹp trai cùng nụ cười ngây thơ kia năn nỉ xin được ở lại, cậu có muốn cũng không từ chối được. Hãy nói với cậu rằng cậu không bị lừa đi! T~T

Lão Thiên, ông nỡ lòng nào đối xử với tôi như vậy!!! *khóc*

*Bonus:

"Tuấn Chung Quốc! Lão tử đây nhất định đè được cậu!!!!"

"Hử? Anh nói gì em đây nghe không rõ? *cười thân thiện*"

"Đâu có, em nghe nhầm đấy, ha ha!"

"Tôi nghe hết đấy *đen mặt*" ( Đổi xưng hô và thái độ trong vòng một nốt nhạc = =)

"......"

"Còn không biết tự giác lên giường chịu tội!"

Nội tâm Chí Mẫn: *gào khóc*

___________

Đừng bơ Mốc nhoa! *chu*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net