4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng len lỏi qua khung cửa sổ xuyên thẳng vào mặt anh cộng thêm đau đầu khiến anh khẽ khó chịu ngồi bật dậy . Anh nhìn quanh căn phòng , bất ngờ , đêm qua anh làm gì thế này ? Còn Jimin ? Sao lại ở đây ? Chuyện này rốt cuộc là sao ? Anh vội vàng mặc đồ , tức giận kéo tóc cậu làm cậu đau nhói mà bừng tỉnh , nhìn khuôn mặt anh cậu sợ sệt lấy tấm chăn che lấy người , anh lôi đầu cậu quăng xuống giường .

- " Con mẹ nó , cậu làm gì thế hả ? " - Cậu chỉ biết cắn răn nhịn nhục không nói tiếng nào , anh quăng hết đồ đạc xuống người cậu khiến vết thương hôm qua rách ra và nặng hơn , Taehyung với khuôn mặt tràn đầy tức giận khinh bỉ nhìn cậu :

-" Con mẹ nó, đồ đĩ điếm mày cút khỏi phòng tao " - Anh nhanh chóng lôi xềnh xệch cậu ra khỏi phòng , mọi người trong nhà lúc nãy thấy ồn ào nên lên xem thử , không ngờ bây giờ lại thấy cảnh tượng thế này , Jin và NamJoon lần luợt buông lời lăng mạ sĩ nhục cậu :

- " Cậu có cần thèm đàn ông đến mức phải leo lên gường của Taehyung không ? " - SeokJin

- " Mày cũng hay đấy Jimin còn định bò lên guờng Taehyung làm phu nhân sao ? Mày nghĩ mày xứng sao ? " - NamJoon

-" Taehyung mày mau đi tắm đi , đụng tới nó tởm thật đấy " - SeokJin

Còn người hầu thì đứng xì xầm chỉ trỏ bàn tán về cậu , cậu chỉ cúi mặt lặng lẽ nhặt quần áo của mình rồi quay trở về phòng . Trở về phòng , Jimin bật khóc nức nở , cậu đau lắm nó còn đau hơn cả vết thương đang rỉ máu sau lưng cậu , cậu là bị cưỡng bức tại sao họ lại đỗ lỗi là cậu trèo cao chứ . Jimin khóc nức nở như một đứa con nít một lúc thì cố lê lết thân thể đau đớn đi tắm rửa .

Taehyung tắm xong thì cùng hai người anh của mình ngồi dưới phòng khách , anh cho quản gia đi gọi cậu xuống . Jimin sợ hãi co người run sợ bước tới gần giọng yếu ớt nói :

- " Cậu chủ cho gọi tôi ? "

- " Đồ điếm mày từ hôm nay cút ra khỏi đây , nếu tao còn thấy mày lần nào nữa tao sẽ giết mày " - Taehyung tức giận trừng mắt nhìn cậu , người hầu cũng mau chóng đem vali cậu quăng ra sân .

Jimin bật khóc quỳ xuống ôm chân Taehyung cầu xin :

- " Cậu chủ tôi xin cậu . . hức . . tôi sẽ nghe lời xin cậu . . hức hức . . đừng đuổi tôi ".

Taehyung chán ghét đưa chân lên đá cậu bay ra xa rồi bỏ đi . NamJoon ra hiệu cho bọn vệ sĩ đem cậu quăng ra đường cùng với chiếc vali .

Jimin cố gắng ngồi dậy , cậu nhìn lần cuối căn biệt thự nơi mình sống trong ba năm qua . Jimin chậm rãi lếch thân xác đầy vết thương đi ra xa khỏi biệt thự của họ , đi được một đoạn khá xa , cơn đau đầu ập đến khiến cậu chóng mặt ngất xỉu .

' KÉT ' - Bỗng chiếc xe đang chạy , tài xế hoảng hốt dừng gấp lại khiến người đàn ông ngồi sau xe khẽ nhíu mài , âm thanh trầm khàn mang theo vẻ khó chịu vang lên :

- " Chuyện gì ? "

Tài xế cảm nhận được sự lạnh lẽo , đáng sợ của người phía sau liền nói :

- " Chủ nhân có người ngất xĩu giữa đường ạ "

- " Từ khi nào ông lại lo chuyện bao đồng như vậy ? "  - Người phía sau không vui vẻ lên tiếng .

- " Dạ thuộc hạ không dám ! "  - Tài xế sợ xanh mặt chuẩn bị khởi động máy .

Thì _

- " Khoan đã " - người đàn ông đó định kêu tài xế chạy đi mặc kệ cậu , nhưng không hiểu tại sao trong lòng cứ nhốn nháo không yên cứ phải thôi thúc anh ta bước xuống xe . Buớc xuống anh chậm rãi đi tới bên cạnh cậu nhóc trước xe xém bị tài xế anh tông trúng . Anh ta không hiểu tại sao lại bước đến nhấc bỗng cậu lên xe , tài xế bất ngờ nhưng cũng không dám lên tiếng sợ chủ nhân mình không vui thì mạng ông khó bảo toàn .

- " Bệnh viện " - Âm thanh lạnh lùng ra lệnh .

- " Vâng thưa chủ nhân " - Tài xế nhanh chóng gật đầu đáp .

Anh đưa tay đặt nhẹ lên trán Jimin :

- " Chết tiệt ! Cậu ta sốt cao thế " - Khẽ chửi thề một tiếng , sao lại sốt cao như thế .

Anh đưa tay vén vài cọng tóc sang bên , ngắm kĩ đường nét trên khuôn mặt người nằm trong lòng , khuôn mặt xinh đẹp như thiên thần nhưng lại bị che lấp bởi lớp mụn thâm chi chít . Khuôn mặt mang vẽ thuần khiết bình yên đến lạ thường . Mái tóc màu nâu xinh đẹp tán loạn , một đôi mi như liễu rũ , cánh mũi khéo léo ngạo nghễ ưỡn lên bên dưới là đôi môi đỏ mọng đầy đặn khéo léo mê người giống như giọt sương nhỏ xuống trên cánh hoa hồng . Đôi môi khi đóng khi mở giống như một dạng muốn quyến rũ người đến thưởng thức . Da thịt vô cùng mịn màng nhưng lại chằng chịt vết thuơng có mới , có cũ sau lưng còn có vết thương đang rỉ máu làm ướt mảng áo màu đỏ sau lưng cậu còn thấm cả vào tay anh . Nước mắt trong suốt như viên pha lê rơi trên khuôn mặt xinh đẹp ấy , đôi mắt do khóc mà sưng lên cùng với sốt cao mà hai má ửng hồng . Nhìn cậu như vậy , anh cảm thấy có gì đó nhói trong lòng ngực . Nhìn đôi mắt sưng của cậu , gương mặt xanh xao anh chắc rằng cậu nhất định đã gặp phải chuyện gì lớn nên mới khóc đau thuơng đến vậy , còn xách theo vali đồ nữa chắc hẵng không phải đi du lịch rồi . Rốt cuộc là có chuyện gì khiến cậu thành ra như thế ? Anh nhìn cậu như con búp bê sứ mong manh , yếu đuối , tưởng chừng như đụng vào sẽ tan vỡ . Khiến anh muốn yêu thương , bảo vệ cho cậu . Anh thoát ra khỏi dòng suy nghĩ , vuốt tóc cậu thì thầm bên tai cậu :

- " Cậu tên gì nói tôi nghe ? "

- " Par . . k . . . Jimin . . " - Jimin hôn mê trả lời theo phản xạ .

Anh nghe xong thì móc trong túi ra điện thoại rồi bấm một dãy số quen thuộc :

- [ Chủ nhân , có chuyện gì căn dặn ? ] - Đầu dây bên kia cung kính hỏi .

- " Cậu giúp tôi điều tra về Park Jimin . Thông báo một tiếng cho bệnh viện 5p nữa tôi đến đó " - Giọng trầm khàn lạnh lẽo ra lệnh .

- [ Vâng ]

Anh cúp máy , cúi xuống nhìn người trong lòng . Mặt lạnh lẽo khi nãy thay bằng khuôn mặt ôn nhu đến cả anh ta còn không biết , khiến người khác nhìn vào không khỏi khiếp sợ .

Park Jimin _ tên rất đẹp . Jimin em rốt cuộc là ai ? Sao lại khiến tôi tim tôi nhốn nháo vì em như thế . Tôi thật không hiểu tại sao tôi không thể chán ghét em . Nhìn em tôi không hiểu sao chỉ muốn cưng chiều , bảo vệ che chở cho em . Nhìn em như vậy tại sao trong lòng tôi lại khó chịu vô cùng . Rốt cuộc tôi bị làm sao thế ?

Và vì thế mà lần đầu tiên trong đời nguời đàn ông này làm việc thiện là đem người khác lên xe đi đến bệnh viện .

END


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net