[ SanRan ] Liêm sỉ gì tầm này ∠( ᐛ 」∠)_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sanzu: cậu

Ran: em

Cp: Sanzu Haruchiyo x Haitani Ran ( nữ ).

*

*******

_ Ngồi vẽ chơi chơi ai dè có luôn cốt truyện:)))

_ Sanzu chap này liêm sỉ nó không cánh mà bay.

_ Hic, bình luận để mình đỡ cô đơn chút đi mà:((((
________

Sanzu (8) x Ran (11) : Gặp gỡ

" Hức... Hức... Tại sao vậy... Tại sao mọi người không còn chơi với mình nữa... Hu...hu.."

Trong một con hẻm nhỏ hoang váng, có tiếng khóc vang lên khiến cho bầu không khí càng thêm ảm đạm.

Đang khóc thì nghe tiếng bước chân làm cho cậu bé đó hoảng hốt bịt miệng ngăn cho tiếng thút thít lại.

Lo sợ nhìn về phía cái bóng đang dần lại gần cậu.

Khi thấy đôi giày của người đó hiện ra làm cậu nhắm mắt lại, sau một hồi thì lại không nghe thấy tiếng gì hết khiến cậu thở phào nhẹ nhõm mà mở mắt ra.

Đập vào mắt cậu là cặp mắt màu thạch anh tím huyền ảo, sống mũi cao, đôi môi hồng phấn, gương mặt tuy còn non nớt nhưng lại mang nét quyến rũ, mái tóc màu vàng dài xõa ngang vai .

Cậu nhìn vẻ đẹp đó mà ngây người, người trước mắt cậu như một thiên thần nhỏ vậy.

Người kia thấy cậu mở mắt nhưng lại ngây người liền vỗ vào má cậu vài cái làm cậu tỉnh ra.

" Này nhóc, có sao không??"

" A?? E...em không sao.. hức.."

Cậu vội vã lau nước mắt đi nhưng không hiểu sao càng lau càng rơi nhiều hơn, bỗng cậu cảm nhận dược hơi ấm làm cậu ngước đầu lên.

Người kia khẽ cong môi mỉm cười, tay lau nước mắt của cậu.

" Ngoan nào... đừng khóc nữa. Nói cho chị biết tại sao em lại khóc tại nơi này đi."

" Hức... Tại.. tại vì vết sẹo này... hức... vì nó mà mọi người không còn chơi với em nữa... hu... hu.."

Vừa nói cậu càng khóc dữ dội hơn làm cho em chỉ biết luống cuống mà ôm lấy cậu an ủi. Cảm nhận được hơi ấm và mùi thơm của hoa lan làm cậu bình tĩnh lại.

" A... C..chị tên gì vậy... chị ơi..."

Cậu hoảng hốt đẩy tay em ra, thấy em bàng hoàng liền vội vã hỏi làm cho em bật cười.

" Ha..ha.. Em dễ thương thật, chị tên Ran, Haitani Ran 11 tuổi. Còn nhóc tên gì."

" Em... em tên là Akashi Haruchiyo 8 tuổi."

" Vậy em có muốn đến nhà chị không, dù sao em trai chị nó cũng chẳng ở nhà nên có mình chị, chị cô đơn lắm."

Ran xoa mái tóc trắng của cậu thật nhẹ nhàng.

" A??? Được chứ chị... nhưng chị không thấy vết sẹo của em đáng sợ sao chị..."

Sanzu mừng rỡ khi được em mời nhưng lại nhớ ra gì đó làm cậu ỉu xìu trở lại.

" Có sao đâu... Chị thấy đẹp mà, có khi lớn lên em sẽ trông rất ngầu với vết sẹo đó cơ và giờ ta đến nhà của chị nào."

Ran cười thật tươi về phía cậu rồi kéo cậu đi về phía nhà mình mà không để ý rằng mặt cậu đang dần đỏ lên, giờ đây trong mắt cậu chỉ còn lại hình bóng của em.

Đứng trước nhà của em, sanzu thầm nghĩ nó to thật.

Suy nghĩ cắt đứt khi Ran gọi cậu vào, cậu lúng túng cởi giày ra đi đến phòng khách cùng em.

Tuy mới đầu hơi ngại nhưng về sau hai người bỗng trở nên thân thiết hơn, thân thiết đến nỗi ôm nhau, nắm tay nhau và hôn lên má nhau nữa.

Sanzu ngại lắm nhưng vẫn không từ chối điều đó.

Chơi với nhau cũng phải về, cậu tính chào em để về lại bị em kéo lại nói ở qua đêm, nói lí do là ở ngủ một mình trong căn nhà lớn vậy sợ lắm.

Sanzu bối rối không biết làm gì liền mượn điện thoại của nhà em gọi cho anh trai mình, được anh trai đòng ý cậu liền hớn hở chạy về phía em ôm lấy.

" Nè Haru, trời tối rồi nên mình đi tắm đi kẻo lạnh."

Ran vô tư hỏi, bình thản dẫn cậu vào nhà tắm.

Rất chi là bình tĩnh lột đồ cậu ra làm cậu hoảng hốt che đi bộ phận nhạy cảm, đỏ mặt nhìn về phía em liền nhắm tịt mắt lại khi bắt gặp em đang cởi bỏ mạnh vải cuối cùng xuống.

" Chị...chị làm gì vậy... Em tắm một mình cũng được mà.."

" Mồ~~ Sao em nhát vậy??? Cứ vào đi lo gì??"

Ran bĩu môi kéo cậu vào nhà tắm, dội nước lên cậu làm cậu ướt sũng.

Không còn cách nào khác đành tắm chung với em.

" Haru!! Da của em mềm quá a~~~"

Ran đưa tay vuốt lấy tấm lưng của cậu làm cậu giật bắn lên.

" Hyaa!!! Ran!! Chị đừng làm vậy nữa!!!"

" A??? Chị xin lỗi mà~~"

Cả hai người vờn nhau trong nhà tắm một hồi đã thấm mệt, Sanzu tình vào trong bồn tắm ngâm mình cùng Ran thì chân cậu vấp phải không khí liền ngã người về phía Ran.

' Tủm!!'

" Ư... ưm..."

Sanzu khó khăn định hình lại, bỗng mặt cậu áp vào cái gì đó mềm mềm còn run nữa. Vươn tay chạm vào, cậu nghe thấy ai đó rên rỉ liền vội vã bật dậy.

Trước mặt cậu là hình ảnh Ran đang đỏ mặt nhìn về phía tay câu không thốt nên lời, Sanzu theo ánh nhìn của em nhìn xuống.

" Á!!! E..em xin lỗi chị!!!"

Tay cậu đang chạm vào vùng cấm của em :))))

" A... H..hay là mình r...ra ngoài ha..."

" Vâng..."

Cả hai ra ngoài với tình trạng cơ thể như con tôm luộc vậy.

Thay quần áo, ăn cơm, đánh răng rồi đi ngủ, khoảng thời gian đó họ cứ chạm vào mắt nhau là đỏ mặt quay sang chỗ khác.

Tình trạng cứ như thế cho đến ngày thứ ba, người làm cho không khí thân mật lại như trước đó là Ran.

Hai người đã bắt đầu chơi thân trở lại cho đến khi nhà Ran phải chuyển đi nơi khác.

Sanzu níu áo Ran rưng rưng nước mắt nhìn em làm em mủi lòng ôm chặt lấy cậu vào lòng thủ thỉ.

" Haru... haru của chị... Chị sẽ sớm về với em thôi nên đừng khóc nữa. Em biết là chị không thích nhìn em rơi nước mắt mà đúng không??? Ngoan nào."

Nói xong liền hôn lên má cậu, thấy chưa đủ liền hôn lên mắt, mũi, tai nhưng lại không hôn môi làm cậu bất mãn mà chu mỏ ra.

Ran thấy vậy mà bật cười liền hôn lên môi cậu, Sanzu cảm nhận được đôi môi mềm mại của em chạm vào môi mình liền cảm thấy trong lòng như muốn nổ tung.

Cả hai ôm hôn nhau thắm thiết mà bỏ quên anh trai cậu- Akashi Takeomi và bạn thân ổng- Sano Shinichirou.

Hai người tuy mặt thì vô cảm xúc nhưng bên trong muốn phát điên lên.

Shinichirou quay người lại ôm tim khóc thầm.

" Hự... Tim đau quá!!! Thằng nhỏ mới 8 tuổi đã có người yêu... Vậy mà mình lại chưa có, đã thế khi nhắm trúng ai đó thì lại từ chối tận 21 lần.... Sao ông trời không công bằng gì hết vậy????"

Trong khi Shinichirou khóc than cho số phận của mình thì Takeomi mặt than bình tĩnh chụp hình hai đứa nhỏ trong im lặng.

Vì mới nãy Sanzu nó đe dọa là phải chụp ảnh cho nó nếu không nó sẽ cùng Mikey, Baji và Senju đẩy thuyền WakaShin chứ không thèm đẩy TakeoShin nữa.

" Mày được đó Haruchiyo!!! Mày có phải em tao không vậy hả????"

Ôm hôn chán chê rồi cả hai tạm biệt nhau, khi thấy bóng của em đi xa Sanzu liền lau nước mắt, quăng ánh mắt khinh bỉ nhìn hai người lớn tuổi, giật lấy điện thoại từ anh trai.

Trước khi chạy cậu còn nán lại một chút bồi thêm câu làm họ càng thêm tổn thương.

" Ô kìa... Xem ai không bằng đứa con nít 8 tuổi kìa.... 20 tuổi rồi mà vẫn không có người yêu để hôn ... à quên... chắc chưa nắm tay nhau luôn ấy chứ nói gì là hôn nhỉ..."

Nói xong cậu chạy như bay về nhà để lại hai người tức xì khói về câu nói của câu, tuy nó nói đúng nhưng có nhất thiết phải nói ra không???

" Đù má!!! Sao em trai mày thâm vậy hả Takeomi!!!!"

" Mày hỏi tao thì tao biết hỏi ai????"

" Nó là em trai mày mà!!!!"

" Ừ thì là em trai tao nhưng sao tao biết được nó nghĩ gì????"

" Mày làm anh như vậy có ngày nó bỏ nhà ra đi rồi trở thành con một bây giờ!!!"

" Chắc không đời nào nó bỏ nhà ra đi được đâu, cứ lạc quan đê!!! Nó mà bỏ nhà ra đi thành con một chắc tao để mất Crush trong tay người khác quá!!! Há Há Há...."

Và thế là nửa năm sau Akashi Haruchiyo bỏ nhà ra đi, trở thành con một mang tên Sanzu Haruchiyuo.

Takeomi khi biết tin kiểu ' Ủa nó bỏ nhà thật hả???'

________

Sanzu (10) x Ran (13) : Mộng xuân

Đã được hai năm kể từ khi Ran chuyển nhà đi, Sanzu đã không còn một đứa trẻ nhút nhát nữa, cậu đã trông có vẻ khá trưởng thành hơn từ khi bỏ nhà đi bụi.

Lúc cậu bỏ nhà đi bụi có nghe vài người đồn là Cựu Tổng trưởng của Black Dragon Shinichirou đang hẹn hò với Bạch Báo Wakasa và cậu dám chắc là thằng anh mình đang tủi con mẹ nó thân mà uống rượu giải sầu cho mà xem :))))

Sanzu luôn mong chờ tin tức về Ran mỗi ngày, cậu nhớ em lắm, nhớ cực kì luôn.

" Ài.... Khi nào chị mới về với em đây Ran, em nhớ chị quá..."

Sanzu khẽ vuốt khung ảnh Ran đang hôn môi cậu, đôi mắt ngọc lục bảo trầm xuống.

Thở dài một hơi rồi đặt tấm ảnh lên đầu giường, tự do thả mình xuống chiếc giường êm ái, mệt mỏi nhắm mắt lại.

Đang say giấc nồng thì cậu lại cảm nhận được phần bên dưới của mình có chút nằng nặng và còn khá ẩm ướt????

Sanzu nhíu mày khó chịu nhưng vì cơn mệt mỏi nên cậu mặc kệ nó mà ngủ tiếp, ấy vậy mà cảm giác đó nó không những không dừng lại mà mang theo cảm giác sung sướng đến lạ thường.

Giật mình mở mắt to ra nhìn về phía dưới thân, cậu kinh hãi hơn khi người mình hằng nhớ mong - Haitani Ran đang trong tình trạng thỏa thân, đôi môi nhỏ nhắn của em đang ngậm lấy cái đó của cậu.

ÔI ĐÙ MÁ!!!! LÀ NGẬM CÁI ĐÓ!!!! LÀ CÁI ĐÓ!!!!!!!!!!!!!!!!!

" Hức...ư... C..chị Ran... dừng lại... đi..ư.."

Sanzu cong người nức nở khi em mút cái đó, đầu lưỡi cạ cạ vào lỗ tiểu.

Cậu muốn đẩy em ra nhưng lại bị thứ gì đó vô hình cản trở tay chân cậu cử động, chỉ biết trơ mắt nhìn người con gái ấy tha hồ liếm mút cái đó của cậu như liếm kem, chăm sóc tận tình từ đỉnh đến hai hòn bi.

Với một đứa trẻ mới lớn mà nói, đó là một sự kích thích không hề nhẹ chút nào.

" Ran... chị Ran... ư... có cái gì đ...đó lạ lắm ..hức... chị ơi!!!"

Cảm giác sung sướng dần dần tích tụ tại nơi đó của cậu làm cậu rít rên la tên em, cong người bắn ra dòng tinh dịch nóng hổi vào khoan miệng nhỏ của em.

Sanzu sau khi bắn liền ngã xuống giường, cơ thể đỏ ửng lâu lâu còn giật bắn lên do lần đầu đạt khoái cảm.

Sau một hồi cậu đã điều chỉnh lại nhịp thở của mình, khẽ liếc mắt nhìn Ran thì thấy em đã ở trên người mình lúc nào không hay.

Sanzu đỏ mắt nhìn về phía em chuẩn bị ngồi, chỗ đó là nơi cái đó mới bắn của cậu mà????

Ran mỉm cười rồi từ từ từ hạ người thấp xuống, tay phải cầm lấy cái đó của cậu chỉa thẳng vào vùng cấm của em.

Sanzu trong lòng đang kháng cự vô cùng nhưng song với việc đó là sự mong chờ, đôi mắt vẫn dán chặt về phía vùng cấm của em đang dần từ từ chạm vào phần đỉnh của cậu.

' RẦM' ' ĐÙNG ' ' ĐOÀNG '

Ngay khi sấm sét đánh xuống cậu liền hoảng hốt bật dậy, ngơ ngác nhìn ra bên ngoài cửa sổ, bên ngoài trời đang mưa.

Sanzu đỏ mặt khi nhớ lại gì đó liền lật chăn mình lên, quả nhiên nơi đũng quần của cậu đang ướt đẫm và nhớt nhát bởi tinh dịch mới bắn.

Cấp tốc chạy vào nhà tắm, cởi bỏ lớp quần xuống.

Thấy cái đó vẫn còn hơi cương nên cậu đành đưa tay chạm vào mà bắt đầu tuốt, trong đầu cậu giờ toàn là hình ảnh của Ran nhưng không phải là cảnh Ran ôm cậu mà là cảnh Ran đang thỏa thân liếm mút cái đó của cậu.

Nghĩ đến đây thôi đã khiến cậu thở dốc liên tục,vuốt nhanh hơn rồi bắn đầy ra tay cậu.

" Hức..a.. chị Ran..."

Sanzu dựa vào tường thở dốc, híp đôi mắt ngọc lục bảo đục ngầu nhìn về nơi cậu bắn ra mỉm cười.

" Ha...Ha ha.. Em sẽ chờ chị về với em... Ran à~"

__________

Sanzu (15) x Ran (18) : Mất trinh

Qua tấm ảnh thì đã được năm năm kể từ khi cậu mộng xuân.

Nhanh như cách Ran phóng Baton vào đầu con Ling mỗi khi nó cho anh liệt giường:))))

Hiện tại Sanzu đã được 15 tuổi, độ tuổi đang phát triển và đã biết một vài thứ mà trước kia cậu không biết.

Sanzu thở dài rồi đeo khẩu trang lên che đi vết sẹo trên miệng của mình, lái xe theo địa chỉ của Mucho chỉ để đến nơi họp mặt Bang Tenjiku.

Đứng gần Mucho khi đang nghe Tổng trưởng Izana nói, cậu cảm thấy thật nhàm chán đến khi cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng đang quan sát mình.

Sanzu tìm kiếm ánh nhìn đó rất nhanh, khi nhìn vào ánh mắt người đó, cậu đứng hình.

" Ran...??"

" Hử??? Mày vừa nói gì đó Sanzu???"

" Hả?? À không có gì đâu, đội trưởng!!!"

Sanzu hoảng hốt trả lời Mucho rồi tiếp tục im lặng, Mucho thấy thế cũng không nói gì liền tập trung nghe Izana nói.

Sanzu thở phào nhẹ nhõm trong lòng rồi quay sang nhìn kĩ về phía người đó để cậu xác định có phải là Ran không.

Người kia để ý cậu đang liếc mắt về phía mình liền mỉm cười, đôi môi hồng phấn ra khẩu hình miệng về phía cậu.

" Haru của chị~~"

" Rầm!!!!"

Nói xong liền nháy mắt về phía cậu làm cậu ôm tim gục xuống làm cho Mucho bên cạnh hoảng hốt đỡ lấy tay cậu kéo lại, rất may là cuộc họp đã kết thúc nên không sao cả.

Người kia thấy cậu gục xuống liền mỉm cười tươi hơn, quay sang nói nhỏ với người bên cạnh rồi tiến về phía cậu.

" Mày đến đây làm gì Ran???"

" Ehe~~ Chỉ là đến mượn đàn em của mày xíu thôi ấy mà~~"

" Haizzz... được rồi. Đừng làm gì quá đáng là được."

" Okie!!"

Sanzu khi nghe thấy tên em liền giật bắn lên, chưa kịp làm gì đã bị một bàn tay thon gọn sau lớp bao tay nắm lấy kéo cậu đi.

Đang tính phản kháng thì ngửi thấy mùi hoa lan lâu lắm rồi cậu không được ngửi, cả người thẫn thờ ra để người kia kéo cậu lên xe rồi phóng đi.

Sau khi họ đi thì những người còn ở lại chứng kiến cảnh đó liền có chút hoang mang khi bóng hồng duy nhất của Tenjiku đang mang người mới đi, chạy lại nhốn nháo hỏi Rindou đang chơi Game và cái họ nhận được là.

" Chồng Nee - chan đó. Mấy người nào tương tư Nee - chan thì từ bỏ đi, chị ấy đã xác định chồng tương lai của mình từ bảy năm trước rồi. À quên mất Shion, tí chở tao về tiện thể ghé qua quán ăn nào đó luôn."

" Cũng được nhưng mà Ran nó chở thằng Sanzu đi đâu vậy???"

" Ờ thì là về nhà riêng của Nee - chan."

" Nhà riêng??? Chỉ có hai đứa chúng nó thôi hả???"

" Ừm."

" Mày không sợ thằng đó cưỡng hiếp chị mày à??"

" Có mà chị tao cưỡng hiếp thằng đó thì đúng hơn..."

" Say what???!!!"

Quay lại về phía SanRan nào.

Ran sau khi kéo cậu vào nhà mình liền đóng chặt cửa lại, lôi cậu về phía phòng mình rồi quăng cậu lên giường từ trên đầu giường lấy ra hai cái còng số 8 còng tay cậu lại trên đầu giường.

Sanzu hoảng hốt về hành động của Ran, vãi chị ơi!! Em còn chưa kịp nói gì với chị mà chị lấy cái còng ra còng em là sao hả chị????

" Chị ơi??? Chị là- ứm..."

Chưa kịp nói xong đã bị em hôn lấy, vẫn là nụ hôn đó nhưng sao nó lại khác lúc trước vậy.

Lưỡi của em điêu luyện liếm mút lấy đầu lưỡi rụt rè của cậu, từng chút một cướp lấy từng ngụm không khí trong cậu.

" Ha...ha...hức..."

Đến khi cả hai sắp hết hơi, Ran mới buông tha cho đôi môi của cậu.

Cặp mông căng tròn sau lớp váy cọ cọ lên phía đũng quần của cậu làm cho vật bên trong cương lên.

" Haru của chị a~~~ Chị nhớ em chết mất~~'

Ran liếm môi cậu rồi từ từ hôn lên mũi, tai,... như cách mà Ran lúc nhỏ hay làm.

" Dừng lại đi chị ơi!!! Em chưa 18 mà chị Ran!!!!"

" Kệ mẹ tuổi tác, chị đây vã lắm rồi bé yêu à~~"

Tay em không yên phận mà lướt xuống cởi bỏ lớp quần áo trên người cậu xuống.

" Haru nhìn nhỏ con mà thân hình săn chắc ghê ta~~"

Tay mê mẩn lướt qua cơ bụng của cậu rồi cho tay vào trong lớp quần lót của cậu xoa nắm lấy, tay kia tụt miếng vải cuối cùng trên người cậu xuống.

" Ha~~ Nó to thật... Đâm vào chắc sướng lắm đây~~ Mới 15 tuổi thôi đã to và dài như vậy thì không biết em lớn lên sẽ như thế nào nữa~~"

" Hức... đừng nói nữa mà chị..."

Nghe Ran thốt ra những câu nói dâm dục như vậy làm cậu chịu không nổi, da mặt cậu mỏng lắm nên từ lúc không còn mảnh vải nào cậu đã muốn đào cái lỗ chui vào để che cơ thể của mình.

Ran nghe vậy cũng không giỡn nữa mà bắt đầu làm công việc chính.

Đứng lên trên giường để hai chân mình kẹp lấy cậu đang nằm dưới, từ góc nhìn của cậu có thể thấy nơi bí mật của em sau lớp quần lót làm cậu nuốt nước bọt trong vô thức.

Trái ngược với Sanzu da mặt mỏng, da mặt của Ran nó khá dày như số lần bị từ chối tỏ tình của thanh niên tóc đen mắt đen nào đó.

Ran vô tư cởi đồ khi đang đứng trên người cậu, để lộ cơ thể gợi cảm với hình xăm nữa người bên trái cùng số đo ba vòng là 96 - 64 - 82.

Máu mũi của Sanzu bắt đầu chảy xuống khi Ran chỉ còn mỗi cái quần lót, bộ ngực khủng được phơi bày ra, nhũ hoa hồng hào cương lên trước ánh nhìn rạo rực của cậu.

Liếm môi ngồi xuống bụng cậu, phần mông cạ cạ dương vật đang cương của cậu.

Nghiêng người sang bên phải lấy ra tờ khăn giấy ân cần lau máu mũi cho cậu rồi hôn lên làm cậu đỏ mặt ngại ngùng, lục lọi trong hộc tủ trong thành giường lấy ra một túp gel bôi trơn vị bạc hà, 5 hộp bao cao su với kích cỡ khác nhau khiến cho cậu trố mắt nhìn đống đó, cậu đổ mồ hôi khi nhìn thấy có dây thừng trong đó.

" Sao c...chị có nhiều vậy???"

" A??? Chị chuẩn bị cho em đó, tại không biết em kích cỡ nào nên mua đại từng size, mỗi size 3 đến 4 cái....Ehe..."

Ran vừa trả lời vừa tuột quần lót mình xuống, đổ gel lên tay và lên dương vật được bọc bao của cậu.

Hai ngón tay cho vào âm đạo của mình nới lỏng nó ra, thấy cậu vẫn còn đang nhìn về phía âm đạo của mình liền có chút hưng phấn đưa tay còn lại banh miệng âm đạo ra.

" Sao nè... Tí nữa cái này sẽ được dương vật của em đâm vào đó Haru~~"

" Ư... chị ơi... em khó chịu mà..."

Sanzu đang khó chịu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net