Jirover | no ỏny 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên gốc: call me rover

Tác giả: Shirosaki AO3

Link: https://archiveofourown.org/works/56172439

Cảnh báo: AxO, có yếu tố rape một chút

Giới thiệu: Đúng người đúng thời điểm

✿⁠

Rover không có cái gọi là giới tính thứ hai.

... Chí ít em đã nghĩ như vậy. Các y sĩ đã khẳng định chắc nịch rằng, trong người em tuyệt nhiên chỉ có duy nhất một giới tính.

Đồng nghĩa với việc em khác hoàn toàn so với Alpha hay Omega ngoài kia. Nhưng trên đời chẳng có buổi đêm nào kéo dài mãi mãi...

"Ah-" Rover như bị rút hết sức lực yếu ớt dựa vào bức tường gần nhất em có thể chạm vào được. Thân dưới chịu đựng cơn đau bức bối ê ẩm, làn sóng điện khiến thần kinh chịu đựng cảm giác bị nghiến ép. Mặt em đỏ bừng còn đôi chân khó lòng trụ vững, khát khao được ai đó chạm vào chế ngự lý tính.

Em chẳng biết trời trăng gì nữa. Để mặc cho một mùi hương xa lạ dẫn lối mình. Thanh mát như rừng cây, tạo nên tầng mây mù che khuất linh dương đáng thương chẳng biết rằng càng đi sâu càng tiến vào u minh không lối thoát. Đôi chân em mỏi nhừ, tuyệt vọng lê bước theo bản năng.

Ông trời giả vờ giả vịt muốn thêm chút rượu cho thế gian, chẳng bao lâu sau tứ bề đều cuồng loạn trong men say. Chính là bởi một thân ảnh quen mắt nào kia, tựa hồ giữa chốn sa mạc khô cạn có dòng nước mát rượi. Nửa tỉnh nửa mê, giọng nói dịu dàng vang vọng bên tai em.

"...ver, cậu ổn chứ?"

"Mmh?" Em khẽ nhíu mày, hoá ra bầu trời hôm nay hòa quyện giữa sắc đen huyền và xanh mòng két. Giọng nói này... cũng quen thuộc vô cùng.

Một bàn tay nâng cằm nhỏ lên làm Rover nghiêng mình trong vô thức. Em thở hắt một tiếng, cái chạm thay cho lời an ủi thân thể vốn đã mỏi mệt.

"... Phiền cậu rồi, có một số chuyện ta phải xác nhận."

"Hmm?"

Chưa để Rover kịp hiểu lời nói của đối phương, một bàn tay khác lần mò sau áo khoác dần tiến tới thắt lưng. Sợi tóc chòng chọc khiến cằm em nhột nhạt biết bao. "Ah!" Rover kinh hãi, những ngón tay thon dài lướt dọc theo sống lưng nhạy cảm. "Nng- K-Không..." Cơn khoan khoái lạ kỳ râm ran khắp cơ thể mỗi lúc tấm lưng được vuốt ve chiều chuộng.

Giọng nói ấy hắt vào từ vành tai. "Làm ơn, đừng chống cự."

Mặc dù cánh tay em đã đẩy hắn ra, nhưng có một thứ ma lực nào đó đã giữ chàng trai tóc đen lại. Chìm trong trầm hương miên man, tâm trí em dường như sắp trôi về miền cực lạc lại bị thứ sức mạnh đáng gờm làm cho nghẹn họng.

Rover lắc đầu nguầy nguậy, rệu rã thở không ra hơi. "Ha-" Tiếng mời gọi vọng đến từ vườn Địa Đàng làm thần trí em điên đảo. Vòng tay ấm áp bịn rịn choàng lấy ép phải đứng thẳng.

Cỗ mùi hương thâm nhập vào từng ngõ ngách trong cơ thể, phiêu bạt giả hoa mắt tưởng chừng thấy tất cả vì sao trong vũ trụ đang nhảy múa còn tâm hồn vừa từ trên trời rơi xuống. Mái tóc mang màu xanh mòng két được buộc lên gọn gàng.

"Mmh? J-Jiyan?" Rover ngơ ngác nhìn người đàn ông thật lâu xem có phải mình lầm rồi không, khoảng cách gần đến bất ngờ giữa cả hai thật khiến người ta hít thở không thông. Phiêu bạt giả bất cẩn chỉ biết lực bất tòng tâm cầu trời khấn tiên vì mỗi khi toan đánh bài chuồn thì cánh tay rắn rỏi kia lại càng giữ chặt hơn trước. "Tôi... đây là... chuyện gì đã xảy ra vậy?"

Đôi mắt lung linh như viên đá hổ phách nheo lại. "Ta cũng đang muốn biết. Rover này, cậu đang phát tình mà còn lang thang đi đâu vậy?"

Rover nhìn Jiyan với gương mặt đơ ra một lúc. "Ngài có nhầm không? Tôi chẳng phải Omega hay gì hết, thậm chí đến cả giới tính thứ hai..."

"Cách cậu cư xử và tin tức tố của cậu đã phơi bày hết rồi." Jiyan thở dài nhìn Rover một lượt từ trên xuống dưới. "Cậu nên cảm thấy may mắn vì người cậu bám theo là tôi, nếu không mọi chuyện sẽ tệ hơn cậu nghĩ nhiều đấy."

"Mmh.. phải cảm ơn ngài rồi." Rover chẳng còn sức để tiếp tục trò chuyện nữa. Giờ đây trong đầu chỉ toàn mùi hương đầy mê mẩn của Jiyan. Em rướn người tựa mình vào ngực ngài, mặc kệ đối phương bày ra vẻ mặt gì. Tham lam hít lấy hít để.

Một bàn tay xoa đầu em. "Cậu... thật sự không biết gì hết?"

"Hở?"

"Ta tin rằng cậu đã phân hóa thành omega."

"Ồ..." Rover rúc vào khe áo Jiyan, vứt sạch liêm sỉ ngửi ngửi như người khát trăm năm nhìn thấy một cốc nước đá.

Hắn cười nhẹ một cái, bàn tay kia tiếp tục xoa xoa đầu em trước khi Jiyan nói. "Ta biết cậu vẫn đủ sức để nói, mà đến một chữ cũng không dám cạy miệng."

".. Lỗi tôi." Nói dối không chớp mắt, em một chút cũng không thấy mình sai sai ở đâu. Từ trước đến nay, em chưa từng bị đặt vào tình cảnh bând cùng thế này. Để hợp lý hoá hành động không chút ngần ngại áp mặt lên vòm ngực săn chắc của Jiyan, quả đúng là một liều thuốc chữa lành phải chăng.

"Tôi nói vậy thôi, cậu muốn tôi đưa về nhà không?"

Về nhà em? Rover không muốn về nơi đó xíu nào, đặc biệt là khi nó đồng nghĩa với việc Jiyan sẽ rời khỏi em. Em từ chối thẳng thừng, hận không thể giữ bên mình hương thơm mê người chỉ có ở ngài Jiyan.

Một suy nghĩ chợt cắt qua, nếu em có nơi để về, thì ngài Jiyan cũng thế. Chao ôi, ắt hẳn chỗ đó sẽ tràn ngập tin tức tố của hắn?

"Tôi... muốn đi với ngài."

Bàn tay đang xoa đầu khựng lại, cảm giác ấm áp mất đi nhanh chóng khiến em tò mò nhìn lên Jiyan. "Tôi muốn đi", em lặp lại chính mình. "Với ngài, đến nơi của ngài đó nha." Nó sẽ tuyệt đến mức nào chứ, khi mà em có thể ngủ no say mà chẳng cần phải căng não tìm kiếm thứ tin tức tố khiến người ta chết mê chết mệt này. Rover dương dương tự đắc trước kế hoạch hoàn hảo không một kẽ hở của mình.

"Cậu... nghiêm túc sao?"

Hả? Chứ sao nữa ngài Jiyan hỡi, tuy người em mệt nhưng não em vẫn hoạt động bình thường đấy. "Ừm."

Thấy Jiyan chuẩn bị đẩy mình ra, những ngón tay của Rover nhanh thoăn thoắt bấu chặt vào áo của nam nhân nọ, mỡ treo miệng mèo còn để rớt thì đúng là đồ ngu. Kia mà... Sao ngài cứ nhất quyết muốn rời xa em vậy?

"Đừng lo, ta sẽ không đi đâu cả." Bàn tay lạnh lẽo áp vào tay em, giúp đốt ngón tay dần thả lỏng. "Hai ta cùng về, theo ý cậu."

"Xin thứ lỗi cho ta một chút." Jiyan thuần thục bế người kia lên, kiểu công chúa. "Thế này nhanh hơn."

Rover tựa mình vào vai của người đàn ông rồi ngước nhìn lên, tinh ý phát hiện vành tai đối phương đã ửng đỏ. Em nghiêng đầu, chọn con tim hay là nghe lý trí giữa "chỉ ngắm thôi" và "cắn nó liền". Không, ngàn lần em sẽ không làm trò đó đâu. Có một thứ quan trọng hơn, đó là tìm ra nguồn cơn của tin tức tố. Gần rồi, rất gần rồi.

Em khịt mũi, lần theo đến cần cổ kín đáo của Jiyan. Ah, quả nhiên là chỗ này. Rover như hổ đói, muốn đem hết hương thơm của Jiyan chui tọt vào bụng. Thoải mái quá, em cuốn vào cái cổ thơm lừng ấy, mỗi lần đều hít thở sâu, thu vào khứu giác nhiều tư vị nhất có thể.

Bước đi điềm đạm của Jiyan lay động chút rồi, hắn giữ Rover chặt hơn. "Cậu-"

"Sao?" Chưa húp cho thoả, Rover mắt tròn mắt dẹt nhìn biểu cảm có một không hai của Jiyan, màu đỏ gấc nổi bật trên làn da trắng.

Vị tướng quân có anh minh đến mấy cũng đàng chịu với em, bước đi ngày một nhanh hơn. "Không có gì."

Jiyan đã cố gắng giữ bình tĩnh trước khi cả hai người họ tới nơi.

***

"Ngh-, xin ngài," Rover vũng vẫy hòng thoát khỏi bàn tay nắm lấy dương vật nhỏ đang cương cứng, bị ép rỉ nước đến phát sưng. Nhớp nháp ướt nhẹp, lỗ niệu lại rưng rưng nước dâm mỗi khi được ngón tay nâng niu tỉ mẩn. "Ah! Ah-, J-Jiyan," Em kêu lên đầy phẫn uất, dục vọng khơi dậy tựa như ngọn lửa nóng bừng hòng thiêu chết em. Cỗ mùi hương thơm lừng, lại lạnh ngắt rợn người bao trọn khoang mũi đánh thức giác quan, giáng xuống cơ thể đang run lẩy bẩy từng đợt sóng khoái cảm dồn dập. "Tôi phải..." Thứ nhòn nhọn khuấy đảo đỉnh dương, em khóc nấc lên khẩn cầu. Hỏng mất, eo nhỏ run bần bật vì cú sốc khi đôi mắt Jiyan nhìn em như đang ngắm nhìn con mồi đã sa lưới.

"Nói với ta đi, Rover, em cần gì nào?"

Jiyan hết trêu ghẹo nhụy hoa lại vân vê vách thịt nhạy cảm mềm mại nơi dương vật đỏ hỏn căng chướng muốn được giải thoát. Rover thút thít hét không thành tiếng trước vật lạ thâm nhập và dương vật bị tuốt lộng từ đỉnh xuống tận gốc không cho nghỉ phút nào. "J-Jiyan... làm ơn-" Mi mắt giờ đã ngấn nước không nhìn rõ được nữa, em vô vọng nhìn Jiyan. "Tôi thấy t-trống quá," em nắm lấy cổ tay hắn, khó khăn phát âm, cố gắng đưa tay ngài đến hoa huyệt đang thấp thỏm phía dưới. "Muốn, ah-!"

Rover rùng mình khi tay còn lại của Jiyan bắt đầu thăm dò hậu huyệt mật trơn mượt. "Đây à? Muốn ta chăm sóc chỗ này sao?" Thấy người kia hứng tình đến mức gật đầy ngay tắp lự, còn không ngừng hối thúc ngón tay mau bấm vào sâu trong nơi tư mật. "Mm, ta hiểu rồi." Tay ngài quay trở lại chỉ bảo tận tình Rover nhỏ, khiến em lớn há hốc mồm tưởng chừng kịch bản đã đi lệch hướng rồi.

Jiyan cười khúc khích, vén tóc em lên khi nhìn ngắm một Rover lạc lối trong dục vọng, cả thân thể loã lồ.

Rover hớp từng ngụm khí trong cơn phê pha, em tìm đến lưng của Jiyan, giữ chặt trong lúc tận hưởng thứ mùi kích thích đến tê liệt. "Aah-," Xong xuôi liền ngửa cổ, nhường cho Jiyan không gian lộng hành.

Vết cắn mờ mới vừa hiện trên tuyến mùi hương của em, nhẹ như lông vũ. Rover cong lưng phát ra tiếng rên rỉ cảm nhận làn sóng điện khiến thần kinh tê liệt.

Đôi tay lạnh lẽo lần mò sờ soạng hai hạt cườm đã cương cứng trên đôi gò bồng đào. "Mmh, em nhạy cảm quá, nơi này cũng thật mềm mại." Jiyan buông tay, liếm môi mị hoặc ngắm nghía Rover gục ngã trước cơn nứng. "Ta sẽ không làm em thất vọng đâu." Ánh nhìn của hắn chạy khắp từng tấc da thịt của người nhỏ hơn, trước khi món chính được đặt lên bàn tiệc. Hắn chạm vào bụng của Rover nơi tử cung nằm ngay tại đó. "Ta sẽ lấp đầy chỗ này bằng tinh hoa của mình, và một món quà dành riêng cho em nữa. Thích không?"

"Hah." Hình ảnh đột nhiên hiện lên trong tâm trí em, giả sử em mang thai, con của ngài Jiyan. Hắn không nói rõ rằng em có thể mang thai, nhưng ai mà biết được... "C-cho em đi, tất cả của ngài!" Khóe mắt em tuôn rơi những giọt lệ mong chờ, lăn dài trên má, đồng tử được tô điểm bằng nước mắt lấp lánh như cực quang.

Jiyan bề ngoài lãnh đạm như mặt hồ không gợn sóng, trong lòng đang không yên chút nào. Ah, thế thì hay biết bao, trói buộc em bằng một sinh linh. Hắn đưa tay chạm vào omega, nghĩ ngợi một lúc, cho làm sao để chiếm giữ em cho riêng mình. Nghĩ thì hay kia mà...

Jiyan thở dài, "Mmh, em sẽ thật đẹp khi mang thai con của ta. Nhưng biết làm sao đây, ta chỉ có thể làm vậy trong kì phát tình thôi." Rover gần như vỡ òa khi nghe thấy những gì người đàn ông cao lớn vừa nói."Ah, im lặng nào, nó hoàn toàn ổn mà. Thay vào đó, ta sẽ tặng em những viên ngọc trai tuyệt đẹp của mình."

"N-ngài nói ngọc trai?"

"Phải rồi, những viên ngọc trai phù hợp với em. Ta sẽ khiến em sướng đến quên trời đất và sau tất cả viên ngọc sẽ nằm trong tử cung của em. Không phải rất tuyệt sao?"

Rover đồng thuận không suy nghĩ, em thích bị tướng quân làm đến có thai hơn nhưng... Mỗi ngày biết trong tử cung đang có một viên ngọc của riêng ngài khiến lòng em liêu xiêu không chút phản kháng hay ghét bỏ. "Ngài... sẽ lấp đầy em chứ?"

"Mh, chính là chỗ này," Jiyan nhấn xuống bụng em. "Em, tin ta chứ?"

Rover do dự nhưng vẫn gật đầu, tròn mắt nhìn Jiyan tiếp tục di chuyển xuống chà sát dương vật dựng đứng.

Jiyan nhìn em rồi cười nhẹ, ấm áp và chân thành trước khi quăy ngoắt vén khối thịt nóng bỏng ra để lộ cái lỗ hồng nộm ngập nước dâm. Chậm rãi đưa ngón tay vào, cơn buốt lạnh nhọn trải dọc theo khoang thịt cho đến khi ngài tướng quân cảm nhận được omega bé nhỏ đã hứng tình và ướt át đến mức nào. Chẳng mất bao lâu để ngón tay trở thành cự vật xông thẳng vào giãn căng nếp thịt trơn mượt, Rover trợn mắt ngỡ ngàng, tay nắm chặt lấy ga giường.

"Nngh-!" Nóng quá, tất cả đều bức bách đến phát điên. Rover cảm giác như hoa huyệt bị kéo đến sắp rách để nuốt trọn lấy cây gậy thịt đang thản nhiên tận hưởng mỹ vị. Dâm thủy bị cự vật hung bạo chèn ép mà tìm lối thoát khỏi huyệt động, còn không quên để lại tiếng nhóp nhép ngại ngùng. "Jiyan-!"

"Sắp vào hết rồi, em cố chịu một chút,"

Rover chẳng nghĩ ngợi được gì nữa khi thân thể phải ráng sức làm quen với kích thước của Jiyan, từng cú thúc mạnh bạo tì sát vào vách thịt, mơn trớn và khắc ghi rằng nơi này chỉ dành riêng cho ngài và duy nhất ngài mà thôi.

"Đ-Đ*t mẹ nó nữa chứ," Rover phải thốt lên tiếng chửi thề khi dương vật của Jiyan xộc thẳng vào tuyến tiền liệt. Em như miếng thủy tinh bị bóp cho vỡ vụn, từng cú thúc từ Jiyan trở nên chậm lại cho đến khi rút ra, chỉ chừa đỉnh dương bên trong nơi ấm nóng. "Aah-!"

Rover mở to mắt cong lưng lên, cánh môi lắp bắp chẳng hiểu cái mô tê gì, dãi chảy đầy cằm. "Ah, ah, J-Jiyan," Cú dập mạnh bạo khiến em chới với, tay khua khuắng tìm kiếm một nơi để vịn vào.

"Ta ở đây này." Jiyan rướn người về trước, để Rover dễ dàng dựa dẫm vào mình, em găm chặt móng tay vào tấm lưng trần. Một thanh âm thoát ra từ cánh môi hắn khi bị Rover cào mạnh vào vết tích trên xương sống, khiến phía dưới càng thêm đê mê. Tướng quân tựa đầu lên vai Rover, hít thở sâu lấy lại bình tĩnh và nằm lỳ trên vai omega.

Hắn chẳng yên hết cắn rồi mút cổ em, đôi môi mềm mại trêu đùa tuyến mùi hương còn vương vết cắn.

Rover chưa từng, chưa bao giờ thấy thoả mãn đến vậy. Dương vật đã chạm đến cửa tử cung của em, thân thể mệt nhoài uốn éo rền rĩ. Thứ vũ khí gân guốc luồn lách qua từng thớ thịt nhem nhép, thuần thục đến phát sợ. Ah, đ* mẹ nó, Rover tự hỏi sao con quái vật này càng ngày càng to hơn vậy, sợi chỉ đã xuyên qua cây kim. Tim em hẫng một nhịp miệng chửi rủa nhưng đã sớm đê mê trước cây gậy thịt nóng hổi đầy gân của Jiyan.

"..Jiyan," Em rên rỉ, khiến Jiyan ngừng lại để nhìn em. "Em muốn ngài." Rover cầu xin, không nói cũng biết nhìn đôi mắt mèo sáng rực đầy chiếm hữu của Jiyan thôi đã khiến em nứng muốn chết rồi. "Để cho em..."

"Suỵt, ta biết mà." Jiyan nhịn xuống ham muốn tàn phá em, nắm lấy hông Rover. "Em muốn gì cũng được." Hắn chầm chậm rút ra, chỉ để đâm trở lại vào. Một bản giao hưởng hoan lạc tràn ngập căn phòng khi Jiyan tiếp tục càn quấy cái lỗ chật hẹp.

Mỗi lúc hắn đâm vào, đình dương của Jiyan chạm vào cổ tử cung nhỏ hơn gấp bội của Rover, buộc nó phải tiếp nhận. "Agh, ah, hah," Rover bấu chặt vào Jiyan, không nói nên lời. Đau đớn xen lẫn khoái cảm khi cổ tử cung được khai hoang, một bên muốn cuốn theo hắn bên lại ương ngạnh chối từ. Và dục vọng đã thắng thế, Rover muốn nhiều hơn, để sau cuộc hoan ái này sẽ không hối tiếc điều gì nữa.

Lút cán, dương cụ đi vào cổ tử cung của em, hoa huyệt siết chặt khi Rover xuất ra dòng tinh trắng đục. Một tiếng hét thất thanh vang lên, em cào cào vào lưng Jiyan, tìm kiếm một điểm tựa. Jiyan tàn nhẫn giã mạnh vào huyệt thịt đáng thương, ra vào một cách tàn nhẫn.

Nam nhân có mái tóc màu xanh mòng két hết gầm gừ lại rên rỉ, nhắm chặt mắt khi cảm nhận bên trong của Rover, dường như cũng sắp xuất tinh rồi. Tuy nhiên, hắn không muốn chuyện này kết thúc quá nhanh. Hắn mở mắt ra và nhìn những giọt lệ rơi trên gương mặt tuyệt đẹp, trụy lạc của Rover, dương vật bị kích thích theo một cách không ngờ tới. Rover nhỏ lại không ngừng giật thót, cơn cực khoái đến gần.

Đấu tranh tư tưởng một hồi, hắn tiếc nuối rút lui khỏi bãi chiến trường, dương vật nóng bỏng nhớp nháp dâm thủy nảy lên khi được rút ra. Tướng quân thở hổn hển, tóc mái bết vào một bên mặt khi nhìn Rover rên rỉ đáp lại.

"Jiyan," Em thút thít tuyệt vào khi cái lỗ nhỏ bị bỏ rơi. "Jiyan! Xin ngài, cầu xin ngài," Rover hoàn toàn quy phục, nhìn cũng thật dâm đãng, đến cả hạ thân chỉ cần chạm một cái thôi sẽ mất kiểm soát. "E-Em phải-!"

Jiyan nắm lấy chân Rover, giữ cho em bớt quấy. Hắn banh rộng ra, ngắm nhìn cái lỗ bị nới đến mức không khép nổi nữa. Hắn mê mẩy đẩy vào, nhưng nhẹ đến mức nó chỉ sượt qua điểm nhạy cảm trong chốc lát.

"Ngh, k-không, cho vào hết đi," Rover nức nơt, tay em nắm đến mức ga trải trường sắp bị xé rồi. "Làm ơn," Em kêu lên, hắn có thể khiến em chết vì làm tình cũng chẳng sao hết. "Em thật sự muốn ngài!"

Hơi thở nặng nề, Jiyan đưa tay xuống lỗ và nới lỏng nó, để đỉnh dương của hắn chìm hoàn toàn vào trong. Từng khúc của cây thịt dần đâm vào khiến hắn nhộn nhạo. Chết thật, cứ kết thúc thế này quá đáng tiếc, cơ thể của Rover dâm đãng vượt mức cho phép, Jiyan vừa nghĩ vừa rút ra và đâm vào một đoạn khá nông. Hắn nhìn Rover vùng vẫy, lao về phía trước để cố tóm lấy hắn.

Jiyan nghiêng người về phía trước và chiếm lấy đôi môi của omega bằng môi mình. Cắn xuống môi dưới, Rover để hắn thích làm gì thì làm. Hắn luồn lách khắp khoang miệng Rover, điên cuồng chiếm lấy vị ngọt ngào từ khắp ngõ ngách khiến hai hàm răng va đập. Nếu bất cứ ai bắt gặp cảnh này, họ sẽ nghĩ Jiyan đang ăn thịt omega.

Hắn dừng lạo, sợi dây bạc nối liền giữa họ, Jiyan liếm môi, nếm thử phần còn lại của Rover.

Thế là đủ rồi, Jiyan nghĩ khi hắn nhìn xuống và căn chỉnh lại dương vật của mình một lần nữa. Hắn ta lao vào và bắt đầu xỏ xiên Rover không thừa giây nào.

"Nngh, hah, ah," Tiếng rên rỉ của Rover tràn ngập căn phòng, cơ thể em mừng húm khi có dương vật của Jiyan trong mình. Nó đâm xuyên qua em, đến tận cổ tử cung, em thét lên trong sung sướng. Rover vòng tay qua vai Jiyan trán tựa vào hắn. Móng tay của em cắm vào vết tích trên lưng Jiyan, khiến người đàn ông thều thào. Dị vật bên trong khẽ giật một hồi.

Đôi mắt của Jiyan vẫn mở khi nhìn Rover khóc, cơ thể hắn run lên vì sung sướng. Hắn cảm thấy cơn cực khoái của mình đang đến rất nhanh, phần gốc của dương vật đang sưng lên.

Rover co giật khi có thứ gì đó to lớn cố chui vào hậu huyệt. "Ah, ah," Nó tiếp tục lớn dần cho đến cỡ nắm tay của em. Em ngửa đầu ra sau và kêu lên đau đớn khi nó đâm thẳng vào tận gốc, làm rộng thêm cái lỗ vốn đã không đủ rộng. "J-Jiyan!"

"Ơi." Jiyan đáp lại chàng omega tội nghiệp, vuốt ve mái tóc của em.

Hông của hắn ngừng động, khoảng lặng bao trùm khắp căn phòng. Em vặn vẹo trên đùi Jiyan, cố gắng nhấp xuống cậu em của hắn nhưng đã bị một tay giữ lại.

"Yên nào, em quên những gì tôi đã nói rồi." Khi Jiyan nói xong, dương vật của hắn co giật và một lượng tinh dịch đặc sánh bắt đầu tuồn vào tử cung của Rover.

Rover cảm thấy cơn nóng đã giảm thiểu, trái lại rất ấm áp. Em kêu lên tiếng hài lòng và dựa vào vai Jiyan, nhắm mắt lại vì kiệt sức.

Cứ như vậy cho đến khi có một vật lạ tròn trịa và cứng, thuận lợi đi vào trong Rover.

"Hừm?" Rover mở mắt ra khi cảm thấy cơ thể Jiyan run lên.

"A-Ah," Jiyan nhắm mắt lại khi mồ hôi chảy xuống trán.

Một vật thể tròn trịa, mịn màng và mát rượi từ từ trượt ra khỏi dương của Jiyan và rơi vào tử cung của Rover. Ngay sau đó, nhiều thứ khác bắt đầu xuất hiện, khiến Rover cảm thấy không còn nơi nào trống trải nữa. Em vặn vẹo, làn da trên bụng trở nên căng cứng. Chỉ di chuyển thôi, em đã cảm thấy những viên ngọc trai đang chuyển động xung quanh, cọ xát vào vách thịt nhạy cảm khiến hơi thở trở nên khó khăn.

Bàn tay Jiyan tìm đến bụng em, cọ xát lên làn da hơi phồng và căng ra. "Đúng như ta nghĩ... em trông thật tuyệt khi thế này, được lấp đầy bởi những viên ngọc trai của tôi.

Rover ậm ừ, tựa lưng vào đệm và kêu như mèo con khi cảm thấy những viên ngọc trai cũng động đậy theo mình. Em nắm lấy Jiyan, khiến người đàn ông cười khúc khích nhìn đối phương nằm xuống và kéo omega vào vòng tay của mình.

Có lẽ... Giữ Rover cho riêng mình cũng không phải là một ý tưởng tồi, Jiyan nghĩ khi đôi mắt hắn sáng rực chăm chú nhìn Rover dần thiếp đi.

✿⁠

End.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net