Noel đầu tiên (2) (H+)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Takemichi bước vào nhà với tâm trạng đầy hứng khởi, nhanh chóng mở lò sưởi lên rồi đi thay đồ. Em thay đồ xong thì vào bếp pha 1 ly cacao sữa nóng. Bước ra phòng khách, ngồi phịch xuống chiếc ghế sofa êm ái mà thưởng thức ly cacao nóng hổi với bánh quy. Em chợt nhớ ra món quà mà Hena tặng. Takemichi đứng dậy lấy hộp quà. Em hồi hộp mở hộp quà ra. Bất ngờ chưa?! 1 bộ cosplay thỏ màu đỏ quyến rũ. Takemichi không dám tin vào mắt mình nữa. Em rón rén cầm cái...em cũng không biết phải gọi nó là cái gì nữa :"))) Nó gần giống với mấy bộ đồ bơi liền thân của con gái, được làm bằng chất liệu bó sát, bên dưới phía mông được gắn thêm 1 cái đuôi giả màu trắng . Lại còn có kém thêm phụ kiện là tai thỏ trắng gắn chuông nữa. Trời mắ! Nghĩ sao mà bắt em mặc cái này dậy?! Mặc để có mà nát cúc à?! Nhưng rồi em chợt nghĩ:

  ' Ơ mà khoan! Hình như đêm nay họ không về... '

  Nghĩ đến đây em lại thấy tủi thân. Được! Đã vậy hôm nay em liều, thử mặc bộ này coi sao. Dù gì cũng đâu có ai nhìn thấy đâu. Sau hơn 10' vật lộn trong nhà tắm, cuối cùng Takemichi mới mặc xong. Em bước đến chỗ cái gương soi toàn thân. Nhìn em bây giờ xem: Vòng eo mảnh khảnh được ôm sát vào làm cho nó thêm hoàn hảo; 2 đầu nhũ cứ thoắt ẩn thoắt hiện; làn da ửng hồng vì se lạnh; đôi chân thon gọn, thẳng tắp; cái tai thỏ trên đầu cứ lắc qua lắc lại nghe đến vui tai. Takemichi đỏ bừng mặt nhìn bản thân mình trong gương. Đây là em thật sao? Sao nhìn gợi cảm dữ vậy? Đang trong dòng suy nghĩ, em không để ý đã có ai vào trong nhà. Mãi đến tận khi người đó lên tiếng em mới nhận ra.

  "Takemichi, em đâu rồi?" - Kakucho lên tiếng gọi nhưng không ai trả lời

  Nếu mọi người hỏi tại sao Kakucho được về nhà thì lý do là vì anh hoàn thành công việc sớm nhất. Thực ra cũng do anh may mắn hơn bọn kia. Mặc dù ai cũng đều được phân công 1 lượng công việc bằng nhau nhưng phần việc của anh lại dễ dàng hơn mấy tên còn lại. Anh đã rất vui mừng trở về nhà. Vậy mà khi anh bước vào nhà thì lại không thấy Takemichi chạy ra đón. 'Chắc là em ấy đi chơi về hãy còn mệt hoặc vẫn còn giận thôi.' anh tự trấn an bản thân. Kakucho thay đồ xong thì đi tìm Takemichi. Nhìn cánh cửa phòng của em, anh vặn tay nắm cửa:

  "Anh vào nhé!" - Chẳng đợi câu trả lời của em thì anh đã mở cửa luôn rồi :v

  Takemichi ở trong vừa mới load xong tình hình thì đã nghe tiếng mở cửa. Em hoảng loạn nhảy lên giường, chui tọt vào trong chăn. Nhưng mà khổ nỗi, chân em lại bị vấp vào thành giường.

  "Đau!" - Takemichi kêu lên

  Kakucho bước vào không kịp nhìn thấy em mà chỉ kịp nhìn thấy chân em co vào trong chăn nhưng lại bị vấp vào thành giường. Anh mỉm cười, nhẹ bước đến chỗ em nằm. Anh đang định an ủi thì chợt nhìn thấy cái tai thỏ trắng lấp ló sau chiếc chăn, còn phát ra tiếng 'leng keng' nữa. Anh có hơi bất ngờ vì thấy Takemichi đeo cái này, song anh đang định kéo chiếc chăn ra thì nghe tiếng của em phát ra từ trong chăn:

  "Không được đụng vào đây!"

  "Michi ~ Cho anh xin lỗi. Là tại anh không tốt nên mới để em phải đi chơi 1 mình cô đơn như thế. Bây giờ anh đang ở nhà với em rồi mà. Tha lỗi cho anh nhé!" - Kakucho cúi xuống, nhẹ giọng xin lỗi em.

  "Đ...Đươc rồi! Em tha lỗi cho anh, nên là anh đi ra ngoài đi!" - Takemichi

  "Sao vậy? Sao lại bắt anh ra ngoài? Phải bỏ chăn ra để anh xoa chân cho chứ?" - Kakucho khó hiểu

  "Em bảo ra thì anh mau ra đi! Anh còn ở trong này tiếp là em dỗi đấy!" - Takemichi

  "Được rồi, anh ra ngay!" - Kakucho nghe thế cũng đành nhượng bộ 

  Nghe tiếng đóng cửa, em thở phào nhẹ nhõm. Takemichi mới nhẹ nhàng dở chăn ra, ngồi dậy định đi vào nhà tắm thay đồ thì....Bùm! Bất ngờ chưa? Kakucho vẫn đang đứng trong phòng. Anh nhìn chằm vào em như thể em là sinh vật lạ vậy. Takemichi cứng người, không biết phải ngồi yên, trùm chăn tiếp hay chạy thẳng vào nhà vệ sinh đây. Mà em có làm gì thì cũng bị bắt thôi. Kèo này em không thoát nổi rồi. Nhưng Takemichi vẫn cố hi vọng 1 chút gì đó nên lập tức trùm chăn lại. Kakucho cười cười bước về phía em, rồi anh mạnh bạo kéo tấm chăn là vật bảo vệ cuối cùng của em ra. Anh ngắm nhìn Takemichi: gương mặt em hơi đỏ lên do sợ, đôi mắt xanh biếc của em ngước nhìn anh 1 cách cầu khẩn, cơ thể của em trong bộ đồ kia lại càng khiêu gợi nha.

  "Ta-ke-mi-chi, em là đang câu dẫn tôi phải không?" - Kakucho dùng giọng nói trầm khàn đầy dục vọng của mình hỏi em

  "Ng...Không có mà..." - Takemichi sợ hãi

  "Không mà lại mặc bộ đồ này. Xem ra tôi phải phạt em vì tội nói dối rồi ~ " - Kakucho vừa nói vừa giữ 2 tay em lên đỉnh đầu.

  Không để Takemichi kịp phản kháng, anh liền cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng ấy. Chiếc lưỡi của anh khuấy đảo khắp cả khoang miệng ngọt ngào, rồi lại tìm chiếc lưỡi nhỏ xinh đang rụt rè của em mà liếm mút. Đến khi Takemichi ra sức quẫy đạp vì hết không khí thì anh mới chịu buông ra, kéo theo 1 sợi chỉ bạc trông hết sức gợi tình. Em bị hôn cho đến đầu óc mơ màng, dần dần cũng không còn phản kháng nữa. Kakucho thấy em đã thấm mệt thì cười thầm, nhanh chóng lột sạch đồ của em.Cả cơ thể em hiện ra trước mắt anh. Khuôn ngực trắng hồng, mềm mại được điểm xuyến hai hạt đậu hồng hào đang cương cứng trong không khí. Anh cúi xuống ngậm lấy 1 bên nhũ hoa mà ra sức liếm,mút, cắn, bên còn lại cũng được bàn tay của anh chăm sóc tận tình. Tay còn lại cũng chẳng rảnh rỗi mà mò xuống hậu huyệt đang đói khát mấp máy phía dưới. Kakucho không chần chừ đút 2 ngón tay vào hậu huyệt. Takemichi giật mình vì khoái cảm phía dưới, miệng không tự chủ phát ra tiếng rên khẽ. Anh nghe tiếng rên của em, khẽ nhếch môi rồi ngay lập tức đút ngón tay thứ 3 vào. 3 ngón tay điên cuồng khuấy đảo trong em, chốc chốc lại ấn nhẹ vào điểm G khiến em sung sướng. Mỗi lần ngón tay ra vào lại kéo theo nhiều dịch thủy ra ngoài hơn. Cảm thấy đã nới rộng đủ, Kakucho rút tay ra, khẽ thì thào:

  "Nhiều như vậy...Chắc không cần gel nữa nhỉ?"

  Takemichi hiện tại đang hoàn toàn bị dục vọng che lấp. Đột nhiên lại bị mất khoái cảm bên dưới làm em cảm thấy trống rỗng, muốn 1 thứ to lớn hơn lấp đầy. Đầu óc không suy nghĩ nhiều đáp lại anh:

  "Ưm...hức...không cần nữa...mau cho vào đi mà ~"

  Anh nghe tiếng rên rỉ cầu xin của em, lập tức cởi sạch đồ ra để lộ con quái vật đã cương cứng từ lúc nào. Chết tiệt! Cái này là em cầu xin anh đấy nhá! Kakucho không kiêng nể gì, cũng không 1 tiếng báo trước 1 phát đâm lút cán. Takemichi giật mình vì sự to lớn của con quái vật kia, hậu huyệt vô thức siết chặt.

  "Ư...Hức...Đau..." - Takemichi

  "Ngoan...Thả lỏng ra sẽ hết đau..." - Kakucho cũng không khá hơn là bao, hậu huyệt của em cứ siết chặt làm anh không luân động nổi. 

  Takemichi nghe lời, từ từ thả lỏng. Chớp lấy thời cơ, anh lập tức luân động. Tốc độ ra vào của anh càng lúc càng nhanh làm Takemichi không theo kịp. Quy đầu to lớn cứ liên tục chèn ép vào điểm G nhạy cảm làm em sướng muốn phát điên lên. 

  "Ư...Ch...Chậm..lại...Hức..." - Takemichi cầu xin nhưng tiếng rên của em chỉ càng làm Kakucho hứng hơn

  Anh cúi xuống hôn lên cần cổ trắng nõn của em, rồi từ từ trải dài khắp cả cơ thể em. Bên dưới có vẻ tăng tốc hơn chứng tỏ anh cũng sắp đến cao trào rồi.

  "K...Kakucho...e..em ra..." - Takemichi

  "Ừm, vậy chúng ra cùng ra." - Kakucho vừa dứt lời liền bắn hết tinh hoa cho Takemichi, em cũng đạt đến cao trào mà tự bắn lên ngực và bụng mình. Song, cả 2 dường như vẫn chưa thỏa mãn...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net