Chap 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quay về Thiên Giới xinh đẹp, trên tay cầm cành hồng mặt trăng khiến bao Thiên Thần chú ý, lập tức xúm lại gần Thiên Thần Kawaragi, luôn miệng khen bông hồng có ánh xanh thật đẹp.

"Kawaragi cậu lấy cành hồng này ở đâu vậy, tôi chưa thấy bao giờ."

"Đúng vậy! Tôi cũng không thấy nó có trong sách, tên của loài hoa này là gì vậy?"

"Cậu mau nói đi mà Kawaragi."

Nghe những lời tán dương về bông hồng trên tay, Thiên Thần Kawaragi không khỏi tự đắc, bèn nói.

"Cành hồng này là hoa mặt trăng, nó sẽ nở khi được ánh trăng chiếu vào!"

Các Thiên Thần nghe những lời này, lập tức háo hức, nài nỉ Thiên Thần Kawaragi.

"Thật sao?!!! Cho tôi xem với, đi mà Kawaragi."

"Cho tôi xem nữa, làm ơn nha Thiên Thần Cấp Cao tài ba giỏi giang ơi!"

"Kawaragi là Thiên Thần xuất sắc nhất đó!"

Đối với những lời nịnh hót này, Thiên Thần Kawaragi không những thích mà còn khoái trí,  gương mặt lúc này của người chỉ hiện lên hai từ Tự Đắc. Đột nhiên từ xa thân ảnh của Tỗng Lãnh Thiên Thần đột nhiên xuất hiện ngay sau những lưng Thiên Thần Kawaragi, khiến các Thiên Thần khác liền hoảng hốt, lập tức dang cánh, quay lại làm việc.

Riêng chỉ Thiên Thần Kawaragi lại chẳng hay biết gì, đến khi giọng nói từ đằng sau cất lên, người mới giật thót mà quay ra đằng sau.

"Kawaragi sao lúc nãy lại ồn ào vậy?"

Đối diện với câu hỏi này, Thiên Thần Kawaragi liền giật thót, toát mồ hôi, đôi mắt cũng lảng tránh ánh mắt của Tổng Lãnh Thiên Thần.

"À..ừm...lúc này em với mấy Thiên Thần khác nói chuyện vẩn vơ thôi, người không cần quan tâm đâu..."

Nghe thấy lời giải thích này, đôi mắt người lại nhìn Thiên Thần Kawaragi một cách ngờ vực, sau đó lại chuyển hướng sang nhìn cành hồng mà Thiên Thần Kawaragi đang cầm trên tay, chần chừ hỏi.

"Kawaragi...cành hồng trên tay em..sao em lại có được nó vậy?"

"À...ừm..em lúc nãy đã đi xuống Nhân Giới rồi vô tình thấy thôi..."

Nhìn vào gương mặt có phần khó xử của Thiên Thần Kawaragi, người cứ trầm ngâm rồi lại đưa mắt nhìn cành hồng khiến cho Thiên Thần Kawaragi không khỏi không chú ý, bèn rụt rè cất tiếng.

"Vậy..có chuyện gì sao Tổng Lãnh Thiên Thần..?"

Đang chìm đắm trong mớ suy nghĩ của bản thân, đến khi Thiên Thần Kawaragi cất lời thì liền giật mình, ấp úng trả lời.

"Không...không có gì."

"Chẳng là lúc trước ta có thấy một vài lần mà thôi."

"Cho ta hỏi một điều được không?"

"Vâng! Người cứ hỏi đi."

"Ừm...loài hoa này..tên là gì vậy?"

Nghe Tổng Lãnh Thiên Thần hỏi vậy, Thiên Thần Kawaragi liền vui vẻ trả lời.

"Là hoa mặt trăng, nó sẽ nở vào ban đem khi ánh trăng chiếu vào!"

Vừa nghe đến tên của loài hoa quý hiếm, gương mặt của người liền đanh lại khiến Thiên Thần Kawaragi có chút rợn người, nhanh chóng viện cớ rồi dang cánh, bay đi tránh mặt người.

Tổng Lãnh Thiên Thần vẫn ở đó, vẫn trầm ngâm nghĩ về cành hồng quý hiếm mang tên hoa mặt trăng. Đôi cánh lớn sau lưng bắt đầu dang ra, bay vút lên bầu trời cao, quay về phía gian phòng chỉ duy nhất người có thể ra vào.

Đi vào gian phòng chất đầy những cuốn sách cổ và những chiếc tủ được khoá lại niêm phong cẩn thận, từng bước đi đến chiếc tủ trắng có sợi xích lớn được bao quanh, đưa tay lên sờ nhẹ vào dây xích, thì thầm đôi lời cùng với gương mặt ảm đạm mà người chưa bao giờ để những Thiên Thần khác chứng kiến.

"Hoa mặt trăng...tên rất đẹp đấy...Takemichi..."

HẾT CHAP 33




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net