Chương 63

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau vài ngày bị con koala là Mikey bám chặt, Takemichi cuối cùng cũng có được yên bình (nhờ có sự can thiệt của Draken)

Ngồi thong thả đung đưa hai chân mình trên chiếc ghế cao có màu gỗ sồi của Nga. Ánh nắng từ cửa sổ đối diện phủ lên người cậu một màu vàng nhàn nhạt của nắng sáng, mái tóc bông xù có vài công tơi ra như phát sáng.

Đôi mắt xanh chăm chú nhìn từng dòng chữ đen trên giấy trắng vừa lật, lần mò đến dòng chữ mình đọc. Cầm quyển sách màu xanh y như màu mắt cậu, nó to bằng cả mặt Takemichi, bàn tay nhỏ nhắn cố định từng trang sách

Phải, nó là cuốn mà Ran từng cho cậu đọc. Takemichi vô tình thấy nó trong tiệm sách khác, và bằng một cách nào đó, cậu đã mua nó về

Cuốn sách được bao phủ bởi một màu xanh ngọc, với vài trang màu có xanh khác. Takemichi hơi giật mình với câu chuyện đầu tiên với tựa đề "Mình yêu nhau đi"

Cậu giật mình bởi con thỏ và luống cà rốt mà Hina từng nói với cậu có trong câu chuyện này.

"Hèn gì nghe cứ quen quen"

 Dù đã đọc rồi nhưng Takemichi thầm nghĩ đã lỡ mua về rồi thì phải đọc cho hết. Takemichi nghiền ngẫm từng câu chữ trong sách.

Vài câu chuyện thất tình của một cô gái trẻ hay tình yêu của hai người bạn thân,... Vui hay buồn đều có đủ trong một câu chuyện

Bàn tay đã mỏi nhừ vì cầm quyển sách đã hàng chục phút, Takemichi để quyển sách xuống đùi mình. Thả lỏng cơ tay một chút, cậu nhìn ra phía ngoài cửa sổ kia

Là bầu trời trong xanh với đám mây trắng đang bơi qua khung cửa sổ. Takemichi chợt nhớ đến mấy lời sến súa Rindo từng nói với cậu

Anh nói, anh yêu đôi mắt xanh của cậu, tuy đôi lúc nó có hơi lạc lõng giữa những ngã đại dương không thuyền.

Và tất nhiên cả anh trai cậu ta nữa,...

Những lời tán tỉnh sến rện phát ra không chút ngượng ngùng từ chính chủ, đẳng lẽ người nghe phải là mấy cô gái đáng yêu chứ không phải tên con trai nhạt nhẽo như cậu

Bỗng chốc, một màu đỏ hồng lan dài từ má đến vành tai, takemichi mím môi thầm chửi mình là đồ ngu khi tự mình nghĩ tự thấy ngại

"Mình đúng là điên thật rồi..."

Cái cảm giác đúng ra phải là không quan tâm hay tệ hơn là chán ghét thì Takemichi lại cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, tiếng thình thịch rõ ràng trong đầu. Cuống cuồng đến mức mặt đỏ hết lên

Cái lời tán tỉnh ngọt ngào cứ vang vảng bên tai khiến Takemichi càng xấu hổ hơn. Tự nhủ rằng hai anh em nhà Haitani chỉ đang đùa giỡn với bạn bè là cậu thôi.

Và rồi cái sự đùa giỡn đó dần đến từng câu từ "Tao thích mày" hay còn hơn thế, là cái hôn môi không nói trước của Haitani Ran

Không biết có phải do là anh em mà hành động của cả hai giống nhau đến mức làm người như cậu giờ phải ngồi đây để suy nghĩ phải làm sao với hai anh em nhà này đây

"Rindo, Ran..."

"Haizz" Takemichi thở dài một hơi, cậu lấy tay vỗ mặt mình cho tỉnh táo

Cơn gió lành lạnh sượt qua má khiến Takemichi có hơi rùng mình dù chỉ mới sáng sớm. Cũng phải, đã tới mùa thu rồi

Ngẫm nghĩ một hồi, cổ họng cũng đang thiếu nước. Trong tiềm thức lại thèm ăn một cây kem mát lạnh

Sô cô la bạc hà...

Bỗng một bàn tay lạnh ngắt từ từ trượt đến má khiến Takemichi vì lạnh kêu lên một tiếng

Cậu quay phắt đầu ra sau thì thấy một mái tóc hồng bông xù cùng với nụ cười thường trực trên mặt

"Nahoya-kun??"

"Ừm, là tao nè"

Smiley cuối sát gần mặt cậu nói làm Takemichi phải nín thở một hồi vì khoảng cách sát rạt giữa đầu mũi hai người

Smiley nhìn cậu đang căng thẳng, cười phì một cái. Anh chạm nhẹ vào đầu mũi cậu rồi ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh

Đặt lên bàn một bọc trắng với những vệt lòi ra của thứ bên trong. Takemichi hơi nghiêng người nhìn xuống, Smiley mở chiếc bọc ra

"A! Kem này, nhiều quá" Cậu tròn mắt nhìn nhiều loại kem với những chiếc bao bì đầy màu sắc.  Nuốt một ngụm họng khô khóc

"Haha, lấy một cái ăn đi" Smiley cười tươi, một tay lấy một cây kem vị sô cô la, bóc cái vỏ của nó ra rồi đưa cho cậu

"A, cảm ơn" 

"Không có gì" Nói rồi anh cũng lấy một cây kem khác ra để ăn

Vị đắng đắng và ngòn ngọt, cùng với cái lành lạnh của que kem làm cổ họng khô khóc của cậu như có thêm sức sống

Cậu nhai nhai trong miệng những hạt hạnh nhân nhỏ, lâu lâu có vài cái dính vào kẽ răng làm Takemichi phải nhai thật kĩ. Que kem mấy chốc đã được phân nữa

Smiley nhìn cái bộ dạng ăn ngon đến mức đung đưa chân thế kia, khuôn mặt đang nhai đến mức phồng má một bên, đôi mắt xanh như lấp lánh nhìn que kem

Một tổng hợp quá sức dễ thương

 Vị dâu ngọt gắt tan ra trong miệng, que kem hôm nay còn ngọt hơn thường ngày. 

Luồng gió mát lạnh thổi vào từ ô cửa sổ, hai mái đầu xoăn xoăn cũng theo gió chuyển động. Cái nắng nhè nhẹ bao phủ cả căn phòng với nhiều phần trắng. Tiếng lá cây xào xạt bên ngoài là âm thanh thứ hai của căn phòng khá im ắng

Thời gian tựa như ngừng trôi. Chỉ có que kem dâu là tan chảy dưới ánh nhìn lửa tình của người nọ

Ngọn lửa yếu ớt được thấp lên lúc nào không hay, và nó được thấp lên ở nơi tồi tệ nhất. Tưởng chừng như chỉ là một ngọn lửa được quẹt bởi một que diêm nhỏ bé không đủ để giữ ấm càng không thể kéo dài

Và rồi nó được tiếp thêm hi vọng từ người nó thích, không ít thì nhiều. Vang âm ỉ trong lòng đã lạnh ngắt vì nhiều chuyện

Hai ba cây kem trong bọc lần lượt được lấy ra. 

"A, cái này..."

"Sô cô la bạc hà!"

Takemichi ngạc nhiên nhìn qua người bên, muốn hỏi nhưng lại ngập ngừng vài giây

Mái tóc bông xù rung rinh theo gió, anh chống cằm với nụ cười mỉm khác với thường ngày, đôi mắt nhắm nghiền nhưng cậu biết là anh đang thức và đang nhìn cậu

Trông vẻ điềm tĩnh đến lạ mà Takemichi lại cảm giác quen hơn của người này

"Hửm? Sao vậy?" Thoáng thấy ngơ ra một giây, anh hỏi

"À, không. Chỉ là...cảm ơn vì chỗ kem này" Takemichi ngượng nghịu ngoảnh mặt đi

Vị cay của bạc hà và cái đắng của sô cô la làm đầu óc cậu tỉnh táo hơn phần nào

"Vậy à..." 

"..."

Anh nhìn ra bầu trời xanh trong vắt ngoài kia, nhớ đến kế hoạch của mình. Hít một hơi thở sâu, quay đầu nhìn người bên cạnh trước khi cất tiếng

"Takemichi"

"Hửm? Nahoya-kun?"

Nghiêng đầu để nhìn rõ biểu cảm của người kia hơn, nụ cười khẽ đủ để lộ mảng trắng của răng.

Ngã lòng bàn tay ra trước mặt cậu, một lời mời được thốt ra

"Cùng tao đi ngắm thứ đẹp nhất của bầu trời đêm nhé?"

__________________Hết__________________


Một câu chuyện khá là tâm linh

Hôm toy học bài để mai ktra lí thì cúp điện, lm toy cũng hết hứng học luôn
15 phút sau vẫn chưa có điện, cái toy rảnh lấy bút ra ghi tên Takemichi vào vở đúng 3 lần cái có điện luôn.

Ảo ma vl

Chọn bias thơm tay phải vậy😎😎

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC