Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Michi : Haiz ... Mình điên thiệc chứ !!

Cậu nằm lăn lóc trên giường ,vùi đầu vào gối chấn vấn bản thân .Sự việc vừa rồi xảy ra quá đột ngột ,cậu không nghĩ đối phương sẽ nghĩ cậu như con người .

Michi : Chắc anh ta hoang mang lắm ,cũng đúng thôi ...ai mà lần đầu tiên gặp mặt mà gọi anh trai bao giờ ,xấu hổ chết được ...mai biết đối mặt với anh ta sao đây !?!?

Nghĩ mãi nghĩ mãi cũng chả có tác dụng gì ,thôi thì cứ đi ngủ đi mai rồi giải thích sau .

_____ Sáng hôm sau _____

Một buổi sáng trong lành và một nơi ở thoải mái mới ,đêm qua là một đêm yên bình hiếm hoi mà cậu đã trải qua ,cơ mà với cái quần thâm đen sì dưới mắt cậu thì nói cậu ngủ ngon là điều dối trá .

Michi : "Không ngủ được ...mãi nghĩ về Ogawa mà mình lại chẳng ngủ được tẹo nào ..." điên mất thôi ~

Cậu lẩm bẩm rồi tự đập đầu mình vào gối nhầm chấn tỉnh lại bản thân .Như bao lần thì việc đầu tiên khi cậu dậy là vớ lays điện thoại xem giờ ,lết thân mình vào nhà tắm vừa vscn vừa suy nghĩ làm sao để giải thích cho anh Ogawa không hiểu lầm mình .Đột nhiên ngay lúc này :

Ogawa : Dậy đi Takemichi

Michi :Ặc !!! Khụ ...khụ .... !!!

Tiếng nói lớn vọng lên làm cậu giật mình sặc cả nước .Cậu vội vội vàng vàng theo phản ứng mà chạy vội xuống mà không để ý tới hình ảnh của mình bây giờ .

Michi : Hah ...Hah ...Hah ...

Ogawa :Gì mà thở hổn ha hổn hển dữ vậy ...Hả !?!?!

Anh quay sang nhìn thì ...ôi trời trời !? Tóc tai bù xù ,miệng còn ngậm bàn chải đánh răng ,tay cầm cốc tay tay cầm khăn ,áo thì bị ướt do lý do gì đó mà anh không hiểu ,đây thật sự là cậu nhóc hôm qua mà anh đưa về sao ??

Ogawa :Trời đất ,gì mà bê bối vậy hả trời ,nhóc cứ từ từ đồ ăn còn đấy nó không mọc chân chạy đi đâu đâu mà phải gấp gáp .

Michi : À vâng ,em ...

À phải rồi ...cậu đã dọn ra khỏi cái nhà đó rồi mà ,chắc đó cậu vẫn còn bị ám ảnh mấy lần bị ông bố lớn giọng gọi đột ngột như vậy nên phản ứng có phần hơi thái quá .Cậu cuối gầm mặt ...

Michi : Em xin lỗi ...

Ogawa : ...thôi ,lên thay đồ rồi xuống ăn sáng ,đi .

Anh ta đẩy cậu ra khỏi bếp rồi lại dặn dò tỉ mỉ :

Ogawa : Nhóc thấy đồ xong đem xuống để trong giỏ đồ trong phòng tắm dưới tầng nha ,còn không thì cứ để trong phòng anh đem giặt cho .

Dứt câu anh ấy lại quay vào bếp , còn cậu thì làm theo lời anh ta ,thay đồ rồi đem đi giặt .Xong xuôi cậu đi xuống bếp ,chuẩn bị tâm lí để giải thích về chuyện tối qua .

Mở cửa ra ,em đứng hình ngơ ngát bay luôn màu sắc bản thân với hình ảnh trước mắt .Căn bếp lộn xộn ,khói bụi mù mịt ,còn có mùi khét nữa chứ !! Quái lạ ...

Michi : Anh ... Ogawa... -san ???

Ogawa : À thì ,như em thấy đó ,anh không biết nấu ăn ...

Michi : ... "Cái nề gì thốn !?!?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net