chương1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"hộc..hộc..hộc"chàng trai với mái tóc đen óng mượt , với đôi mắt xanh vô hồn đang chạy khỏi dự truy sát của một đám người:
"nhanh lên đừng để nó chạy thoát"
cậu chạy vào một ngõ nhỏ tối , ngồi dựa sát vào tường trước cơn đau quằn quại ở tay chân và ở giữa bụng , chàng trai ấy tên là hanagaki takemichi ,đúng vậy là em, lí do vì sao bị bắn như vậy phải quay về 1h trước:
- em đang làm nhiêm vụ do mikey giao là giao dịch một lô hàng thuốc phiện lớn ở yokohama , khi đang giao dịch lão gia đã đổi trắng thay đem một cách trắng trợn đòi gấp đôi số tiền con ko sẽ bắn em :
" lão già đừng có dí súng vào đầu tôi "
" hứ.. mấy thằng oắt con như tụi mày cần gì nhiều tiền như thế .... mà ... trông mày cũng đẹp đấy hay là .... " chưa kíp để nói hết câu cậu đã bẻ gãy tay hắn:
"AAAAAAA"
" ông nói gì cơ , tuy bọn tôi còn trẻ thật nhưng ko có giống ông bên ngoài cao sang bên trong là một bãi rác công cộng ...với lại , tôi bẻ tay ông là để cảnh cáo ..lần sau đi giao dịch với phạm thiên
thì ăn nói đàng hoàng vào ko là cái mang già của ông ko giữ đc lâu đâu.." cậu
" mày dám ...tụi bay đâu bắn chết nó cho tao" nói rồi có hơn mười người cầm súng và :"Bằng..Bằng...Bằng"
" chết tiệt lão già khốn khiếp.." cậu nói rồi cậu chạy ra đường
" đuổi theo giết chết nó cho tao"

__________quay lại hiện tại ___________
mắt cậu bắt đầu mờ đi và rồi chết trong con hẻm . khi cậu còn chút ý thức cuối cùng thì một tia sang xuất hiện
" TAKEMICHI CON CÓ DẬY ĐI HỌC KO THÍCH ĂN ĐÒN LẮM HẢ???!!!"
cậu tỉnh dậy dụi mắt :
" con xuống liền đây mẹ" cậu . 'khoan đã WTF cái gì đây mình trở lại quá khứ rồi ' cậu lền chạy vào phòng tắm soi gương 'Wao mình trở lại quá khứ rồi nhưng lần này ko phải trở về 12 năm trc mà trở về 20 năm trc là năm câu 6 tuổi ' sau khi đánh răng rửa mặt xong câu liền phóng xuống nhà thấy mẹ đang nấu bữa sáng cậu liền chạy lai ôm mẹ :" hức..hức ...mẹ...con ..hức..sợ mất mẹ lắm ... mẹ đừng bỏ con nhé..."
mẹ câu thấy thế liền ôm câu:
" sao mới sáng ra con đã khóc rồi , hay là tối hôm ông ta đánh con à???"mẹ
"ko ạ von chỉ ngủ thấy ác mộng thôi ạ" câu lau nước mắt đi rồi cười một nụ cười tỏa nắng khiến mẹ cậu vừa sót sa vừa phải đeo kính đen vào vì chói quá
Cạch
Rầm
một tiếng động lớn ở ngoài xuất hiện một người đàn ông :
" hừm..bọn mày đâu rồi ..hức ..đưa tiền cho tao mua rựu mau lê ..hức.." đó là bố cậu. mẹ câu thấy thế liền nói "anh uống nhiều quá rồi có thôi ngay đi ko tôi hết tiền để cho anh mua rựu rồi.." người đàn ông nghe thế liền nổi giận đi lại rồi..
Chát
ông tát vào mặt mẹ cậu mốt cái rồi chỉ vào mặt mẹ cậu và nói:
"mày thích cãi tao ko..hức.. mau đưa tiền đây ..nhanh ..hức ...ko tao đánh mày đấy" bố cậu
" tôi đã nói là hết tiền rồi" mẹ cậu . ông ta nghe thế liền tức giận lao vào đánh mẹ cậu . mẹ câu ôm đầu rồi nói với cậu :" con đi học ..A.. nhanh đi ...A để mẹ lo.." cậu nghe thế liền lo lắng cho mẹ chạy lại thì liên bị mẹ đẩy ra và nói lớn:" ĐI ĐI" cậu nghe vầy liền xách cặp chạy nhanh đến trường cầu thầm trách mình vô dụng ko bảo vệ được mẹ' nhất định cậu sẽ bắt ông ta phải trả giá thật đắt '
khi đến trường cậu ngồi vào bàn với cái bụng trống ko va gương mặt nhiều vết băng to nhỏ khác nhau có cái bị rỉ những câu ko quan tâm khi nhìn những vết thương đó ai cũng phải xót xa nhưng ko dám hỏi . rồi có một câu bé chay đến trên tay cằm hộp băng cứu thương rồi hỏi :" lại bị đánh rồi hả bakamichi ??!!"câu ngước lên nhìn hóa ra là kakuchou bạn thân hồi nhỏ của cậu " ngẩng mặt lên để tao băng bó nào bakamichi " sau khi băng bó xong câu liền cười một nụ cười tỏa nắng :" cảm ơn, kaku-chan " làm ai đó
phai đỏ mặt quay sang chỗ khác nhưng ko che nổi đôi tai đỏ . cậu thấy thế liền đưa tay kéo mạt kaku lại rồi kéo ghần lại mặt mình khiến cho ai đó mặt đã đỏ còn đỏ hơn :" sao thế kaku-chan sao mặt mày đỏ thế sốt à???!!" cậu.
hắn liền đủn mắt cậu ra :" k..ko có gì chỉ là hơi nóng thôi...."
_________________________________________
end chap1 :viết đc 855 từ
đây là chap đầu tui viết có gì sai sót thông cảm
_".." lời nói nhân vật
'...' suy nghĩ nhân vật
<...> lời nói qua điện thoại


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#alltake