chương 12:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

         
       Buổi sáng nào đó , tại một nơi nào đó, cậu bị một tên titan và một tên chibi kéo tới một khu nhà kho bỏ hoang. Cậu cũng có ý định đến đây đấy như chưa kịp ú ớ gì đã bị họ vác tới đây nên sâu bên trong thâm tâm cậu là đang chửi rủa những tên kéo mình tới đây. Đứng đó nghe tụi cốt cán bang Toman bang về cái gì đó cậu không để ý lắm . Cậu chỉ cắm mặt vào chiếc đồng hô trên tay mà đếm ngược.
        5
        4
        3
        2
        1
  Vừa dứt lời, từ ngoài cửa đã có một đám người bận đồng phục Moebius, đi đầu là thằng ất ơ Osanai đang chảy tóc đến khi vào nếp không sai một li mới thôi đang bận bộ đồ tổng trưởng, miệt thì phì phèo điếu thuốc.
Cái bản mặt của hắn thì nghênh lên kiểu bố đời, đúng là nghiệt ngã a~ hắn không biết chỉ cần vài phút nữa hắn sẽ thân bại danh liệt.
- Đừng có Moebius này Moebius kia .... đừng có nhắc liên tục đến bọn tao như vậy đám trẻ ranh cấp 2
- Phục kích đám trẻ ranh cấp 2 bằng số lượng này  .... đúng như tao nghĩ mày khốn nạn thật _ Mikey nói với ánh mắt khinh bỉ
    Hắn thấy Take nhìn chằm chằm, tiến tới gần cậu và lên tiếng :

- Này !! Mày nhìn tao cái gì đấy ??

   Cậu chỉ mấp máy khuôn miệng  bốn chứ " mày tàn đời rồi ". Vì không phát ra tiếng nên không ai biết cậu đang nói gì trừ Osanai. Thấy vậy hắn tức điên lên nhào tới giơ tay đấm vào thẳng vào mặt cậu. Dù né được đòn đó nhưng cậu lại đứng yên đó mặc cho hắn đấm.
     Thấy tình hình đang diễn biến tệ đi Pa-chin liền ra tay cản những đòn đánh đó

- đối thủ của mày là tao, cái thằng chó này

  Thành công thu hút sự chú ý của Osanai, Pa và gã hiện tại đang đấu tay đôi với nhau. Một lúc sao Pa thất thế, bị gã đấm cho bất gần như bất tỉnh. Thấy vậy Mikey đi đến chỗ Pa để đầu Pa dựa lên vai
- Xin lỗi tao ... Thua rồi Mikey
- Mày vẫn chưa thua đâu
    Nghe vậy cả đám đàn em bên Moebius liền cười như được mùa rống lên
- NÀY CHƯA THUA Ở CHỔ NÀO CHỨ ??

- ĐỪNG CÓ NẰM MƠ GIỮA BAN NGÀY  NỮA

- NÀY , MIKEY MÀY NÊN QUỲ XUỐNG XIN LỖI ĐI.

- BỌN TAO KHÔNG THA CHO ĐÂU

- BỌN CHÚNG SÓN RA QUẦN RỒI

- Hả ?? Tao sẽ giết mày trong 10 gi....

  Chưa kịp nói hết gã đã lãnh trọn  cú đá tử thần từ thái dương bên trái rồi đến bên phải của Mikey và bất tỉnh ngay sau đó. Hình thấy cảnh đó ai cũng câm nín

- Toman là của ta, một khi ta còn đứng sau nó thì không một ai thua cả _ Mikey khẳng định chắc nịch
     Dù gần như bất tình và không tin được mình đã bị hạ, Osanai đã với lấy chai sành bên cạnh dùng toàn lực lao thẳng tới phía Mikey,
" chà ... nhìn cách hắn lao tới cứ như một cảm tử vậy đó "(☆▽☆) Take rảnh rỗi suy nghĩ lung tung.
  Vì biết Draken sẽ đỡ được nên cậu chẳng buồn ngạc nhiên thay vào đó cậu lại đi tới gần Pa móc con dao trong túi của hắn giấu đi. Chắc là vì cũng có hợp tác làm ăn với ba hắn nên cậu rủ lòng thương giúp hắn một vé không phải vào trại cải tạo. Cậu ghé sát vào tai hắn nói
- Ngồi im mà xem kịch đi Pa~
  Gần như bất tỉnh nhưng hắn vẫn nghe rõ từ chử mà Take thốt ra, từ chữ từ chữ như có mị lực cùng sát khí kiến cho hắn không khỏi rợn người.

Moebius đã bị hạ. Từ nay sẽ dưới trướng Toman _ Draken gằng giọng
    Nguyên bang đó không dám hó hé gì chỉ biết trơ mắt nhìn.

- Té thôi cảnh sát sắp tới rồi _ Mikey
    Cậu đưa mắt nhìn về hướng ngôi nhà đối diện kẽ gật đầu như ra hiệu.

* Pằng*

- Là tiếng sún..g_ Mikey 

  Mọi người hoảng hốt khi nghe thấy tiếng động đó đồng loạt quay lại nhìn. Đập vào mắt họ là một viên đạn xuyên thẳng qua đầu Osanai khiến hắn chết tại chỗ. Lấy lại bình tĩnh họ tiếp tục chạy trốn cảnh sát. Lúc chạy Pa chạy kế bên cậu quay qua hỏi :

- Take mày định làm gì tiếp theo thế??_Pa thắc mắc

- Đụng tới người bên tao mày nghĩ tụi nó còn yên ổn mà sống  sao??_ Take thản nhiên nói

- tao biết mà, hỏi lấy lệ thôi _ Pa vừa nói vừa xoa xoa đầu mình
 
     Pa và Take quen biết nhau là do sự tình cờ. Cách đây 2 năm về trước cậu được ông ngoại mình dẫn tới một nơi để giới thiệu cũng như làm quen với việc làm sát thủ để mai mốt nối nghiệp, trong căn phòng đó trước mặt cậu là một người đàn ông trung niên trông khá quen mặt, bàn luận về công việc một hồi thì từ ngoài bước vào không ai khác đó chính là Pa sau một hồi nói chuyện thì cậu biết được người đàn ông trung niên kia là ba của Pa. Hơi chán ghét hắn vì khi cậu bị tra tấn, hành hạ, hắn không giúp gì được cho cậu nhưng hắn cũng không hành hạ cậu , hắn như một người ngoài cuộc vậy không can ngăn cũng không hù theo. Vậy nên sự chán ghét đó cũng không tới nỗi nào, cậu và hắn tiếp xúc với nhau chỉ do tính chất công việc nhưng dần cậu cởi mở hơn nên cũng thành bạn bè. Cậu đã bắt Pa hứa một với mịn một điều là :
  "dù bất cứ giá nào cũng không được nói ra thân phận và việc làm hiện tại của tao , hãy xem nhau như người lạ trước mặt người khác cũng được biết chưa Pa"
_____________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net