4 - YoonTae

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vì rất bận nên mỗi lần YoonGi ăn cơm thì chỉ là ăn dở ăn dang, TaeHyung thấy vậy bĩu môi.

- Này YoonGi, anh ăn gì thì cũng phải ăn cho hết chứ, anh ăn như vậy thì làm sao mà no được chứ.

YoonGi khẽ nhếch miệng cười.

______________________________________

___________Sáng hôm sau_____________

Mở mắt tỉnh dậy, TaeHyung khẽ cựa mình mà cảm thấy xương cốt muốn rơi hết ra ngoài, chỗ nào cũng đau ê ẩm nhất là phần cúc hoa, cảm giác đau rát liên hồi. TaeHyung nhìn sang YoonGi đang ngủ ngon lành mà quát lớn.

- Con mẹ nó nhà anh, tối qua anh cắm vào rút ra bao nhiêu lần muốn nát mông người ta rồi...

- Thế ai bảo là đã ăn là phải ăn cho hết, anh ăn sạch thì em lại ý kiến gì nữa? Anh chẳng muốn đói đâu.

- "..............."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net