1. Đề nghị?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


-Eriya?

-Vâng? Có tôi?

-Ari và những người chồng của ta có chuyện gì sao?

-......

-Biết ngay mà-.....

-Vâng....Tôi sẽ nói cho ngài biết sự thật....|Im lặng

-Nói đi|Em day trán,cố giữ bình tĩnh khi có biến cố bất ngờ ập tới. Chờ đợi là thứ em cần làm bây giờ...



-Ari và chồng của ngài-.....

-Sao?|Ngước lên

-Ari bị các hệ thống cấp cao thanh trừng rồi ạ....

-Tại sao lại vậy??

-Do cô ấy bất chấp cho Xích Qủy vào truyện,làm xáo trộn cốt truyện ạ....

-...Còn họ?

-Bị mất kí ức....Tương đồng với việc....Họ sẽ không còn nhớ ngài là ai nữa......

-...........


--------------------------------------------------------

Hiện tại em đang trong quán coffe nhỏ,view ngồi khá chill. Đủ để khiến em không bộc phát cơn tức giận vì chồng yêu mất kí ức. Một bàn tay nắm lấy vai em,kề dao vào cổ. Hắn ta hô lớn:

-Chúng mày đứng im! Ai mà dám tấn công thì con nhỏ này chết không toàn thây!

 Em mệt mỏi,tính ra giờ em mà buồn ngủ chắc cũng ngủ trong lòng hắn rồi đấy:)))

Em quay qua,đôi mắt đầy khí phách cùng sự bực bội,em nói:

-Mày có chắc dám giết tao?

-Chắc-chắc chắn chứ!!

-Cổ tao đó? Giết đi?

-M-mày?


 Nhân lúc hắn phân vân,lúng túng vì không đi theo kịch bản,em liền thụt người xuống. Cầm lấy tay hắn vật xuống một phát,tiếng gẫy răng rắc làm mọi người khiếp sợ em. Xử lí tên này xong,em ném hắn ra khỏi quán,những lần hắn xung dao lại nhưng trượt vào da hắn,máu bắn vào mặt em. Tặc lưỡi vì thứ bẩn thỉu dính trên người,em trở về chỗ. 


  Một lát sau,đứa trẻ với đôi mắt xanh,trên pha một chút màu tím đục. Nó bấu lấy áo em,chất giọng run rẩy như sắp khóc tới nơi:

-Mẹ ơi...

-Mẹ?

-Mẹ ơi,con cứu con với..

-....

    Vie như hiểu ra vấn đề mà nó đang gặp phải,bị bắt cóc đây mà. Em giả vờ thành một người mẹ thực thụ của nó. Em nói đầy chua xót:

-Ôi con yêu...Xin lỗi vì đã không nhận ra con....

-Không sao đâu mẹ ạ!

-Con sống có ổn không? Con có bị tên đó Bạo hành nữa không?

-Vẫn còn ạ...

-Tội nghiệp con.Nhưng....Ta không đủ điều kiện để nuôi con được...Tạm thời hãy ở cùng hắn nhé?

-Vâng.....

       Em bế nó lên,cho nó ngồi trong lòng.Trót thì phải trót cho hết chứ? Em xoa đầu,tỏ ra đau đớn khi thấy con sống trong tuổi thơ bất hạnh,em mỉm cười,hỏi:

-Con muốn ăn gì không?

-Bánh kem ạ!| Nó hào hứng,hình như nó tìm đúng người tốt rồi!

-------------------------------------------------------------

       Sau khi ăn bánh xong,nó thấy buồn ngủ,bèn dụi vào lồng ngực em. Đánh một giấc thật no,lâu rồi nó chưa cảm nhận được hơi ẩm của gia đình. 









Gặp lại cảm xúc thưở đầu,nó thấy thật lạ lẫm..





------------------------------------------------------

Lần tiếp theo tỉnh dậy,nó thấy trên tay mình có một mã morse:

-. . . _ . . . _ _ . ._ _ _?

-VietNam sao?


   Nó giật mình,quay qua hướng âm thanh phát ra ngay bên cạnh mình,là cấp dưới của cha nó:





- Anh North Korea?

-Sao anh biết??

     Nó ngạc nhiên,nhìn anh chằm chằm,anh bảo:


-Mã này khá phổ biến,nhưng rất ít người học được hết vì nếu sai thì sẽ sai cả!

-Anh học thuộc rồi sao?

-Ừ

-Mà cô gái đưa mày tới đây là ai vậy,Estonia? Trông khá giống Mặt trận....

-Chị ấy đã giúp em lúc bọn bắt cóc định kéo em đi,em chạy vào quán nhờ giúp đỡ thì chị biết em gặp nguy nên chị giả mẹ em ấy mà!

-Mày không nghĩ tới chị ruột đi? Sao cứ nhất thiết là mẹ?

-Em kết chị ấy rồi! Nên em muốn chị ấy làm mẹ em! Chị chắc hẳn mới là mẹ ruột vì em thấy khi em ngủ,em có cảm giác về tình mẫu tử đó!

-Anh biết chị tên Viet gì gì đó đang ở đâu không?

-Cha mày đang tra hỏi chị ấy sao biết được địa chỉ căn cứ kia kìa:)

-Mau lên,đi gặp chị Viet nào!

=====================================

-Sao cô biết đường tới căn cứ chúng tôi? Lại còn bế Estonia nữa?

-Hì|Trong những lúc như này thì chỉ cần một nụ cười tự tin!

-Boss! Hay xử tử cô ta đi? Có khi là gián điệp đấy! |cậu trai trẻ ngồi bền nói


     Lập tức cậu liền bị cái sát khí nồng nặc của em tỏa ra đè nặng lên vai,em nói:

-Đừng có ra lệnh cho Ussr....

-C-cô dám nói thẳng tên của ngài ấy ra sao?! |Tức giận


* Xẹt

Một bên má hắn bị dao sượt qua,em từ lúc nào đã thoắt khỏi ghế giam. Vie cười mỉm,chặt đứt  bên tay trái của cậu ta. Tự hào với chiến công,em quay ra Ussr,giơ tay,bảo:

-Cho dù ngài có dùng hết sức đi chăng nữa,cũng chẳng thể thắng nổi tôi đâu~

Y vẫn im lặng,xem trò mèo của em. Vie thấy vậy không vui,xoay người,em nói tiếp:

-1. Là ngài sẽ chết trước toàn bộ công chúng,những đứa con và các phe khác

 Nhân cơ hội đó,Trục và Tư Bản xen vào,nắm thế giới trong tay

2.Là ngài thực hiện yêu cầu của tôi,tôi sẽ bảo vệ ngài khỏi mọi nguy hiểm~

    Lúc này,y mới cất tiếng:

-Lấy gì ta đảm bảo ngươi có thể thực hiện?

-Ngài cho người vào khám xét tên tôi vừa chặt tay ở bên góc kia đi,mọi thứ sẽ rõ.~

   Tin lời,Ussr kêu người vào lục soát cậu,do mất máu nhiều nên chỉ còn lại cái xác vô hồn. Dò tìm một hồi mới biết:

-Thưa ngài....Trong áo của tên này trữ một khẩu súng ngắn,cùng với tờ giấy ghi nhiệm vụ ạ!

-Nhiệm vụ?

Trong thư viết:

-Giết tên Ussr đi! Hôm nay ta thấy một ả đàn bà đi cùng con của hắn trên tay,chắc chắn hắn sẽ tra khảo tù nhân này,tao đưa cho mày khẩu súng rồi đấy! Cầm lấy mà giết hắn! Xong việc thì lên sân thượng,tao chờ ở đó, tao đã cuỗm 15 triệu đo của tên đó,mau nhanh lên nhé!

-Ngài tin rồi chứ?

-Tin,ta tin mà....

-Được rồi,điều kiện cô muốn là gì đây?




Em ngẫm nghĩ một hồi,cười ngọt ngào:


-Tôi muốn............

------------------------------------------------------------

Ss2 ra lò r đâyyyyyyy

Đọc xong kh vt là dỗi,đ ra chap mới nx

988 từ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net