Always - Mãi mãi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


    “Sau cùng thì mọi thứ đều sẽ phải kết thúc nhỉ …”

    Jihoon đưa mắt ngắm nhìn mọi thứ đang diễn ra xung quanh cậu.

    Jisung đang vui vẻ tán gẫu cùng với các staff của YMC.

    Sungwoon, Jaehwan và Woojin vẫn còn đang hăng hái trong trận chiến high note cùng với những nốt cao mà chẳng ai có thể hiểu được. Trong khi đó, những đứa nhỏ maknae line, Guanlin, Daehwi và Jinyoung, đang bận rộn cổ vũ và quay lại những khoảnh khắc đầy ngại ngùng nhưng lại tràn ngập tiếng cười này để bổ sung thêm vào bộ sưu tập video những quá khứ “đen tối” của các thành viên.

    Daniel, Seongwoo và Minhyun bên kia vẫn còn đang chăm chỉ làm việc cho buổi chụp hình nhóm, cả ba người nhìn vào camera và mỉm cười, tạo dáng chuyên nghiệp dưới sự hướng dẫn của nhiếp ảnh gia.

    “Liệu chúng ta vẫn sẽ thân thiết như bây giờ chứ ?”

    Jihoon không kiềm được tự hỏi nhỏ với chính bản thân mình, một câu hỏi mà đến cậu cũng không chắc chắn về câu trả lời. Cậu hạ người xuống, vòng hai tay ôm lấy đầu gối, tựa đầu vào cánh tay đang siết chặt.

    Đột nhiên Jihoon cảm thấy có một bàn tay ấm áp nhẹ nhàng đặt lên vai. Cậu ngẩng đầu lên và bắt gặp ánh mắt của một người.

    “Có chuyện gì vậy Jisungie hyung ?”

    Jihoon nhìn Yoon Jisung, người nhóm trưởng chín chắn và đầy trách nhiệm của Wanna One, người anh thân thiết của cậu, một cỗ máy với hệ thống phun nước cao cấp dưới hình dạng con người. (Lời đứa dịch: Ở đây có nghĩa là Jisung ssi hay khóc ấy)

    “Sẽ luôn là như vậy.” Jisung nở một nụ cười dịu dàng, đuôi mắt anh cong lên, một nụ cười mang đậm chất “Yoon Jisung"

    “Ế ? Anh nghe em nói gì à ? Anh ở tận bên kia cơ mà ?”

    Jihoon tự vấn bản thân về thính giác của Jisung hyung. Sau khi dành gần như 24 giờ một ngày trong một năm rưỡi vừa qua, cậu khá chắc chắn rằng Jisung hyung không phải là người có thính giác đột biến đặc biệt siêu phàm hay là ai đó có năng lực kì lạ như Giáo sư X, người có thể đọc được mọi suy nghĩ của người khác mà không cần đến gần họ.

    “Đứa nhỏ này, anh hiểu em quá mà. Em chẳng cần nói gì hết thì anh vẫn biết được trong lòng em đang nghĩ về chuyện gì đấy nhé.”

    Jisung ngồi xuống cạnh Jihoon. Cậu nhích người ra nhường chỗ cho anh, và thay vì tự mình cúi đầu xuống, cậu khẽ nghiêng người qua dựa đầu vào hyung. Jisung nhẹ nhàng vòng cánh tay choàng qua người Jihoon và để các ngón tay chơi đùa với những lọn tóc ánh lên sắc vàng của cậu.

    “Jihoonie à, sau khi mọi chuyện kết thúc, ý anh là cái hợp đồng này ấy, anh muốn em vẫn sẽ tiếp tục gọi anh là hyung, anh muốn em vẫn sẽ chạy đến quấn lấy anh rồi đùa giỡn với anh và những người anh em của chúng ta như cái cách mà em vẫn thường hay làm, được chứ ? Chỉ cần em muốn thì mọi người vẫn sẽ mãi luôn ở đây, mãi mãi ở bên cạnh em. Em hiểu chứ ?”

    Ahhh… Quả nhiên là Jisungie hyung, anh ấy luôn biết mình cần phải nói gì vào những lúc như thế này. Thật may mắn ! Anh ấy chắc chắn là một người nhóm trưởng tuyệt vời nhất mà Wanna One chúng ta có thể có được. Jihoon tự hào nghĩ thầm.

    “Em biết rồi hyung.” Jihoon mỉm cười, nụ cười hạnh phúc.

    “Em cũng sẽ luôn ở bên cạnh anh, ở bên cạnh mọi người. Sẽ luôn luôn là như vậy.”

  -----------------------THE END -----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net